- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Vời vợi xa / Bài thơ này đang ốm

17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 114738)


2011-09-17_151714

Vời vợi xa

 

 

Xa xôi trong căn phòng hẹp

Bầy sẻ bay theo vệt sáng hoang hoang

Nhịp thảng thốt như tin nhắn lạc

 

Xa không chỉ từ thân xác

Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi

Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại

Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ

 

Xa thật xa những nét vẽ bơ phờ

Đâu phải hình ấy, nghĩa ấy, cái vung tay ngạo đời cỏ rả

Cây biết chọn một ngày rụng lá

Đời tắt nơi nao thì bí ẩn muôn ngàn

 

Có chữ nào tát cạn

Khoảng cách mênh mang này

 

Hơi thở nào khơi lên đám cháy

Từ tro tàn ngày xưa

 

Người đang tới xa xôi gõ cửa

Múa tưng bừng trên những ngón tay thon...

 

 

Nguyễn Bình Phương

 

 

 

Bài thơ này đang ốm

 

 

Qua nét nhòa ô cửa

Những giọng nói một cái lá cũng nhòa

Mình ngờ dòng sông sắp hết

 

Ngờ những cuồng tin đã mệt

Liu riu khuất phía sau đồi

Có ai đó bỗng nhiên ngừng rơi

Sau quãng dài tê mê buông thả

 

Mình ngờ quá mưa không sang được nữa

 

Ngờ như những lời ngang ngửa

Đã xanh rêu với u huyền

Những áng bay ngọt lừ không còn mùa đưa tiễn

Chiều ra ngả bóng làm chi.

 

Ốm là bước qua nghịch lí

Về thiếp trong những nét nhòa

Kẻ dừng lại kia vừa giật mình chạnh nghĩ

Tuồng như sống cũng chỉ là rơi

Chỉ là dăm ba tiếng gọi

Hớt hơ trên những chia lìa

 

Mình ngờ ngợ thời gian rất lạnh!

 

Chấm một dấu chấm than đỏ quạch

Rồi xem ấm tới bên nào.

 

 

Nguyễn Bình Phương

(Hà Nội)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 109219)
T ôi cúi xuống chỉ cho người cha những chấm đỏ tìm thấy tụ lại trên những mảnh xương chưa tan hết. Những chấm này thật hiếm hoi, không ai hiểu tại sao lại có. Người Á Đông tin là chỉ ai có một đời sống thánh thiện, tốt đẹp mới có những vệt son này lưu lại trên xương. Bổn phận của tôi là nhặt những mảnh xương này, thận trọng bỏ từng mảnh xương vào một cái máy xay nhỏ và tán ra như bột để trộn lẫn vào phần tro than.
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 119890)
D ưới gốc cây đào một chùm hoa chuông trắng vừa rủ nhau có mặt tiếng chuông reo dưới mỗi cánh hoa leng keng trong hồn
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 116715)
t ựa vào nhau nhìn ngang sóng cả quà tặng người còn mỗi cuộc gian nan
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 111255)
C hó Cố Đô, Chó Thủ Đô, Chó Thái Bình, Chó Nhật Tân, Chó Cao Nguyên, Chó Phố Núi, Chó Thui Rơm, Chó viết bằng tiếng Anh, Chó ngồi lê vỉa hè uống rượu Kim Sơn, Bàu Đá, Chó ngồi bàn ghế gỗ hương uống Tiger rượu ngoại. Chó xướng danh lên hóa đơn đỏ để khấu trừ mỗi chuyến khách đi công tác.[...] Điểm hẹn Thịt Cầy. Cầy tơ bảy món. Chó Hà Nội.
02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 117197)
E m đánh cắp của anh giấc ngủ đêm không cà phê đêm tự tử ly rượu muốn say sao không say mai xa, còn đó mùi hương cũ
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 95720)
Ô ng nội tôi là người cuối cùng trong dòng họ còn biết chữ nho. Ông có chín người con, 2 trai 7 gái. Ba tôi là con trai trưởng. Cái thời của ông còn nặng nề “trọng nam khinh nữ”. Trước khi mất, ông ngã bịnh một thời gian. Biết mình không sống được lâu, ông cho gọi tất cả những người con từ khắp nơi trở về...
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 110751)
n hững khẩu súng thần công chĩa vào nhau từ hai phía chúng đang nhìn nhau hay đang nhắc về quá khứ của những xác chết đạp lên nhau? chúng đang ôn lại Hương giang cố sự hay đang gục mặt tưởng niệm quyền uy?
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 112026)
LTS: L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Song Ninh là bút hiệu của người thơ đang sống và làm việc tại Sài gòn. Chúng tôi hân hạnh gởi những dòng thơ lạ và lấp lánh như nắng mùa hè của Song Ninh đến với quí độc giả và văn hữu. TCHL
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 95420)
... T ừ phòng tắm bước ra, nàng ngây người nhìn tôi phì phèo điếu thuốc lá, buồn cười thật anh nhỉ, lúc trên ôtô em cứ buồn ngủ rũ ra, chỉ muốn nhanh chóng đến nơi thuê nhà, đến đây lại tỉnh như sáo? Tôi lặng lẽ đốt thuốc. Mỉm cười nhưng không bắt chuyện.
01 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 95081)
M áy bay hạ cánh ở phi trường Liên Khương, trời Đà Lạt mát lạnh với buổi sáng sớm còn mờ hơi sương. Người đàn ông ngồi bên cạnh trên máy bay hẹn tôi sẽ lấy vé. Rồi anh biến mất trong dòng người. Tôi điện thoại cho Hà đến đón, xe honda 100 phân khối Hà phóng như bay trên con đường lộng gió, hai bên đồi thông bạt ngàn, hoa dã quỳ vàng rực rỡ.