LTS: Vĩnh Thông là bút hiệu của một người rất trẻ ở An Giang. Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, chúng tôi hân hạnh gới thiệu dòng thơ của Vĩnh Thông đến với quí văn hữu và bạn đọc.
TCHL
KÝ HỌA
Tôi ký họa mình vào giấc mở của đất
Khi từ giã tháng Giêng
Ngọn tầm vông lưu lạc cuối hè
Tôi ký họa hình của dấu chân vào sương
Rách
Hối hả - Cuộc hành trình vẫn lao về phía trước
Tôi ký họa mặt người vào dòng sông buông
Nơi có lau sậy hóa mình trôi theo tiềm thức
Đột ngột giận mình
Tôi nâng những bức ký họa
Những nhỏ nhen thân phận kiếp người
Chợt thấy chúng bạc màu
Cùng năm tháng trôi xuôi.
NHỮNG NGƯỜI MÓC ĐẤT
Giữa đầm mênh mông nước
Mẹ lặn bùn
Cha móc đất
Những hạt phù sa dang rộng từng ngày.
Một tấc… Hai tấc…
Một thước… Hai thước…
Rồi trồng cây
Rồi dựng nhà
Rồi sẽ thành làng, thành xóm.
Giữa bao la
Đất mẹ cha rướn mình ngó trời trong vắt
Con leo lên chập chững bước đi
Những ước mơ bén rễ từ khi…
Bất chợt
Bão tới
Cuốn đất đi
Cuốn những ước mơ con
Cùng mẹ cha chảy theo con lũ.
Con bị sóng tấp vào một bụi tràm
Nước mắt rưng rưng.
Những ước mơ đứt quãng giữa chừng.
QUÁN LẠ VEN SÔNG
Quán ven sông người ta kêu quán lạ
Bình rượu quê thằng bạn đã ngà say
Quán ven sông không tên không bảng hiệu
Dành riêng ta, mặc sức mộng đêm ngày.
Ngã ba sông có chở ta về xứ
Mười mấy năm đi mãi không về
Ngồi ở quán, lục bình trôi ngang mặt
Nhìn ở đâu cũng phảng phất dáng quê.
Rồi cũng chỉ còn mình ta với quán
Những đàn chim đã vỗ cánh bay về.
Chim nhớ quê. Ừ thì ta cũng nhớ
Chim về quê. Ta lại chẳng được về.
Không về được…
Thôi thì đành ngồi quán
Nhìn lục bình để bớt nhớ quê.
Vĩnh Thông