- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Như những trò đùa, Mỗi chúng ta có một cách

29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 114656)


nhvcv_hl113
(Nguyễn Hoà / Ảnh TNHương 2-2010)

Nguyễn Hòa vcv

Chủ trương vanchuongviet.org
Hiện làm nghề tự do, sống ở Sài Gòn.


Như những trò đùa


Mỗi chúng ta cứ mải miết loanh quanh
Như thuở bé chơi trò ú tim để lớn lên thương tổn
Những con đường cha mẹ chúng ta cứ chạy
và chúng ta thì bắt đầu bơi

Mỗi lý thuyết như những bánh xe xóc ổ gà
Nghiến qua những con đường quá nhiều tai ương và bệnh hoạn
Không chỉ cha mẹ chúng ta và cả chúng ta lầy lội
Chẳng biết đâu là đâu

Mỗi khuôn mặt cứ như là kịch sĩ chăng ?
Có diễn hết vai hề trên trần gian khốn khổ
hay ở những quốc gia kia - Nhân danh tự do để bắt bớ con người
Cứu đói những người sắp chết

Những tổ chức /quốc gia to lớn kia
Có bảo vệ nổi một người không phạm tội bị bọn điên cuồng bắt bớ lưu đày giết chết công khai
Tội nghiệp con người :
Đã giúp nhiều người sinh ra các tổ chức bảo vệ tự do vẫn tiếp tục vào tù một cách bất công

Mỗi chúng ta đóng nhiều vai linh tinh
Chỉ có vai làm người không hề làm nổi.



Mỗi chúng ta có một cách


Mỗi chúng ta có một cách đi
Đi thế nào tùy
Có thể cắt một miếng trăng đi lên đó
Cắt một miếng tim cỡi lên đó
cắt một miếng đau ôm lên đó

Mỗi chúng ta có một cách nhìn
Nhưng đừng nhìn một cách hậm hực
Đừng xé một tiểu tiết dán lên mắt
Đừng u ơ một thứ gì không rõ

Mỗi chúng ta có một cách yêu
Nhưng yêu thế nào cho đủ
Đừng yêu là độc quyền
Kể cả lấy ngu si dán lên mắt mình

Mỗi chúng ta phải chỉ có một thứ thôi
Yêu tổ quốc mình và yêu tự do là trên hết
Hãy làm đi và xin đừng rên nữa
Đớn đau quá nhiều và hèn kém đã ăn sâu.

Nguyễn Hoà vcv
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34023)
Chúng tôi xin hân hạnh giới thiệu truyện ngắn "Vết đế giầy" gởi từ Tuyên Quang của Vũ Xuân Tửu, một câu chuyện về gót giày, mặt, biển đảo và nước mắt. TCHL
18 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 35729)
Ngày tôi gặp chị, chị hãy còn xuân sắc, thứ nhan sắc mặn mà đằm thắm của "gái một con trông mòn con mắt". Chị nhỏ tí tẹo như con chuột nhắt, riêng đôi mắt lại to, hun hút như lòng giếng sâu thăm thẳm. Tôi nhìn đôi mắt chị, rờn rợn. Chị giam ai trong lòng giếng?
18 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 31615)
c ạnh căn phòng gỗ thấm nước mưa tháng Sáu quên mất bản tình ca mùa hè những con mối hát trong câm lặng sau một hồi rồi cũng lặng yên.
18 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 36415)
Đ ừng vội trách những gì chưa nói hết Mai em về.. Còn luyến tiếc nào không Chẳng hạn như thông quấn quít nhau đến chết Biết vậy thôi cũng đủ nao lòng
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32233)
m ới đó mà rằm đã lên trăng đã lên trên một nền trời trong khuôn mặt vẽ. rất tinh ròng trong trí nhớ. màu xanh hồng. xa xưa
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32876)
G iăng tấm lưới châu ngày gió lộng. Trở gót mà xem núi bạc đầu Nghiêng vai hứng lấy vô biên mộng Lưng trần tầm tả tiếng mưa mau.
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34088)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32707)
Nghe nhiều người khen cuốn Ba người khác của nhà văn Tô Hoài, tôi cố tìm đọc. Đọc xong thì hoang mang… Nói cho ngay, đấy là cuốn sách viết khéo với nhiều cảnh đời sống động và được “lên hương” bằng yếu tố gợi dục đậm đà. Quả là cái khéo của bà hàng xén chợ phiên biết bày bán bắt mắt những món hàng xanh xanh đỏ đỏ …
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 29586)
Tác giả của tập truyện “gối đầu giường” với biết bao nhiêu thế hệ độc giả “Dế mèn phiêu lưu ký” đã qua đời sáng nay, 6/7/2014 tại nhà riêng ở Hà Nội, hưởng thọ 95 tuổi.
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 33012)
T rong một cuộc hành quân dài ngày cuối năm 1970 thế kỷ trước, chúng tôi những người lính tác chiến của Quân đội Miền Nam Việt Nam, được lệnh trang bị khá chu tất, từ súng đạn tới quân trang quân dụng. Tuy cồng kềnh, nặng trĩu, tôi vẫn cố sắp xếp để ba lô có được một khoảng nhỏ, đủ chứa vài ba cuốn sách, do vợ tôi, bấy giờ còn là “người yêu” gửi ra hậu cứ. Đó là bốn tác phẩm của Y Uyên, Dương Nghiễm Mậu, Hoàng Ngọc Tuấn, và Ngô Thế Vinh. Ba tác giả đầu tôi đọc say mê, đến Vòng Đai Xanh thì khựng lại...