- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Như những trò đùa, Mỗi chúng ta có một cách

29 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 114151)


nhvcv_hl113
(Nguyễn Hoà / Ảnh TNHương 2-2010)

Nguyễn Hòa vcv

Chủ trương vanchuongviet.org
Hiện làm nghề tự do, sống ở Sài Gòn.


Như những trò đùa


Mỗi chúng ta cứ mải miết loanh quanh
Như thuở bé chơi trò ú tim để lớn lên thương tổn
Những con đường cha mẹ chúng ta cứ chạy
và chúng ta thì bắt đầu bơi

Mỗi lý thuyết như những bánh xe xóc ổ gà
Nghiến qua những con đường quá nhiều tai ương và bệnh hoạn
Không chỉ cha mẹ chúng ta và cả chúng ta lầy lội
Chẳng biết đâu là đâu

Mỗi khuôn mặt cứ như là kịch sĩ chăng ?
Có diễn hết vai hề trên trần gian khốn khổ
hay ở những quốc gia kia - Nhân danh tự do để bắt bớ con người
Cứu đói những người sắp chết

Những tổ chức /quốc gia to lớn kia
Có bảo vệ nổi một người không phạm tội bị bọn điên cuồng bắt bớ lưu đày giết chết công khai
Tội nghiệp con người :
Đã giúp nhiều người sinh ra các tổ chức bảo vệ tự do vẫn tiếp tục vào tù một cách bất công

Mỗi chúng ta đóng nhiều vai linh tinh
Chỉ có vai làm người không hề làm nổi.



Mỗi chúng ta có một cách


Mỗi chúng ta có một cách đi
Đi thế nào tùy
Có thể cắt một miếng trăng đi lên đó
Cắt một miếng tim cỡi lên đó
cắt một miếng đau ôm lên đó

Mỗi chúng ta có một cách nhìn
Nhưng đừng nhìn một cách hậm hực
Đừng xé một tiểu tiết dán lên mắt
Đừng u ơ một thứ gì không rõ

Mỗi chúng ta có một cách yêu
Nhưng yêu thế nào cho đủ
Đừng yêu là độc quyền
Kể cả lấy ngu si dán lên mắt mình

Mỗi chúng ta phải chỉ có một thứ thôi
Yêu tổ quốc mình và yêu tự do là trên hết
Hãy làm đi và xin đừng rên nữa
Đớn đau quá nhiều và hèn kém đã ăn sâu.

Nguyễn Hoà vcv
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tám 20153:27 SA(Xem: 31604)
Thời đó, và có thể còn đậm nét ở thế hệ của tôi (1940), văn nghệ, văn chương theo định nghĩa của Xuân Diệu là “run với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây”. Mây gió trăng, sao, bầu trời xanh biền biệt vẫn là những đề tài muôn thưở của văn hoá, văn học. Thiên nhiên vẫn mãi là cái nền để thị hiện sự hiện hữu và tâm cảm của con người. Cái vở tuồng đời sống cần có mộït sân khấu để người ta yêu nhau, ghét nhau, ham muốn, thù hận, chiến tranh. Mặt trời lên, mang hơi ấm và sự bao bọc yên bình, đêm về với niềm đe doạ nhưng cũng đầy quyến rũ của một vũ trụ thăm thẳm “thiên la địa võng” vây bủa chung quanh.
06 Tháng Tám 20152:42 SA(Xem: 30277)
những mảnh vỡ quá khứ một hôm cắt đứt niềm tin cái thói hèn trở chứng trong một ngày bi quan
06 Tháng Tám 20152:28 SA(Xem: 15133)
Lễ Đầu Hàng Của Ông Cháu Mạc Đăng Dung (30/11/1540-29/4/1541) tiếp cận một thời khoảng dày phủ sương mù của những cuộc tâm lý chiến giữa Trung Hoa và Việt Nam, kéo dài từ thời thượng và trung cổ, tới hiện tại, cũng như các phe phái đối nghịch nhau tại mỗi nước.
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 30958)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 32720)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
02 Tháng Tám 201511:48 CH(Xem: 30299)
Cô chờ cho thời gian trôi dần tới nửa đêm, trong căn phòng không bật đèn bóng tối như đang trùm lấy tất cả; nằm trên tấm nệm mỏng, cô nhìn lên trần nhà. Một con thằn lằn đang ẩn mình trong bóng tối thỉnh thoảng lại chắc lưỡi khe khẽ. Đêm tưởng chừng như tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa trong mình vô vàn âm thanh.
02 Tháng Tám 20152:00 SA(Xem: 31434)
Nguyễn Đình Toàn có bút hiệu ban đầu là Tô Hà Vân nhưng thành danh với tên thật và cũng là bút hiệu chính thức sau này; sinh ngày 6 tháng 9 năm 1936 tại huyện Gia Lâm, bên bờ sông Hồng, ngoại thành Hà Nội. Di cư vào Nam 1954, Nguyễn Đình Toàn bắt đầu viết văn làm thơ, viết kịch, viết nhạc, cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31274)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 32157)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 27799)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.