- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LẬP TRÌNH

14 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 111353)

saigonnhobien_2-content

I.

hydro + 2 oxy = nước

lệnh restore

on (press) {ngôn luận (“ safety” lock)}

 

bên ngoài khuôn khổ mở

gõ lên bàn phím on

ngoặc đơn xuất hiện sau cánh cửa

đánh dấu press nằm đợi ngoài sương

đóng ngoặc sáng kiến

vay mộng câu hỏi nước pháp quyền 

cơn đau giáo dục

trở về trong ngoặc kép quyết định searching

ngôn luận điểm huyệt câm

mở rộng đôi dấu nhắc

của sự chuyển hoá thoái trào

phẩy tiếng kêu trí tuệ

chạy dài bước chân quyền lực lưu trú

ấn định safety lock thông số AQ

pháp lệnh hoại thư bằng phím enter

 

II.

truy cập biên niên sử

lời ca mô phỏng

hiện thực biến sắc 

dưỡng khí chỉ có hình Washington 

đan rối lập trình hơi thở bằng đồng đô la

cuộc hành trình về miền đất lạ không phụ chú

ngôn ngữ chuyển tải bằng ký hiệu câm

hình thù màu mắt đen

 

ném mình vào đêm thẳm

gán lệnh action

tháng ngày đâm cỏ rối

ngược gió lòng tin vô định

màu kiến thức thô

tiếng nói ẩn vào trong

ghi nhận vạn ngày cải cách

ngó nhìn quá khứ của trang giáo khoa khuôn rập

 

tương lai mở cửa đón mùi văn hóa đa quốc của ký sinh trùng trú ẩn

đào thoát cái nhìn phiến diện vuông góc

mỹ từ được khoác lên những hình nhân di động

tước quyền được sống của nước

 

III.

là ai

gặm nhấm sắc màu định dự

hoài nghi tiếng kêu loài sói

đẩy chiếc bóng hướng đến giao thời

âm hưởng nồng mùi khoái lạc

trưa lời hứa

qui hoạch dự án phá sản màu xanh nơi đất

kéo dài điều luật bên vỏ chai mê loạn

vị thời gian là độc dược ăn mòn tận tủy

không bào chữa

kẻ đào tẩu trên nẻo đường sám hối

còn không linh hồn cứu chuộc

đếm ngày trả lại cho cát

 

nỗi sầu khắc lên bia mộ

an tư công chúa

lột trần thân ghìm cương vó ngựa mông

tự hào vũ điệu văn hiến

vết đau đỏ máu

nhan sắc bài ca ai oán

trải bao thế kỷ hành khúc lập lại

tầm nhìn chưa định dạng

 

IV.

lệnh go to...

on (press) {go to and stop (1),}

xé nát biên độ on tập quán cũ

đóng ngoặc bán thân rao giá năm trăm đô

khoảng cách không đồng chủng

móc đơn lăn nhục tuổi 18

rời xa quê hương gẫy vụn da thịt

nằm nghe tế bào thèm sự sống

qua rồi giấc mơ non

 

ngó về quá khứ huyền trân

lời giao kết hiến thân chiêm thành

mở rộng bình thuận đậm vết cắt tháp chàm

liệm tình với nước

dấu móc mở trừng chiếm hữu

lạnh cơn khát cột vào dĩ vãng

phẩy đêm mưa không đợi tuổi

đối lập móc đơn chuyển thể

 

V.

lệnh quit...

On (press) fscommand, “quit”

rát bỏng quê hương bài toán dở

dựng tâm sầu giải từng đáp án

ở nơi nào phân huỷ đạo đức thấm nhuần tinh thể

khói tông vào ngoặc đơn dậy mùi ma túy

man mác cổ họng rướm máu hồn thơ

xưa yêu thơ trong lăng kính mơ hồng

nay yêu thơ trăn trở phóng nhìn

hiện thực ở đâu

phếch mù tâm hạnh phúc

 

ném cái cười địa vị

còn không chân lý im lặng

cuộc chạy đua truy tìm lý lẽ

hồi ức bỏ ngang đạo đức kinh thánh

tĩnh mạch giục giã lời đùa khinh bỉ

nín thở trí não hướng định tinh vi

tan màu mắt tự do nằm trong khuôn khổ

trốn vào ngoặc kép

thi hành lệnh quit khiêm tốn hy sinh

 

dưỡng khí không còn thở bằng mũi bằng oxy cổ đại

chỉ là bằng miệng bằng tay cầm đầy xấp bạc polymer

 
Trần Hồ Thuý Hằng
11/09/2006
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Mười 201510:41 CH(Xem: 33886)
Tôi thích những định nghĩa về tự do của John Adams và yêu thơ Tagore. Cả hai đều khơi dậy cái sức mạnh tiềm ẩn bên trong con người. Điều lạ lùng là dù ở hai vị trí rất khác nhau, một chính khách và một nhà thơ; song họ lại gặp nhau ở một điểm rất chung. Tôi có thể mượn cái quan niệm của John Adam để nói về Tagore. Cả hai đều cho rằng không có sự ưu việt nào bằng sự ưu việt của linh hồn và không có sự giàu có nào bằng sự giàu có của con tim.
18 Tháng Mười 20154:41 CH(Xem: 31125)
Ngồi giữa buổi chiều mênh mông hắn chờ một cuộc điện thoại, bầu trời mở rộng trước mắt hắn, một dãy nhà cao thấp lô nhô trải dài làm cho đường chân trời trở nên răng cưa, gấp khúc. Xa hơn nữa, ở một góc nhỏ xíu lóe lên những tia sét lẫn trong những đám mây xám, những tiếng sét không âm thanh chớp lên rồi tắt ngúm một cách vô thưởng vô phạt.
18 Tháng Mười 20151:23 CH(Xem: 33356)
Lạc Long Quân được viết chữ Hán là 貉龍 君, trong đó, chữ 貉 (bộ trĩ) mà người Việt, theo truyền thống từ ngàn xưa đến nay vẫn đọc là “lạc”. Tiền nhân Việt dường như đã cố tình dùng chữ 貉 dành cho Lạc Long Quân và không đọc theo đúng phiên thiết từ thư Hán là hạc (thú giống như con cầy), mạch (tộc ở phương bắc Trung Quốc) nhưng nhất định là “lạc” chắc hẳn phải có một dụng ý sâu kín nào đó và cho đến nay vẫn còn là bí ẩn văn tự...
18 Tháng Mười 20151:00 CH(Xem: 34989)
Ngôi nhà của anh không hoàn toàn im lặng, hoang vắng mà là một nơi chốn dừng chân của khách thập phương. Nó như là một thứ “trại tỵ nạn thứ hai” mà hầu hết những người lui tới gặp anh đều có mục đích khác nhau. Có người đến để nhờ anh “hợp tác” làm một công việc gì đó; có người đến vì cần một nơi chốn ở tạm; có người đến chỉ để bày ra những cuộc rượu say bí tử, ca hát, ngâm thơ, bày tỏ những tàn tích quá khứ, họ là những người lính đã từng tham dự chiến tranh kể về những trận đánh, trong đó có người đã từng cầm súng ở bên kia chiến tuyến. Họ là những “linh hồn” vất vưởng, thất lạc giữa một khoảng trống mênh mông trong tâm thức bám vào cái hào quang quá khứ hào hùng, đau thương đầy căm phẫn tủi nhục của lịch sử. Có người rũ bỏ quá khứ, lột xác hội nhập vào đời sống mới của xứ sở tự do. Họ bước vào cuộc thử thách trong thương trường, khởi nghiệp bằng đôi bằng tay trắng.
16 Tháng Mười 201510:35 CH(Xem: 37386)
Như nhịp điệu ngàn năm của con sông Mekong, hệ sinh thái vùng châu thổ sông Cửu Long được cân bằng một cách tự nhiên với "mùa nước nổi" và "mùa nước giựt". Theo anh Dohamide Đỗ Hải Minh, một học giả gốc người Chăm, một cây bút quen thuộc của báo Bách Khoa trước 1975, sinh ra và lớn lên ở miệt Hậu Giang Châu Đốc rất am tường về hệ sinh thái của Đồng Bằng Sông Cửu Long, thì trong bao thập niên qua, người dân Miền Tây đã quen sống với nạn ngập lụt hàng năm, hay còn gọi là mùa nước nổi, như là một hiện tượng thiên nhiên đến đều đặn theo chu kỳ. [2]
16 Tháng Mười 201510:03 CH(Xem: 32527)
Em không thể đi hết còn đường còn lại của mưa, anh biết không, có thể chúng dài hơn điều em nghĩ, có thể chúng đang ghen tuông với điều tự do của gió
12 Tháng Mười 201512:25 SA(Xem: 30164)
không phải thơ đâu em chỉ là lời nguyện đêm tha thiết không phải sáng mai nào cũng trong veo như sáng nay gió về vẩn đục lời kinh rớt xuống lũng oan cừu
11 Tháng Mười 201511:40 CH(Xem: 31462)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Thanh Hiện có lối viết rất lạ như thơ xuôi, từ đầu đến cuối chỉ dấu phẩy, không chấm. Chúng tôi hân hạnh mời quí độc giả và văn hữu cùng đi vào không gian truyện của Nguyễn Thanh Hiện.
11 Tháng Mười 20154:46 CH(Xem: 28562)
Đang ngồi trầm tư bên ấm trà nóng, ông Hội bỗng giật nảy mình khi nghe ngoài sân có tiếng rên rỉ. Ai nửa đêm khuya khoắt lại vào nhà ông than khóc? Vội vã ông chay lại mở cửa. Ánh điện trên thềm hắt xuống sân, ông trông thấy một người phụ nữ nằm sõng xoài trong vũng nước. Phương. Đúng là Phương.
11 Tháng Mười 20154:38 CH(Xem: 28734)
Mùa thu sắp cạn. Những hàng cây trên phố phơi dần những cánh tay trơ xương. Cuộc sống trong gia đình ông Hội vẫn diễn ra như một vở kịch mà ở đó những người diễn viên luôn phải oằn mình thể hiện vai diễn trái ngược với nội dung kịch bản. Nhiều lúc Phương tự hỏi, thật ra những con người này họ đã và đang nghĩ suy gì trong tâm não?