- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Người lính buồn, Một Lần Rồi Xóa Tan

13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110418)


photo_3__dinhcamly-content

 Photo by Dinh Cam Ly


Người lính buồn

 ( nhớ Ngô Kha,1966)

 

 

Nhớ đêm nào ngồi quanh

trong ngôi chùa nhỏ

trước mỗi ngọn nến hồng

sau ngày thua trận

im lặng sâu hơn

vì chờ tiếng nói

mưa rả rích ngoài trời

vẫn không một lời

giã từ nhau lặng lẽ.

 

Chiếc cầu sắt đen

những thanh tà vẹt rỉ

tàu qua mỗi buổi chiều

để lại tiếng còi hoàng hôn

người lính tóc râu phủ mặt

bước lạnh lùng trên những thanh ray

buổi chiều ở Cầu Hai

mang trái tim Che*

người lính tưởng mình ở rừng già nam Mỹ

cùng giấc mơ giải phóng về.

 

Cuộc chiến đầy ảo vọng

rồi cũng lụi tàn nhanh

dưới mưa phùn giá lạnh

đoàn hàng binh về thành

người lính buồn ở lại.

 

Đã nhiều năm trôi qua

người lính buồn ở lại

người lính buồn nằm xuống

giấc ngủ ruộng đồng

mênh mông mây trắng

tiếng vỗ cánh

 hư không.

 

LỮ QUỲNH

San Jose, 1-2011

(*) Ernesto “Che” Guevara (1928-1967)

 



Một Lần Rồi Xóa Tan


ta đứng giữa trời đêm

dưới ánh đèn

soi màu lá đỏ

tuyết đã rơi bên miền đông bắc

và nơi đây

lạnh giá tràn về

đêm thất thanh

khi tiếng thở dài bên kia trái đất

âm u làn sóng nhiễu

làm buốt trái tim ta.

 

lá đỏ dưới ánh đèn mùa đông

mùa đổi từ bao giờ

lòng ta quanh năm chỉ một mùa vàng lạnh

giấu bạn bè trong những giấc mơ .

 

ta đứng giữa trời đêm

người sũng nước

gió quất mưa vào mặt

không làm tắt

cơn sốt đang bốc lửa thịt da

gió gào lên mê sản

át tiếng u u ngoài vùng phủ sóng

 

chỉ một lần rồi xóa tan

mà sao im lặng

im lặng quá thế này.

 

Lữ Quỳnh

San Jose, 8-12-2010.

 


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95110)
S huhun mang ánh mắt của một lời nguyền, thứ ánh mắt in trên một thỏi sắt. Nhìn hắn như một lưỡi kiếm bén mang linh hồn của Musashi Miyamoto. Tôi biết đến Musashi khi nào tôi không thể xác định, tên của võ sĩ vang danh trên khắp lục địa Bắc Á. Musashi trao cho Nhật Bản sức mạnh của kẻ yếm thế: Go rin no sho. Thuật xâm chiếm của vũ trụ như hai giải ngân hà nhập một, như hai lưỡi kiếm của hai mắt phải nhập một.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 93059)
H ằng đêm tôi sống trong lo sợ. Chung quanh tĩnh lặng, tối ám đến hoang mang. Gió lộng đánh phần phật trên các cánh cửa. Cứ độ giữa đêm, tiếng chân thình thịch đến từ xa, từng bước dẫm nặng nề. Tôi thu mình, rúc sát vào vách. Tôi trong suốt trong màu mực của đêm, không nhìn thấy cả chính mình...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 117807)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 92278)
P hật giáo đã đồng hành cùng dân tộc gần hai nghìn năm qua, có những đóng góp quan trọng không chỉ trong sự phát triển văn hóa dân tộc, mà còn trong công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước thời kỳ đầu quốc gia tự chủ vô vàn gian khó... nhận thức rõ hơn cái “nhiệm trọng đạo viễn” của mình trước đất nước và dân tộc, chứ không phải chỉ biết chăm chú xây chùa đúc tượng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 120009)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 113813)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
20 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 88090)
N ói chung, người ta nghĩ đến giải nobel văn học cho Trần Dần. Tuy nhiên, Trần Dần còn có thể được xét tặng một giải nobel nữa: nobel hòa bình, nobel chính trị. Bài viết này đề xuất vấn đề đó.
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 118952)
A nh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi đó, một mình, không cô đơn nhưng tràn trề tĩnh lặng Nó tự sáng hay em làm nó sáng
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 111729)
LTS : Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, nhà văn Quý Thể hiện định cư tại USA.Hân hạnh giới thiệu một trong những truyện ngắn như những nụ cười ý nhị của Quý Thể gởi đến quí độc giả và văn hữu của Hợp Lưu. TCHL
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 96737)
S au năm 75, cũng như bao nhiêu nhà văn khác, Hạc Thành Hoa bị rơi vào vùng hẫng hụt của những nghị quyết, bo bo, sắn mì… Cả bối cảnh xã hội và hoàn cảnh cá nhân đã đặt ông vào tình cảnh trì trệ, đầu óc khô cứng. Dẫu vậy ông vẫn cầm bút và tiếp tục viết, để cuối cùng cũng cho ra mắt độc giả 2 tập Phía Sau Một Vầng Trăng và Khói Tóc. Song thú thật, khi đọc tôi có cảm giác như thơ ông đã sắp ngừng hơi thở những cơn mộng mị đẹp, đối mặt với thực tế có phần khắc nghiệt hơn nhiều, bởi hoàn cảnh xã hội đã chọn chúng ta chứ chúng ta không có quyền chọn lựa gì cả. Cái quyền thiêng liêng bất khả kia giống như ngọn đèn cạn dầu, leo lét.