Tháng sáu bắt đầu bằng cành hoa mong manh Trưa nắng chói chang lấp lánh mảnh thuỷ tinh vỡ Theo vòng tay buông lơi Mùa hè trở lại ở góc 360 Những cánh phù du trĩu nặng mắt chiều
Phún thạch đóng băng nụ cười em Chiều ôm đôi tay bắt gió Kỷ niệm chôn sâu vào biển Cùng những cánh hoa Nghe mưa trên tách cà phê nghiêng đổ Mưa ướt phỉnh phờ Hoa phù du rơi rơi
Đêm thách thức từng đêm cắt trên thịt da Nỗi ngậm ngùi choàng bóng chiều hoang vu Tháng sáu lung linh mùa xanh trở lại Xanh mướt nỗi buồn
Từng cánh phù du theo mưa tay em Trắng mù khoảng nhớ.
C hủ nhật ngày 1 tháng
5, 2011[...]Tổng thống Barack Obama và Phó Tổng thống Joe Biden cùng các thành
viên trong ban an ninh quốc gia theo giõi, qua "hệ thống truyền
hình riêng" (secure communications systems) tại
phòng hội (Situation Room) tại toà Bạch Ốc, cuộc đột kích của toán Navy SEAL
Team Six, dưới sự điều động của cơ quan tình báo Hoa Kỳ Central Intelligence
Agency (CIA), vào sào huyệt của Osama bin Laden tại Abbottabad, Pakistan, cách
Washington, D.C. trên 7,000 miles.
T ôi cũng nhớ cả đến những đêm về sáng ở vũ trường Tự Do, ngồi
nghe Lệ Thu hát hết bài Tôi Đưa Em Sang Sông , để rồi ngày mai lại phải
xa thành phố về một nơi mịt mù của đất nước. Sau này, lần nào từ Mỹ về thăm lại
Saigon, chúng tôi cũng đến Givral ngồi bên ly cà phê, trầm ngâm nhớ lại cả một
thời và những người bạn ngày xưa. Bây giờ thì Givral không còn nữa rồi.
...T ại sao lại đặt
cột mốc trước và sau 30-4-1975 cho lý lịch của mỗi con người? Ngày chấm dứt
chiến tranh, ngày hòa bình, ngày thống nhất đất nước. Đó cũng là ngày phán xử.
Kẻ thua người thắng. Ngày định phận. Kẻ có công người có tội. Và mỗi lần khai
lý lịch là mỗi lần xác nhận cái sự thua thắng, công tội đó. Một lằn ranh không
cho phép ai vượt qua. Một sự chia cắt vĩnh viễn giữa các con người, giữa các
công dân...
M ỗi chúng ta phải chỉ có một thứ thôi Yêu tổ quốc mình và yêu tự do là trên hết Hãy làm đi và xin đừng rên nữa Đớn đau quá nhiều và hèn kém đã ăn sâu.
...T hoắt đó họ ngã xuống, họ la làng, ông thầy_ngưng bắn rồi mà sao em chết. Thản nhiên. Cuồng nộ nếu có đã bị dìm vào thinh lặng, cuồng nộ trắng. Cái vô lý dửng dưng của Cao xuân Huy đứng bên
cái dằn vặt đớn đau tha thiết của Phan nhật Nam như hai mặt của một đồng tiền...
" Ở một nơi mà tự do chỉ có thể tồn tại
trong những hành vi tùy tiện của chính quyền thì những cố gắng cho sự hiện diện
của công lí và tình người dường như là vô nghĩa, và để hành động cho những điều
tưởng như viển vông này chúng tôi đã chọn xuất bản." (Bùi Chát)
...C ó người cho rằng Hàn Mặc Tử chịu ảnh hưởng lớn chủ
nghĩa siêu thực của Baudelaire.[20] Ông đã thụ lĩnh từ tác giả “Hoa ác” một cảm
quan ma quái để đi vào thế giới đau thương, rồi cứ bị thôi miên bởi vẻ đẹp kỳ lạ,
kinh dị.[13] Tuy nhiên, theo tôi chúng ta cần lý giải theo chiều hướng khác,
dưới góc nhìn của văn học so sánh. Đây chính là hiện tượng tương đồng khi có
cùng hoàn cảnh sáng tác trong sáng tạo nghệ thuật...
... C hung quanh tôi là ngôn ngữ
Việt, thứ ngôn ngữ hào hùng như những lời ca vang vang trên loa công viên. Sân
khấu lộ thiên tỏa sáng [...] Cờ bay, cờ bay, oai hùng trên thành phố thân
yêu, vừa chiếm lại đêm qua bằng máu. Cờ bay, cờ bay tung trời ta về với quê
hương... [...] Núi đồi Bataan
ngàn đời câm lặng, đã mở ra đón những người tỵ nạn xa lạ.
N hà
thơ Bùi Chát, người sáng lập nhà xuất bản Giấy Vụn ở Việt Nam, đã giành
được Giải thưởng Tự do Xuất bản năm 2011 “vì lòng can đảm mẫu mực trong
việc giữ vững tinh thần tự do xuất bản,” như thông báo của Hiệp hội Quốc tế các nhà Xuất bản (IPA). Chủ tịch IPA, YoungSuk “Y.S.” Chi, chính thức trao giải thưởng năm nay tại một buổi lễ do
Hội chợ Sách Buenos Aires lần thứ 37 tổ chức vào ngày 25 tháng Tư năm 2011, như một bộ phận của chương trình Thủ đô Sách Thế giới.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.