Thời gian của cánh đồng tháng mười cánh đồng sự thảnh thơi thời gian của một người đi qua một chặng đường được nhìn lại dưới bầu trời cánh đồng trải ra bữa ăn một hai gia đình dưới gốc sồi con cái họ chúng đang chạy nhảy thời gian trong đôi chân cả trong đôi giày để quên dưới gốc cây
đôi giày, tiếng nước chảy giòng sông Mississippi, sự chuyên chở những đảo mây những mái nhà sáng nay nó là buổi du ngoạn đầu tiên ở một thành phố xa lắm ngôi trường mẫu giáo có tên Khuyến Học trên đường Thống Nhất có những chiếc chiếu cói trải ra trên cát giữa những cụm xương rồng có ba trái dưa hấu người thầy khuôn mặt hồng hộ-pháp đang bổ ra chia đều cho đám học trò có đôi cánh diều giấy dầu nằm dang trên cát hai đứa trẻ mau mắn được chọn làm hoa tiêu đang sửa soạn đôi cặp giò nâu bóng chân trời xanh lơ xem kìa
nó là khoảng giữa đôi chân sắp chạy thời gian đang sắp sửa làm một với cánh đồng những đụn cát
sau những đụn cát những làng mạc sát biển gió muối đang đánh phới trắng biển rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng đang sắp bay lên trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ đã vạch bằng que ổi những hạt cát cắt rát những mái tôn giữ những giàn dưa leo những buổi trưa đang chống chọi để neo giữ một độ mềm những sân nước, bậc thềm và chiếc giếng (ốc đảo lục của mắt) một thân ngựa trần thồ mây đi qua những tiếng vện đuổi theo heo hút chái bếp ủ tối, những trái bắp treo khô nứt trên sà nhà đang được lặt lượm, tróc lá với những cỗ nông cơ hôm nay không biết mệt đi giữa những trảng bắp được mùa cạnh những sườn đất mở rực rỡ ngày nắng thu hái, trêu nghịch ở đầy đặn chín vàng những quả bí
nó đang được những đứa trẻ chọn lựa được bê lên cùng tiếng reo cười đất cát và cặp đuôi dài vung vẩy của một linh vật keo hồ và giấy xưa lắm kể lại được, đúng vậy bay cùng thời gian cổ tích
Tháng sáu bắt đầu bằng cành hoa mong manh Trưa nắng chói chang lấp lánh mảnh thuỷ tinh vỡ Theo vòng tay buông lơi Mùa hè trở lại ở góc 360 Những cánh phù du trĩu nặng mắt chiều
Khảo sát trên những văn
bản tác phẩm của Trần Vũ, tôi thu được một kết quả khá thú vị: có tổng số 13
trên 27 truyện ngắn mà trong đó có sự hiện diện hình ảnh của những cơn mưa. Điều
này đủ để nói lên rằng mưa chiếm một vị trí nhất định trong ký ức của anh ― có
thể nói gần như một nỗi ám ảnh.
Tôi
biết Huệ đã lâu. Từ lúc Huệ còn niên thiếu, những trận mưa rào còn bất chợt đổ về qua qua ấp Tây Sơn, thứ mưa nóng và ẩm của vùng Qui Nhơn sỏi đá. Suốt quãng đời niên thiếu, hình như Huệ chỉ đi chơi xa có hai lần. Một lần lên Phú Xuân và một lần bơi xuồng băng ngang đầm Thị Nại.
Ngày bốn chị em tôi đến phi trường Houston, Texas,
anh Bằng ra đón chúng tôi. Tôi đã ngỡ ngàng khi trông thấy anh. Người anh cả của
tôi đã mất dáng vẻ của một cậu công tử được bố mẹ nuông chiều, tóc anh để dài hơn
trước nhiều, gương mặt gầy guộc hẳn đi, ánh mắt hòa nhã, không còn một chút khó
khăn và bướng bỉnh của ngày xưa.
TCHL xin giới thiệu một biên khảo mới của GS. Nguyễn Phạm Hùng
tại Đại học Quốc gia Hà Nội về Nguyễn Công Trứ, dưới mắt nhìn mới, khác biệt với
thành kiến bấy lâu.
Sau đám cưới, Cung về đơn vị, tôi vẫn ở nhà với cha mẹ,
đợi Cung được biệt phái về dậy học lại, (Bộ Giáo Dục hứa sẽ cho các giáo chức được
về vào tháng 10/1969) rồi sẽ ra ở riêng.
đếm những bước chân tá túc ở xứ lạ bằng nỗi chật hẹp tù túng nơi quê nhà, mùa xuân trước tôi thấy thênh thang một nỗi buồn, khập khễnh (em đi bên cạnh, rất xa, những chân trần, thui chột gót hồn nhiên)
Là một dân tộc đã có ít nhất ngàn năm lịch sử thành văn, từng nhiều phen đổ xương máu để bảo vệ chủ quyền của mình và đồng thời mở mang bờ cõi về phía Nam, từ đầu thế kỷ XX, người Việt bắt đầu chiêm nghiệm lý do thất bại của các phong trào Cần Vương, Văn Thân v... v...
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.