- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Lữ Thị Mai

20 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 106479)

blank

Khoảng cách

Nơi dòng sông mang dáng hình
loang đường chỉ tay buổi chiều
như tôi và em đã mơ
rồi cùng gặp lại ở một nơi nào đó

bậc cầu thang lặng câm
nước của ngàn năm Thác Bạc
hình như em khóc!
lừng lững trên cao tóc cội buông dòng

chỉ còn cách một bước chân
…một bước chân
vỡ oà trong hơi thở
sương như phép nhiệm màu bủa vây ý nghĩ
vì em (hay tôi) rất giống một người
vô tình gặp ở một nơi nào đó

như chúng ta đã gặp
một dòng sông mang bóng hình mây
những mảng nắng vạm nửa đồi khói ám

chỉ còn cách một bước chân
một bước chân
bậc thang
câm…


 
Viết sau im lặng

Những buổi tối dầy lên dằng dặc
chúng ta thôi không nói về chuyện ngày mai
ánh trăng thì cứ mơ vàng
và em thu lu một con mèo nhỏ

những buổi tối mang tên bình yên
đã về núp sau lưng người khuất mặt
sự động cựa vẫn chỉ là dự định
chạy rông trong căn phòng

thời gian bước đi rậm rật mèo hoang
trong im lặng ứ đầy tuyệt vọng
em lại kể cho anh nghe về những cơn mơ

bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ giữa các bào thai đã mồn một hình hài
mà chẳng thể nào siêu thoát
lời thanh minh của cô gái 8x về cái chết người tình
giọt nước mắt mẹ cha đoản mệnh quay về khóc đứa con thơ bị bạo hành
cuộc sống cuồng quay trong đoạn Clip kẻ nào đó phát tán trên mạng
đêm qua…
chúng ta đã gặp và yêu nhau trong những cơn mơ dị dạng
chúng ta cũng để lạc mất nhau bởi bóng đêm câm và quánh đặc
chúng ta không thể nào gặp lại…
nước mắt thuộc về ngày hôm qua
rồi em thao thao kể
một khuôn mặt mèo hoang đang dò dẫm dọa mình!

 

Từ phía dấu chân

Ai lần mở cúc áo đông
Ta cứ thế mà chạm vào tan vỡ…

từng chùm sương lênh loang màu khói
đang lấp dần dấu chân
thỏa thuê bờ bãi sông Hồng
tóc mây bời bời nước chảy

chớ dụ em về gặp lại dòng nông nổi
xoe xoe đôi mắt
ơ hờ gót chân
mùa này cá chép ôm bọc trứng phù sa
 bơi về phía những con thuyền vượt cạn
vẩy lên loang loáng mặt trời

mình về thôi anh…chớ dụ em thêm một lần gặp lại
Long Biên giấc dài vỡ vụn
cả sông Hồng đang trôi
chuyến tàu vụt qua nối dài im lặng
ta về hay cứ đứng trên cầu mà nhìn nhau
đưa tiễn một cuộc tình mất ngủ

từng chùm sáng đang cuộn lên
nước mắt trôi về giữa bốn bề khói phủ
tất cả đang trôi tới tận cùng tan vỡ
một sân ga nhập nhòa
 
Lữ Thị Mai

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 107229)
N guyễn Mộng Giác sinh năm 1940 tại Bình Định, trong một gia đình gồm 7 anh chị em. Ông là người con thứ hai. Cha ông, một nhà giáo trong thời Pháp thuộc, thưở nhỏ ông cắp sách theo cha đi nhiều nơi vì thời gian đó nhà giáo luôn được thuyên chuyển công tác liên tục. Ông thừa hưởng nếp sống mô phạm từ cha mình.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99102)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96499)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72298)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85599)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 91987)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87855)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90887)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78102)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99991)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...