BÓNG EM
HOANG TÍM DẠI SẦU
em như chim sãi cành đông
ngõ sau vườn trước mặn nồng về đâu
trăng lên thì gió bạc màu
bóng em hoang tím dại sầu vương mang
em như ải ngạn hương ngàn
em như đầu ngọn sóng tràn vu vơ
sông sâu về mẹ dại khờ
bóng trăng chẻ sợi tóc hờ hững vai
em còn bóng nước sương mai
ngõ hồn anh lẻ một vài mây bay
để cho em được tròn đầy
đầu sông ngọn suối bờ cây trổ cành
chần chừ thả tóc vai anh
cho mây tụ dưới mong manh sắc trời
qua đêm trường mộng rã rời
lẻ loi anh kể chuyện đời xưa sau
em về góp hết thương đau
cho anh thấy lại ngàn lau bọt bờ.
23 tháng 2/2020
CÓ HÔM
có hôm về ngậm sương tàn
nghe hơi thở đã úa vàng ngọn cây
có hôm đứng giữa trời mây
mà thương dòng tóc guột gầy rụng rơi
có hôm đứng ngó lên trời
một vầng trăng đã rạc rời về đâu
có hôm thấy bạc mái đầu
làm sao qua khỏi nhịp cầu tử sinh
có hôm tự dối lòng mình
thấy như trẻ lại để rình rập đêm
có hôm vóc nước khỏa thềm
mới hay trái đất đã mềm dưới chân
có hôm thấy sao xuống gần
mới hay đời cứ xa dần trần gian.
10 tháng 2/2020
LÒNG ANH NỞ MỘT
BÔNG HOA CUỐI ĐỒNG
em về hẹn với trăng xanh
mây trôi màu áo thiên thanh thuở đầu
lòng anh hoang dại từ lâu
mắt kia đã điểm lên màu lãng quên
em về xin nhớ gọi tên
mai kia mốt nọ lỡ quên ngọn ngành
em về cứ gọi tên anh
anh tên là ngạn bờ xanh liễu bờ
em về ép ướp bài thơ
nở trên mình mẩy đôi bờ sắc hương
em về thở nhẹ khói sương
mây bay đầu ngõ mười phương đầu thềm
em về hạnh ngộ trăng đêm
giữa ngàn sao lại tươi thêm sắc hồng
em về sãi một vòng đông
phương đây anh đợi mông lung vỡ òa
nhé em nhé nhẹ xuýt xoa
lòng anh nở một bông hoa cuối đồng.
8 tháng 2/2020
MÀU TRĂNG CÔ LỮ
anh về đứng ở thừa thiên
màu trăng cô lữ còn nghiêng giữa dòng
tóc dài em thả bến sông
ánh sao màu nhạt còn long lanh chiều
mắt em bay bổng thúy kiều
trên mui vạt nắng ít nhiều đông ba
anh vô ngã giữa tam tòa
màu trăng cô lữ ngã ba âm hồn
ngó về vỹ dạ mưa tuôn
con sông thả nhánh cây buồn chỏng chơ
anh chờ thành nội ngu ngơ
kéo tay em lại mộng mơ thiếu ngày
mưa chi mưa cứ làm đày
để tóc em ước lội lầy mùa đông
anh về theo gió hướng sông
nhìn vai em mộng qua đồng chợ mai
lên xe cửa thuận trăng cài
áo em mỏng dính hương lài thôn anh
màu trăng cô lữ khuynh thành
cho em xỏa tóc trời xanh ngó nhìn
cây chiều rụng lá vàng hiên
nước trôi cầu gãy mẹ hiền ru con
mắt kia em có hao mòn
làm con cá lội không còn vẫy đuôi
anh đi lụt lội năm rồi
màu trăng cô lữ đã trôi lên trời.
17 tháng 9/2020
HUỲNH LIỄU NGẠN
- Từ khóa :
- Huỳnh Liễu Ngạn