LỤC BÁT THÁNG MƯỜI HAI
Người ơi vạt nắng đã gầy
Chiều nay có kẻ ngồi đây nhớ rừng
Con đường nhớ một bàn chân
Áo hoa nhớ lại một lần ướt mưa
Bây giờ hơi hướm đã xưa
Có ai khơi lại chuyện lừa lọc ai
Tóc mai từng sợi u hoài
Lòng tôi giữa tháng mười hai đãi đần
Người ơi cách nửa chừng xuân
Trái tim bất chợt đôi lần ốm đau
Áo hoa lại ướt mưa rào
Trăm năm ai khiến vào nhau để rồi
Tôi về dò dẫm bóng tôi
Vuốt ve bờ ngực hững hờ chia đôi
Tôi dan díu với cuộc đời
Còn ai dan díu với người đến sau
Nguyễn thị Bạch Vân
TA MUỐN VỀ CAO NGUYÊN ĐÓN TẾT
Ta muốn về cao nguyên đón tết
Ăn cơm hoa uống mộng thay trà
Đi trên đồi xanh đọc kinh cứu khổ
Chiều công phu đối ẩm với di đà
Tay áo nâu người nhốt ta một kiếp
Đại hồng chung một thuở còn vang
Đoá vô ưu rùng mình từng cánh
Linh hồn ta vật vưởng ở niết bàn
Đêm cao nguyên một bài thuyết pháp
Con sẻ nâu tơ tưởng cội hoa vàng
Ta muốn hóa thành Duy ma Cật
Không xuất gia mà thánh đã ngang hàng
Lòng xanh xao như đồi cỏ biếc
Cao nguyên chiều khép lại mắt mù sương
Bên kia là muôn trùng duyên nghiệp
Trong lòng ta đã đóng cửa thiên đường
Ta muốn về cao nguyên đón tết
Ngồi bên người nghe kinh pháp hoa
Nằm ngủ say dưới vầng trăng hư huyễn
Quên trăm năm thệ nguyện cõi ta bà
Nguyễn Thị Bạch Vân
ĐI LÀM VỀ KHUYA
Căn phòng tối
Chỉ có tiếng rè của chiếc quạt máy cũ
Tôi ngã xuống tấm nệm mỏng
Cái váy ngủ không nội y
như bay lên
Với tay lấy cái điện thoại
mở vào trang
không có trong danh sách bạn bè
để tìm gì không hiểu
Trống rỗng
Ước gì như hồi hai mươi tuổi nhỉ.....
Nguyễn thị Bạch Vân
NỖI BUỒN THÁNG MƯỜI HAI
Tháng mười hai không có ai hò hẹn
Bệnh giả đò giống kẻ tương tư
Buồn chạy dọc theo lưng cột sống
Con dế mèn cũng hết muốn phiêu lưu
Tháng mười hai kiểm lại tình còn mất
Thấy mùa đông vật vã bởi mùa thu
Những bước chân suốt mùa hè rạo rực
Tình cuối năm còn lại chút sương mù
Tháng mười hai thức ru tình đã cũ
Lời không tròn câu chữ cũng không ngay
Tôi tỉnh giấc giữa lưng chừng mộng mị
Thấy dường như số phận đã an bài
Tháng mười hai con chim tình bay đậu
Hót thêm vài tiếng nữa rồi đi
Có khắc khoải cũng chỉ là giả tạm
Trên vai tôi vừa rụng xuống xuân thì
Nguyễn thị Bạch Vân
- Từ khóa :
- NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN