RU TÌNH ĐẦU GIÓ
Có nghe không tiếng yêu người
Nhẹ như gió thoảng sao chơi vơi sầu
Người xuôi về đâu về đâu
Để còn lại những chiều vàng trôi mau
Để còn đầy những nỗi đau
Đi qua thương nhớ mà xao xác lòng.
Ta ngơ ngác giữa mênh mông
Góp nhặt từng sợi hư không, để rồi
Thả bay theo áng mây trời
Trăm năm sót lại những rời rã buông.
Rưng rưng mười ngón tay suông
Chút tình hiu hắt vương buồn lắt lay
Bờ vai buốt gió heo may
Lặng thinh một bóng hong gầy tháng năm.
Ru người rồi cũng xa xăm
Ru tình đầu gió dạt thăm thẳm mù.
Biển Cát
PHÚT CUỐI
Đường còn xa
Còn xa xôi lắm
Người có đi không hay chờ dứt cơn mưa
Nếu không vội thì ở lại đây chờ trời quang mây tạnh
Nán lại nơi này
Trong chốc lát
Cùng tôi.
Không gian sẽ ấm lên không phải vì máy sưởi
Và thời gian sẽ ngừng trôi trong ánh mắt người
Mưa nơi hướng South chợt đi rồi chợt đến
Dù khoảnh khắc thôi
Lòng tôi cũng đủ vui.
Có thể người vẫn lên xe dù mưa còn nặng hạt
Trời còn mịt mù bao phủ mây đen
Tôi vẫn biết đường còn xa lăng lắc
Nhưng người sẽ kịp ngoái đầu nhìn lại, phải không ?
Nhìn để biết tôi đang đứng lặng
Buồn trĩu đầy không vẫy nổi bàn tay.
Có thể người nhấn ga vội vã
Lao thật nhanh trên đường phố vắng tanh
Đường dài lắm
Có khi nào người rẽ vào exit
Châm điếu thuốc lập loè
...Và nghĩ tới tôi không ?
Có thể người sẽ quên
Còn riêng tôi vẫn nhớ
Nhưng...
Nhớ quên gì cũng thế mà thôi.
Chỉ cầu mong trên đường đời rong ruỗi
Nếu một thoáng tình cờ nào ta gặp lại nhau
Sẽ gật đầu chào
Dẫu là rất khẽ
Vì đã có một thời ta không phải người dưng.
Biển Cát
- Từ khóa :
- BIỂN CÁT