Rượu tiễn
Hoàng hôn đã rớt xuống đầy
Xin anh hãy cạn chung này rồi đi
Một chung quá tuổi xuân thì
Một chung nữa tiễn người đi không về
Này anh đêm xuống từng phần
Cạn chung này nữa nhớ lần ái ân
Rượu ngâm bằng cả xác thân
Uống đi mai nhỡ lúc cần đến em
Rung lên vài nhịp con tim
Khẽ rên vài tiếng rồi im lặng buồn
Chung này em tiễn hoàng hôn
Đêm say xô ngã dỗi hờn ngãi nhân
Vết cào làm dấu trên lưng
Để mai còn nhớ đã từng có em
Nguyễn thị Bạch Vân
Mật ong hay thạch tín
Anh nói với tôi tình yêu là mật ngọt
là thiên đường
Tôi nói tình yêu là thạch tín
là hoả ngục
Anh vẫn ôm tôi mỗi đêm
một vòng tay không còn chặt nữa
Mỗi lần nghĩ đến người thứ ba
tôi muốn vùng dậy
chạy vào bóng tối
Để tìm lại người đàn ông chuẩn mực
Và cứ như thế
Chúng tôi trở thành hai con người dị mộng
Không hiểu sao
Một thời gian oằn mình
giống như chấp nhận sống với lũ
Tôi chợt nhận ra
Tình yêu là mật ngọt
Chứ không phải là thạch tín
Nguyễn thị Bạch Vân
Phù vân một giấc chiêm bao
Cây không còn trổ ra hoa
Cội xưa nhìn thấy ta già mà thương
Đôi chân buồn với con đường
Rong rêu giữa cõi vô thường xanh xao
Phù vân một giấc chiêm bao
Mây bay có biết phương nào dừng chân
Gió lay biết mấy mươi xuân
Chút duyên hạnh ngộ bạc phần như vôi
Tô son lấy lại nụ cười
Ngã lưng xuống ngủ bên đồi chân không
Nguyễn thị Bạch Vân
Khúc sáng
Sáng nay chim hót như tha thiết
Vọng xuống lòng ta một nỗi buồn
Ngày sẽ ngày qua rồi ly biệt
Đưa tay vuốt tóc đã hoàng hôn
Sáng nay ta thấy như ta sẽ
Cưa sừng làm nghé để tìm non
Tìm đến bên bờ thời hoang trẻ
Giận dỗi thời gian quá đổi hờn.
Sáng nay ta thấy mình còn thức
Mĩm cười đánh đố với vô minh
Thiên hạ đua nhau tìm rạo rực
Ta vẫn thênh thang một chữ tình
Sáng nay chim hót lời ong bướm
Vọng xuống lòng ta một chút hương
Người có còn dang tay mở đón
Ta ngã người nghiêng mọi nẻo trườn
Sáng nay xin hãy bình yên nhé
Rảo bước nhặt tình rơi rớt quanh
...
Nguyễn thị Bạch Vân