Mẹ là buồn vui tuổi thơ, /
Anh Cả, chiều hoàng hôn, đầu làng đợi Mẹ, chợ xa /
Mẹ là tất cả trong trái tim anh Chiêu, /
người con tài hoa, biệt xứ /
Mẹ, Là bà tiên, /
tâm hương Vu Lan, chị Ba tưởng nhớ ! /
thầm lặng dịu dàng, giống Mẹ nhất, chị Tư con… /
I follow the flight of a butterfly,
It disappears into the sunlight.
I gaze into the petals, and see your radiant smile—
You say I'm hard to please, like the longing I carry.
Xưa…/
Mẹ chờ Cha bên thềm nắng muộn /
Dệt quê hương trên cánh tay gầy /
Từng sợi nhớ đan thành giải lụa /
Gió vô tình chạm nhẹ đường kim /
Từ tay mẹ, từ câu ru cũ /
Dệt lụa quê hương, thời chiến, mong manh /
Cô bé , cạnh nhà tôi năm nao /
Đôi mắt ướt biết cười /
đôi mắt, gió lả lơi /
ánh lên, tiếng gọi mời /
Ngày tháng tư năm ấy /
Có nhặt giùm tôi chăng /
Tim lỗi nhịp đánh rơi /
tôi xa nhà cũng đã lâu /
đi lúc nửa đêm /
khi tiếng gà đầu thôn chưa kịp gáy /
mẹ tôi ngồi ở đầu giường /
lặng câm không nói /
trong ánh mắt có giọt nước lăn dài /
rồi bóng đêm trùm xuống /
thế mà gần mấy chục năm /
mẹ tôi chết rồi /
tôi cũng chưa về lại lần nào /
về để thắp lên mộ mẹ một nén nhang /
kể cho mẹ nghe những nỗi đời xa cách /
để mẹ được yên lòng
Em hiền như ly nước mát /
Đơn giản như nụ cười không son /
Là quả trứng buổi sáng, là tô canh rau buổi chiều /
Là cơn mưa thì thầm trên thềm khuya /
**
Em là xếp của nhớ thương /
Em oai như nữ tướng /
Em tính toán rạch ròi /
Em rất bao dung
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.