tôi đến thành phố vào hai giờ sáng lạnh lẽo vô hồn /
cơn mưa rơi ngoài hàng hiên có con chim bồ câu trú ẩn /
ánh đèn vàng như thây ma bên mái chái /
người homeless nằm co quắp dưới gầm cầu /
đưa tay xin điếu thuốc /
trời về khuya lặng lẽ như vì sao băng /
Ngày nào tôi cũng gắng làm cho đặc sắc /
Cố hữu chỉ là một chủ xị buồn /
Đêm tôi uống với lá /
Nghe gió rung cành /
Rồi chỉ thấy giọt mù lên mắt tượng /
Ngày nào là ngày nào làm sao biết /
Mà thơ. chấm. tới phẩy, nào /
Dụi mắt. cắm một ngọn sào du dương /
Không dưng /
nghe một nạm buồn /
Hai tay bụm lại /
đầu nguồn thiết tha /
Suối rất mệt giữa khe già /
Tinh anh của đá /
ném /
xa /
đường gần
Này anh bạn – anh thấy không /
Sự lộng lẫy không nhường chỗ cho điều gì hài hước /
Chỉ tiếng nấc thanh xuân mềm yếu /
Trên quảng trường nơi vũ hội đàn ông /
Vỡ thành cơn địa chấn.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.