THƠ PHƯƠNG UY
NGỤC THẤT
chúng ta không phải người đầu tiên đặt tên cho con đường đi về nơi sám hối
chúng ta không có kiếm trên vai và hoa hồng trên ngực
lời nguyền thánh em mang nhiều hơn bảy mối tội đầu
chúng ta đã xưng tội xong chưa khi những nỗi buồn lần lượt đến
cánh cửa cuối cùng cũng đóng
cả những mong chờ ở cuối đêm thâu
Chúng ta đã biết quá nhiều hạnh phúc để rồi phải khổ đau
Như tràng chuỗi lần tay sau những lần xưng tội
bên kia là biển tối
Gió có giật tung cũng không thấu hết lượn sóng ngầm
chúng ta làm thế nào để nguyện cầu cho những ăn năn?
lời chú ngày xưa như nụ hôn lầm lỡ
tình yêu phong ấn trong bài thơ mà em không thể mở ra vì không còn ai nhắc nhớ
vụt bay như ánh sao rơi
Phương Uy
NGỤC THẤT 2
Tháng Tư, mặt trời phương Đông
Những tượng đá im lìm níu giữ
Có mùa hoa kẹt lại bên song
Người cũng không về nữa
Tháng Tư, nhập mùa trăng cố thổ
Cuộc rong chơi dừng lại trước hiên nhà
Ai đó chần chừ chẳng dám bước qua bậc cửa
Hành lang một mảnh hoang vu
Tháng Tư, chập chờn ánh trơi mộ địa
Thành phố những người đã cũ
Chén trà trong mắt vơi đi
Cũng chẳng thể tựa vào vai nhau mà khóc
Khi bên thềm nắng quái thiên di
Tháng Tư, tôi một khoảng im lìm đợi
Quá khứ xưa như chút bấc tàn
Em, có thể sẽ không cần vội
Kỷ niệm hiền như một chấm than.
Phương Uy
1991 THỨ 7
Vẫn luôn có một con mèo nhỏ bên cạnh mình mỗi khi im vắng
để cọ cọ vào bàn chân
nỗi hoang mang cực cùng khi xung quanh chỉ là khoảng trống
chẳng biết đâu là vô cùng
chưa một lần độ lượng qua nên con tim đôi lần bấu chặt
những giận dữ nhỏ nhen dù cào xới tướm máu bàn tay vẫn không lấp được để môi cười
liếm láp nỗi hoài nghi để tin vào những điều ( không biết có phải) là sự thật
tin người để thấy mình tồn tại lâu thêm
cũng đã nhiều lần học cách thứ tha rồi lại bỏ quên sót vào góc tối
mỗi lời xưng tội luôn day dứt những trẽn trơ
cúi mắt chẳng dám nhìn lên cao nơi chịu nạn
những hy lễ đãi bôi không thể ngẩng đầu
đã chẳng thể xoá sạch cho nhau bằng khoảng cách
những tưởng tượng trong mơ không phải lúc nào cũng là sự thật
trong những ngày người với người dù không thấy mặt nhau cũng không làm tan đi những thất vọng ghen hờn
thì cúi xuống mà ôm con mèo nhỏ lên đi.
PHƯƠNG UY
- Từ khóa :
- PHƯƠNG UY