- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VĨNH HẰNG VỰC SÂU KHÔNG ĐÁY

05 Tháng Mười 20219:50 CH(Xem: 13238)


  

   

Bài học đầu tiên của chú cừu- TranhLMP
Bài học đầu tiên của chú cừu
- tranh Lê Minh Phong

 

 

 

 

khaly chàm       

VĨNH HẰNG VỰC SÂU KHÔNG ĐÁY     

 

ánh sáng kích hoạt thần kinh thị giác

gam màu xám tương thích giọng lưỡi khải huyền

hàng triệu năm quá vãng không dư vang tiếng chuông

 

tro bụi tạo gạch nối qua duy lý đồng thuận

khoảng cách hai bên đều nhú mầm tái sinh không tưởng

trong rỗng trắng hồn nhiên việc giao phối khái niệm

vô số ngẫu tượng trần truồng khắp cùng ba ngàn thế giới

 

vải liệm cuộn thân nằm ngủ mơ trong hang đá

lũ ấu trùng quẫy mình bơi ngược vào bóng tối

tử cung thiên đàng nuôi dưỡng quán tính cụt đuôi

vác thập tự đi hoang rối loạn ảo giác nhòe nhoẹt chân lý

 

còm nhom hành giả kiết già ngậm khí âm dương

pháp môn tịnh thiền vón cục sượng sần

thượng tần cảnh giới niết bàn chơn hồn bị chột mắt

 

cư dân hiện hữu nhũn não bú mớm niềm tin láu cá

chúng ta âm thầm trải nghiệm sự sống chết như một trò đùa

chẳng ai cần quan tâm cho một mệnh đề tồn tại

con mắt tiểu sành hun hút vực sâu không đáy

 

Khaly Chàm

 

 

 

SỰ SỐNG TỊNH TIẾN

 

cảm thức, cái bóng chẳng thể tạo ra một ra phần đời đau cổ điển

những hàng cây thú nhận lưu cữu mùi hương diệp lục

hoa hoắc hương trong công viên tím nhạt dự cảm mùa tàn thu   

hai đồng tử bị ánh sáng xuyên tâm để tương quan với mùi chướng khí

 

lửa gặm nhấm mầm sống phát tán vi sóng cao tần

nấc nghẹn tiếng khóc mặc khải tiểu sành xám ngoét bụi tàn tro

thành phố dịch biến trắng nghi lễ mai táng dụ ngôn đen trì tụng

những linh hồn

 

dường như, người đời không còn hốt hoảng khi chợt ngã xuống

những con đường mê man ngủ nhưng vẫn luôn mở mắt

sự định dạng tồn sinh cho một hình dung khác

chẳng ai thích hay quan tâm để gõ cửa bầu trời

 

và bầu trời cứ mãi mong chờ được nghe âm giọng loài người hát

dư thanh ký thác vào cơn mộng du tìm đường về đã mịt mù

trong nghiêm cẩn nhìn thấy những hiện thể đang phập phều lồng ngực

 

tptayninh mưa 10/2019

 

khaly chàm

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201012:00 SA(Xem: 35727)
Trên đường mòn mênh mông trí nhớ Cơn mưa chạy hoài theo vết xe xa thành phố Cơn mưa mãi cùng anh từ buổi chia tay Tình không là tình của năm xưa Khi ta đôi mươi qua thời thay đổi
18 Tháng Ba 201012:00 SA(Xem: 113061)
Mari Sến có đôi môi ác mê làm lãnh tụ / Dù nguỵ trang bằng đôi mắt kính thì vẫn ác và ngu / Được sinh từ một nơi nào đó gần thành Thăng Long cổ / Một chiều lén về sau lưng văn miếu trình diễn thơ
10 Tháng Hai 201012:00 SA(Xem: 103021)
Có những bến bờ không thể nào gặp được Ký ức xa xăm mây khói lưng trời Réo gọi tuổi thơ chỉ hư không đồng vọng Dòng sông đời soi bóng tóc sương rơi
05 Tháng Hai 201012:00 SA(Xem: 104199)
thu đi qua chập chờn đèn lồng đỏ thu đi lại nghiêng ngó giọt trăm năm hể trăm năm bướm ong còn cõng gió thu hả hê vắt tóc suốt bờ câm
05 Tháng Hai 201012:00 SA(Xem: 104868)
Đến đi rồi tiễn biệt Chiều cuối năm bay Về nhau dọ dẫm từng giây Hòa cùng cây lòng tôi hẹp lại
28 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 33177)
Gõ cửa mùa Đông Anh có bao giờ gõ cửa mùa Đông Suơng mảnh khảnh bay trong ngày lãng đãng Môi tham lam cuộn tròn làn khói bạc Nỗi nhớ ngân dài khi chợt gọi tên
18 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 31945)
Trở đi mắc sông Trở lại mắc núi Tôi về lại nơi tôi rời bỏ Đại nạn mười năm còn phơi trên rẫy khoai, nương sắn Tôi chất đống ý nghĩ mình đang héo đi từng ngày trai tráng Đốt thiêu cơn mộng dữ ngày đông.
18 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 32876)
Có một vầng mặt trời Sắp rụng giữa bình minh Vầng trăng xưa vẫn tới Không hẹn vẫn u tình
18 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 32852)
trăng đập anh ra một đêm nguyệt bạch anh vỡ anh rồi những mảnh sáng long lanh anh cầm anh lên một mảnh sắc nhọn thử cứa lên người máu chảy thành dòng
17 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 30480)
Anh viết cho em bài thơ viết ngược Bởi đời đâu như nước chảy xuôi dòng Năm có qua, ngày thời như chiếc lá Buồn nào hơn cô độc buổi tàn đông