- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÃ RƠI TỪ KHI NÀO

04 Tháng Mười Một 20188:27 CH(Xem: 23877)

PhamHoaiNam 7
Ảnh Phạm Hoài Nam


đã rơi từ khi nào

 

không thề xác tín được

nụ hôn luôn bí mật hiện đang phiêu du

nó sẽ dành cho bóng hình ẩn mặt

khi ý thức chẳng hiểu gì về sự phỉnh dụ của giọng nói

cưỡng lại cơn khát thèm chăng

con vật người theo quán tính duc vọng

tự nhiên nằm xuống

Không cần nói lời gì lúc bấy giờ

phó mặc linh hồn cho loài hồ ly lém lỉnh dẫn dắt

thỏa mãn sau những lần khát đói hừng hực lửa tình

ước ao phải chi có cái đuôi để rụng

chợt nhìn thấy lũ ma trong thinh lặng

đã thắp dùm ta đốm sáng niềm u uất

trí tưởng bắt đầu nghĩ về giấc mơ đang mang thai

bật cười, vòng kế hoạch hóa trong tử cung đã nhũn nhão

người đàn bà thích bỡn cợt niềm tin

thật ra rất nhàm chán cái lưỡi già nua không còn nhám nhúa

cũng chỉ là một cuộc chơi

người đàn bà đốt cháy thời gian với trò ba que xỏ lá

bóng tối luôn thuộc về hố thẳm nhớp nháp

bao giờ mới chính là ngày mai

bừng thức dậy

thấy mây xám bay ngang qua bầu trời

ta đang hít thở không khí sực nức mùi thú vật

 

 trích: sáu tám tặng bạn bè

 

dạ thưa:

trứng rụng phôi tình

hoài thai nhiễm sắc

ngậm thinh âm buồn

mở hai con mắt cội nguồn?

mù tương lai khóc

dại cuồng ta ơi!

 

khuôn đêm mở toạc

em cười

ướp hương tiếc nhớ

hiên trời gió đưa

rùng mình ảo mặt kinh xưa

em thôi nhật tụng

ta vừa tàn hơi

 

dạ thưa:

hình mộng mị rơi

câu thơ mê sảng

trối lời chết non

ta ôm gió đứng quay tròn

đêm bưng mặt khóc

hao mòn đời chưa

 

tình điên

dại với xanh xưa

bội thương dĩ vãng

đã vừa lòng nhau

ngực em hương tỏa ngọt ngào

trong ta ngờ vực

niềm đau ngút trời!

 

gió chướng 10/2018

 

khaly chàm

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34192)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
07 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 37687)
ô i những ngón tay ứa mềm da thịt tôi vuốt tôi nghe đêm rất nồng nàn cơn-xác-thân hun hút muộn màng hồn sắp sáng nơi chân đời vỡ rạn
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34449)
Trăng rắc sầu lên hai vai Cả phố, Gió, Đuôi mắt dài của em Còi xe đêm quất vào đêm Chất lên lưng chuyến người biền biệt xa.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37267)
M ùa hạ yêu kiều nép vào sau lưng rèm kể cho anh nghe về những cơn mưa khốn đốn những nỗi buồn ngày một lớn lên ban mai run run mang gương mặt hoài nghi nghẹt thở chờ lời giải đáp trên ma trận phức âm của lửa  một ban mai chết non trong mưa
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34317)
mặt trời trên da lửa đốt âm hồn cánh tay trần. phế tích. những nụ hôn đã hoang dại theo chiều tóc trắng có khi nao bồn chồn hơi thở ngắn
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 33370)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Lê Miên Ca là bút hiệu của Lê Công Chính sinh năm 1989 tại Bảo Lộc- Lâm Đồng. Lê Miên Ca tốt nghiệp Âm nhạc Dân tộc Nhạc Viện Tp HCM. Hiện sống và làm việc tại Đà Lạt. Quan niệm về thơ: “Tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh mình trong trẻo. Nở vô vàn những bông hồng thơm tinh khôi. Qua những lo âu sợ hãi vặt vụn cuộc sống. Vẫn thế, vẫn mọc mầm xuân nụ cười tươi mở. Không còn những âu toan, không còn những rũ rượi tức tưởi vô nghĩa. Gương mặt cuộc sống thành thơ, thơ vi diệu tầng tầng nơi cõi sống tôi”(lmc). Chúng tôi trân trọng giới thiệu những thi phẩm của Lê Miên Ca cùng văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. 
23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 32079)
tiêu lòn dục vọng hanh hao đêm qua nằm ụ dưới hào manh tâm thưa em nguyệt chiếu bữa rằm cồn lên ngực sóng bãi nằm phơi ngao
17 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 39515)
t huở ấy tự đỉnh chiều áp thấp mỏm vực mưa ai đó gieo mình một màu sắc nhọn như đinh trổ vào lênh loang nhớ
12 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34321)
C hập chùng đồi núi mây vô ngại Thênh thang trang giấy nốt nhạc trầm Bùn sen ngan ngan trăng đại hải Cánh cửa xuân thì đương mưa râm.
08 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 35259)
t rời đương nắng xin đừng ra bửa củi sợ mưa về kéo rụp cả chân mây trời hết nắng. thôi đừng ra sân nữa để ôn nhu còn đậm nét chơn mày