- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Phương Uy Và Khúc Tháng Tám

03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 36692)

mua_2-_internet-content
 Mưa - ảnh Internet


KHI MÙA MƯA XA

 

Em đã ra đi trong một sáng chủ nhật trời mưa

vĩ cầm lanh canh giấc ngủ

thậm chí một tiếng giã từ anh còn chưa thổ lộ

mùa mưa lấm lem

chiều nghi ngút nhớ

tiếng chuông gục xuống thềm

nghe thánh giá hắt hiu

chiều không xanh trên gió.

Anh đã đi qua những tháng ngày mỏi mệt

cầm mảnh thời gian nhoẹt nhòe tiền kiếp

mưa biệt mù từ lúc em xa

không còn tiếng dương cầm

không còn mưa

không em

nỗi lặng im xanh

mang diện mạo của âm vọng ngày xưa cũ

buốt một ẩn hình.

Chúng ta lặng lẽ đếm từng ngày

lạnh từng khoảng trống

đếm những ngày mưa qua

những hồi âm rời rụng

kể từ ngày chủ nhật ấy

ngày sũng ướt cuối mùa

trên nếp rêu xanh

không biết những cuộc tình đã vượt quá nhau chưa?

 

PHƯƠNG UY

 

 

BÊN KIA BỀ BỘN



Đi về phí bên kia ô cửa

nghe rêu bám trên ngón tay

những con chữ mùa đông nhàn rỗi

những con chữ đông đá chết cứng

buồn một nỗi bâng quơ



Đi về phía tiếng nói

những âm sắc bạc tóc

giới hạn trong bốn bức tường

mộng du chuếnh choáng

vỗ vào bờ môi câm



Đi về phía vùng cỏ úa

cơn lốc của sự bốc hơi những rêu rong

bàn tay mưa tím bầm

mùa mưa không có gió


Đi về phía ngày hôm qua

nỗi bộn bề còn nguyên trước mặt

những con chữ bổi hổi thầm thì

thút thít khóc cho ngày em đi


Đi về phía thinh lặng không bóng người

bỏ - quên - em và trái - tim - trong - ngực

bài tụng ca cho thời gian

ghỉ sắt hoen mùa thiên thu khóc

chờ những con chữ thất lạc

ùa về ủ ấm cho nhau.

 

PHƯƠNG UY


ĐI QUA

 

Đi qua nơi ta rong chơi

giờ đây chỉ có một người

quẩn quanh với bài thơ cũ

một mình chỉ một mình thôi

 

Đi qua những mùa mỏi mệt

nặng câm đá tảng đầu nguồn

qua rằm trăng tròn hay khuyết

em về lẻ một vòng ôm

Đi qua những lau lách cũ

thất lạc một kí ức già

đời sống tựa như sợi xích

vòng quanh thân xác xương da

 

Đi qua tình yêu mong manh

đưa tay chạm khuôn mặt mình

bình yên có còn là thật

sao đêm dài cứ ngút xanh?

PHƯƠNG UY

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Hai 201411:21 CH(Xem: 30837)
đá không phải ngọc lóng lánh lóng lánh hồi phục mênh mang
07 Tháng Mười Hai 201410:52 CH(Xem: 31769)
từ hun hút mặt trời những bí ẩn khởi sinh luôn được tưởng tượng ánh sáng giấc mơ khoảnh khắc xuyên qua quá khứ và hiện tại trong khu vườn âm bản kí ức
01 Tháng Mười Hai 20145:02 CH(Xem: 34998)
trên con thuyền nan thật nhẹ chẳng động tiếng buông mà se tím nỗi buồn em về vén sợi tà vương mái thề rét buốt
12 Tháng Mười Một 20143:58 SA(Xem: 36912)
Họ đã dong cánh buồm và nói với sự hèn nhát rằng họ quá sợ hãi mà bỏ chạy một ngày kia biển sẽ cạn và con thuyền sẽ chẳng mãi ra khơi
11 Tháng Mười Một 20142:52 SA(Xem: 32494)
xuất áo trắng vô thường che chi đời mộng mị chiều lây lan tà dương lây cả hồn vô ý
03 Tháng Mười Một 20141:46 SA(Xem: 37102)
Thời gian trôi bằng trái tim thiền sư Màu mắt dịu êm như trăng Anh muốn vẽ sóng về trong chiều nắng Chiếc áo đỏ của tình yêu em
03 Tháng Mười Một 20141:22 SA(Xem: 16603)
Cõi đời ảo mộng Trừng mắt tâm linh Xác thân tục lụy Hóa kiếp với tình
02 Tháng Mười Một 20141:24 SA(Xem: 36643)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Sinh năm 1982, Nguyễn Văn Đôn là tên thật, hiện sống ở Tây Ninh là công nhân cạo mủ cao su. Thơ của Đôn thật đến lạ lùng như những dòng viết về mình và những ghi nhận về thi ca của chính tác giả. Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quí văn hữu và bạn đọc những thi phẩm của người bạn trẻ này.
02 Tháng Mười Một 201412:46 SA(Xem: 34062)
trăng đêm soi ướt gối nồng nàn thu nồng nàn em
01 Tháng Mười Một 201411:50 CH(Xem: 36566)
khi cơn mưa nặng hạt phố vàng nhòa hiu hắt đôi mắt nhớ buồn thiu em đã đoán trật lất