- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Bùa yêu, Xuân thì…

14 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108790)
thuyen

Bùa yêu 
 
Đi tìm dấu vết ngày qua
Vết son môi in hình trên áo
Gió giong khúc mặt trời
Em chân trần, cát bụi
Đi tìm nguời đàn bà trong câu hát đưa môi
Chiếc áo trẻ con hình chú mèo bắt chuột
Ngây ngô nụ cười
À ơi…
Tháng bảy mưa ngâu chuồn chuồn ướt áo
Em mang gót thị thành chảy hội ca dao
Lá trầu xanh gói lòng cau nhỏ
Mang cả trời cổ tích những hanh hao
Về đi thôi nhật ký ngày chân đất
Gốc đa già bà kể lá bùa yêu
Em ôm giấc thị thành nửa mùa cổ tích
Hỏi gió trời sao giấu lá bùa yêu
 
Hà Nội: 17/6/2010

Xuân thì…

Khi năm tháng qua đi
Trên ngón tay năm ngón lằn vết cổ
làm con gái
làm đàn bà
làm người đan sợi nhớ
Ngón tay em nước mắt biết làm trò
Bàn chân luôn biết cách giả vờ
Tìm lại những điều còn mất ngủ
Bán môi ngoan cho những lần ngạt thở
Lời yêu anh hiền hơn cỏ tháng tư
Ai đánh cắp thời gian têm trầu không nhà ngoại
Chuồn chuồn kim cõng cỏ trốn mặt trời
Run một bờ môi âm ừ biết nói
Ngẫu hứng đan khăn khi mùa rét qua thời
Bói tình duyên sim tím ven đồi
Gặm nỗi buồn bên chiếc hài thêu hoa cũ
Ngàn xưa hoa cau rụng xuống vườn trầu
Còn em ngầu hứng tô chút trầm nâu
Cong cong lưng ong hình dấu hỏi
Ngửa mặt hỏi trời gió về đâu
Lời yêu rụng xuống lối vườn trầu
Nỗi buồn để lại mắt hoa cau
Luồn kim se sợi đùa yêu thật
Thời gian liệu có nổi xuân thì…
 
Trịnh Hải Yến
Hà Nội 3/5/2010

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35595)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Phương Uy là bút danh, hiện đang sống và làm việc tại Bình Thuận. Thơ của Phương Uy nhẹ nhàng , chừng mực, nhưng sâu lắng. Mời quí độc giả và văn hữu cùng đi vào thế giới thơ của Phương Uy.
23 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33308)
D ừng lại bến bờ ngăn cách Sẽ không còn bóng dáng anh Dừng lại bên này đời sống Chỉ còn lại mấy bức hình!
22 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38736)
B ằng những dòng thật ngắn và đơn giản Du Nguyên đã tự giới thiệu về mình: Họ tên: Đậu Dung. Bút danh: Du Nguyên. SN: 1988, quê: Nghệ An. Hiện đang sống và làm việc tại Hà Nội.Tòa soạn đã nhận được chùm thơ Du Nguyên như một món quà thi ca mà tác giả muốn gởi tặng cùng sự trân quí và đồng cảm đến với bạn đọc và văn hữu của Hợp Lưu … Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu những thi phẩm của người làm thơ mang tên Du Nguyên.
21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38698)
A nh thích sạch sẽ trinh nguyên Anh lăn lộn cào cấu trên thân xác em Chà xác, mân mê, bú mớm từng hơi thở, vi nước bọt, tế bào em Sau cuộc hoang luân anh cố gột rửa bằng hàng trăm loại dầu gội, sữa tắm, phấn hoa…
21 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 39107)
đ êm đã sâu rồi đôi mắt chong chong cũng nhường nhau mà khép lại chỉ còn em nhặt nhạnh lại mình rất lẻ
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35026)
L ịch sử dù có được viết lại Cũng không thể chối bỏ được rằng Sự thật không phải vậy Sự thật chỉ là phương tiện phục vụ Cho một sự thật khác
20 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36389)
T rong ký ức em, trong giấc mơ về anh và lúc giật mình về cô gái mang giày đỏ Ừ quên, chuyện tình mình chỉ có thế Thôi, em giấu bầu ngực căng tròn sau chiếc áo ngực hình cánh bướm Em giấu bí mật đôi mình trong câu chuyện với người đến sau…
18 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35624)
T ôi đưa tin Nhà văn Phạm Viết Đào bị bắt lên blog Đưa tin mà vẫn không tin Một nhà văn bị bắt Cũng như tôi đã không tin một nhà báo bị bắt có tên là Trương Duy Nhất. Ôi đất nước tôi "Chơi công an đi bắt quân gian/ béng beng"
16 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 38596)
LTS: Khánh Trinh là bút danh. Có lẽ Khánh Trinh là người viết trẻ nhất trong Tạp chí Hợp Lưu hiện nay. Khánh Trinh sinh ngày: 30/08/1991. Quê ở Quế Sơn, Quảng Nam. Hiện là Phóng viên truyền hình tại Sài gòn. Thơ của Khánh Trinh lạ một cách tự nhiên và nồng nàn như tuổi trẻ…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Khánh Trinh đến với quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (TCHL)
14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31515)
s ài gòn bé tí ti chỉ một người vui tay xách đi là không còn gì nữa cây cầu vắt qua nụ cười bước chân kéo theo cả chiều nông nổi nắng em gọi mình về bằng một cái xiết tay