- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Vương Kh.

26 Tháng Mười 200912:00 SA(Xem: 30516)

blankLTG: “Những người quen đọc thơ tôi, họ bảo khó thở quá! Người thân đọc thơ tôi, họ bảo sao cứ bị ám ảnh từng câu, từng chữ. Người không quen, thi thoảng lại kháo nhau, chắc tác giả thất tình ghê lắm mới làm ra mấy câu thơ nặng nề thế này!? Tôi đọc thơ mình nhẹ nhàng như một cách nghe kể chuyện. Chuyện mà! Nên có nhiều khi buồn, vui, khổ, cười, căm, buông, dày xéo… Tôi chỉ sợ lúc nào đó, người quen, người thân, người không quen hay chính bản thân tôi cũng không còn tha thiết nghe mình kể chuyện nữa. Thế thì có phải khó thở một chút, ám ảnh một chút cũng không đến nỗi nào phải không?!”
Vương Kh.

nếu anh biết

Nếu anh biết hình hài của nỗi đau
Xin hãy kể em nghe về quá khứ
Những ngày anh đã yêu ồn ào như lũ dữ
Ngày không em
Anh có biết như thế nào là cảm giác yêu ai đó hơn chính bản thân mình?
Xin hãy nói em nghe về khát khao đầm ấm
Về mái nhà với tiếng chim mỗi sáng bên chậu hồng vàng trên bậu cửa
Rồi ban mai, ngày mới lại bắt đầu…
Anh có biết trên đời này có những người mong được chết vì người mình yêu
Dù lựa chọn đó đa phần là ngu dốt
Hoặc ví như cuộc chia tay tưởng như là đột ngột
Thật ra, vì yêu chưa kịp đủ đầy…
Nếu anh hiểu ý nghĩa hơi ấm của những bàn tay
Sẽ nắm chặt nhau trước mùa giông bão
Anh hãy nói em nghe về nỗi rung động thiêng liêng khi lần đầu chạm ngõ
Rồi nâng trái tim em như thứ phiên bản bị lỗi vì những điều không chủ đích
Tựa như một buổi chiều
Anh ngồi lặng bên ngôi đền cổ
Rồi khắc họa dáng hình em bằng phế tích
Và em
Thôi còn hỏi anh
Về những nỗi đau… không rõ hình thù...
Anh có bao giờ cảm thấy trái tim mình như không thể cử động bằng hơi thở của chính mình chưa?
Nó giống như có một quả bom được cài ngay lồng ngực
Khi em đếm tới ba thì tan tành nao nức
Chúng ta rồi cũng giống nhau, ở khái niệm mất còn
Mà thôi, vứt đi!
Chắc gì anh hiểu
Chắc gì anh biết thế nào thì hi vọng, thế nào thì sống để khát khao và mưu cầu hạnh phúc
Chúng ta chỉ vừa đủ để gặp rồi quấn chặt nhau như loài du mục
Em không chắc,
Liệu mình có còn tồn tại được đến mùa sau…
Nếu anh biết hình hài của nỗi đau
Xin hãy kể em nghe về hiện tại
Em sẽ cất tương lai mình trong bếp trái
Dành nhóm lửa, thiêu sống tình mình
Rồi thả khói bay lên…

đàn bà đoan chính

Em luôn nghĩ mình là người đàn bà đoan chính
Vì em đã yêu và chỉ yêu duy nhất một người đàn ông
Hay nói chính xác, chỉ duy nhất một người đàn ông trong cùng thời điểm
Cho đến khi, người đàn ông đó ra đi…
Và bởi vì em đoan chính
Nên em chưa bao giờ làm tổn thương kẻ khác
Mặc dù kẻ khác cứ muốn em phải khóc
Nếu em không khóc, họ lại treo em lên, cho lơ lửng đến khi nào chóng mặt
Em đoan chính nên chưa một lần biết hận
Em ôn hòa soi rọi bản thân
Ngắm mình trước gương cặn kẽ
Em hãy còn rất trẻ
Ít nhất khi em cười
Nụ cười tươi như ngói
Em làm gì biết
Một người đàn bà đoan chính
Sẽ phải sống sao cho cuộc đời mình…
Em – nhỏ nhoi và mảnh dẻ,
Mỗi sáng yểu điệu váy hoa, chen chúc trên xe tay ga
Chiều lại đến spa, mân mê những khoảng da và nói chuyên hôn nhân rất sành sõi với những người đàn bà khác
Mặc dù em nào biết, làm vợ, làm mẹ sẽ thế nào?
Em đoan chính!
Em lãnh lương USD mỗi tháng bằng trí khôn và hào sảng tiêu pha trước khi thở dài tiếc nuối cho một chiếc áo đắt tiền hay một lần quá đà vui vẻ
Rồi trở về vẹn nguyên người đàn bà đoan chính
Lặng lẽ kéo chăn trùm kín mặt
Xong một ngày của những đoan chính dư thừa
Em cứ nghĩ, mình còn gì?
Họa chăng, chỉ còn em với bóng tối
Vắt ngược nỗi buồn và đếm tuổi mình trôi trên đầu sợi tóc
Rồi vươn ngực giẫm lên những gã đàn ông nô bộc
Rồi lại khát khao sống cuộc đời được ai đó gọi mình bằng mẹ
Đoan chính thì viết thế nào? Em chưa được học
Kể cả những điều giản đơn như khi buồn thì phải khóc
Mà một người đàn bà đoan chính như em, không được phép làm…
Chửi đời đi!
Chửi những giấc mơ lãng xẹt và những thực tại như mơ
Chửi cho những người đàn bà đoan chính trong cuộc đời này bớt đoan chính lại
Để thế gian sẽ chỉ toàn những người đàn bà biết hiến dâng mãi mãi
Cho những người đàn ông họ từng yêu duy nhất
Trong cái thời điểm được cho là đoan chính tạm thời!
Và em…
Người đàn bà đoan chính
Minh họa mình, qua một bài thơ…
Rất ngu ngơ!!!

bào thai

Anh hãy vẽ người đàn bà đang ấp ủ một bào thai…
Nơi sự sống thấp thỏm mỗi ngày sau váy áo,
Khi bình minh lại thấy tròn ái ngại
Hoài nghi…
Căng nứt sơ khai!
Anh hãy phác họa nụ cười của đứa trẻ không rõ hình hài
Sẽ gọi hai trong chúng ta???
Bằng cha?
Mẹ?
Nó diễn xướng thứ ngôn ngữ kiệm lời, sắc lẹm
Là bản ngã anh…
Sau sự khước từ!
Anh hãy cầm cọ lên,
Pha chút nhân từ dành cho giọt máu đang chơi vơi nơi bóng tối
Thứ bóng tối trở về nuốt anh trong tội lỗi
Đau đớn ghì… lặng thinh…
Anh có biết vì sao những sinh linh
Luôn được tạo ra từ yêu thương và tinh hoang nhàu cũ !?
Nếu được tái sinh bằng khát khao điên cuồng như loài thú
Em sẽ hóa tế bào
Chưa kịp nghĩ suy,
Rồi phế hoang…
Phụ rẫy những vết tì
Chỉ xin anh…
Một nhúm màu thành thật
Dành cứu rỗi bức tranh tội ác nhiều vụng vẽ
Bức tranh về người đàn bà đang ôm ấp bào thai,
Trong cô quạnh, điêu tàn…..

Vương Kh.
Sg, những ngày mưa….

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Một 20219:29 CH(Xem: 11230)
Nắng cạn, đồng vờn ngực đê hôi hổi / chiều nghiêng cánh chim, sóng rờn lòng xanh mãi / em về với tin yêu, với đồng quê chưa từng nói dối / chưa biết phố khỏa thân khê mùi dở, khóc cười / chưa kết hôn với tấn trò nham nhở tơi bời / …nơi em về có con phố còn tân.
28 Tháng Mười Một 20219:19 CH(Xem: 11723)
nguyên thủy là tiếng nói êm đềm / của hoa mùa xuân hé nụ / đầu ngày chưa ai hái / lời của trái tim buổi sáng thức dậy / thèm nghe một dịu dàng bên tai
28 Tháng Mười Một 20215:49 CH(Xem: 10966)
Áo em bay qua sông hay là qua núi / Ta níu chút sương tan biền biệt nụ cười / Ta hái chùm hoa lau như lời phủ dụ / Mây trời bay trong nắng áo em bay
24 Tháng Mười Một 202112:53 SA(Xem: 13357)
Ngày Mai Trở Lại Đảo. / Biển có còn xanh. / Rừng có còn hoang. / Trời có còn nhiều mây trắng. / Tomorrow I will be returning to the island as a traveller,/ Wondering if the ocean is still blue in colour, / And the forests are still having their wilderness, / And the sky is still covered with many clouds in their whiteness.
24 Tháng Mười Một 202112:40 SA(Xem: 11907)
Tôi nhắm mắt một bờ đông / rồi thấy tiếp cận phương hồng của em / những biên cương những êm đềm / những gần gũi những xa thêm nghìn trùng
18 Tháng Mười Một 20215:12 CH(Xem: 12920)
em đi vào buổi giêng hai / sân sau ngõ trước hiên ngoài vắng tanh / con gà buổi sáng nắng hanh / gáy vang ở một góc tranh kiếm tìm
18 Tháng Mười Một 20214:58 CH(Xem: 12326)
Đi nhé em… / Ngọn khói đang chờ / Đêm rằm ngực cát đợi chờ héo hon / Quên thôi đất khách mỏi mòn / Niêm phong ngày tháng cuộn tròn mưu sinh / Đêm này đêm của sinh linh / Dập đầu tạ tội với hình hài xưa / Mưa bay… phố vẫn bay mưa / Mịt mùng mười phía người chưa thấy về?
18 Tháng Mười Một 20214:44 CH(Xem: 11240)
trở về căn phòng im lặng / các cửa đóng lại / trừ một ô nhỏ mở ra / sự êm đềm của ngày tàn hạ / không mưa gió
04 Tháng Mười Một 202111:26 CH(Xem: 14731)
Yêu em là hơi thở / Giam hồn nhau trong thơ / Loving you is like the breath for each second / While we are jailing each other’s soul in poems
02 Tháng Mười Một 20219:08 CH(Xem: 11643)
ở một khúc quanh cuộc đời / đường cong của em sẽ tiếp tuyến đường thẳng của ta / như trong hình học / cong là mềm / thẳng là cứng / mềm cứng là hai thứ cần thiết cho tình yêu / cũng là hai mặt sống của nhân gian muôn mặt