- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Kinh Thơ

11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37329)

Em về qua cửa giáo đường

mở trang Cựu Ước nỗi buồn bỗng vui

Chúa trên cao cũng mỉm cười

bấc chưa thắp, nến đã ngời lửa thiêng

 

Tâm em nở đóa bình yên

những hàng ghế cũ ngồi thiền giữa trưa

dương cầm hàng phím ngủ mơ

Chúa nghiêng vai xuống những tờ kinh thơm

 

Em buồn Chúa cũng cô đơn

hoa mân côi nở trên tường nhã ca

vườn địa đàng táo trổ hoa

con rắn tiền kiếp bước ra tỏ tình

 

Adam quay mặt làm thinh

ừ thôi trái táo để dành trên cao

tiếc chi một chút má đào

thôi em trái cấm ngọt ngào quên đi

 

Tội tổ tông cánh chim di

thả trong bão cát bay về chốn nao

 

Em về giữa những vì sao

nến, hương thắp tự xứ nào đến đây

ôi em áo mỏng hồn gầy

mở trang kinh thánh hai tay thơm trầm

 

Chúa đưa vai gánh trầm luân

em đi bằng những gót chân tông đồ

ừ thôi cứ viết thành thơ

cứ gieo vần giữa những tờ thánh kinh

 

Cho anh bông huệ trắng tinh

con chim vỗ cánh phục sinh trong hồn

Chúa hôn lên những vết thương

chuông nhà thờ dội bốn phương thái hòa

 

Em về cắt một nhánh hoa

thả vào dòng nước trước nhà cho thơm

câu kinh cũng ngát mùi thông

một rừng tùng bách xanh um đất nằm

 

Chúa ngồi đây chỗ ngàn năm

em ngồi đây đợi… như không đợi gì

 

Em nhìn theo đàn chim di

ngậm cành thiên tuế bay về chốn xa

nhấc lên một vạt áo hoa

chuỗi mân côi bỗng vỡ òa lời kinh

 

Em ra con suối lặng thinh

trôi trong dòng nước trang kinh lững lờ

ừ thôi thả xuống câu thơ

để cho anh vớt lên bờ hư không

 

Chúa đưa em vào rừng thông

nhìn cây thập giá đứng trong buổi chiều

dấu đanh ai buộc khăn điều

mão gai ai kết bằng nhiều câu thơ

 

Nai cao gót đứng ngẩn ngơ

chuông nhà thờ đổ còn ngờ chiêm bao

 

Trần Mộng Tú

Cuối Năm 2006

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 38544)
Trầm Hương chuyển ngữ Pablo Neruda [1904-1973] tên thật là Netftalí Recardo Reyes Basoalto, sinh ra vào mùa hạ năm 1904 tại một thị trấn nhỏ miền quê Chí Lợi trong một gia đình nghèo khó. Cuộc đời của cậu bé Recardo tưởng chừng phải xa lánh bút mực vì cha làm công nhân hỏa xa và mẹ làm giáo viên chết sớm vì lao phổi một tháng sau khi cậu chào đời. “Tuổi ấu thơ của tôi là những đôi dép ướt, là thế giới của gió và lá rừng, của những thân cây gẫy phủ dây leo”, như Neruda sẽ kể lại về sau, khi nhận giải Nobel Văn Chương 1971.
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 114542)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35309)
Nét cọ tô đường cong ẩn hiện gam màu pha xanh đỏ trắng vàng em nhờn nhợt thịt da phấn son nhạt đêm khép
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35808)
Những đôi chim mắt cú kia hú ám tròn ức tiếng hiện vút góc phố nhọn hắt bóng tách trà vọng hơi lãng nhớ viền lên khói hình đâm vào da thịt người con gái vờ máu nhô lên từng núm vú già trẻ nhựa đẩy đưa nhau
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 34776)
Có thể bây giờ anh chẳng hiểu đâu những toan tính trong em ngày mai ngày kia đối phó với chính mình trên con đường mê hoặc mà đến một ngày khi buộc phải chọn lựa em sẽ là người phải chọn lựa đầu tiên.
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35696)
Tâm như mây và mây như tâm Gió cát lao xao tiếng nguyệt cầm Xuân hạ qua chơi mùa thu cúc Sư về dạo bước giữa sơn lâm.
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35516)
Bóng tối ngậm trong lòng tay Xòe ra chỉ là những giấc mơ hoang đường và sợ hãi Sa mạc rát khô tiếng nói Con chữ nối nhau chạy đi
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35379)
Anh thầm hỏi Kanguru Có gì trong đôi mắt ướt Có phải nỗi lòng âm u Có chăng một đám âm hồn
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 36375)
Khi chúng mình làm yêu em quên sự sống co giãn theo vũ trụ đang căng mỏng quá mức xương thịt sắp tiếp cận những lỗ đen đào thải chùm sao bắc đẩu lạc bào thai hun hút
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 36933)
Tôi không biết mình ở đâu vào ngày mai? Khi ngày hôm nay kết thúc giống hệt ngày hôm qua và hôm qua nữa Những ngày hôm qua tôi đã đi qua là những ngày hôm qua không trở lại Tôi không biết mình ở đâu vào ngày mai?