- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Những Câu Hỏi

23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38480)

I.
Có thật không một ngày
nỗi trầm cảm bị trầm cảm
không thể tiếp tục chờ đợi trong mỏi mòn
buông thõng đôi tay rồi âm thầm lui về vùng tối
những bước chân sẽ trở về lại
với tôi
của tôi
nụ cười chợt thức giấc
ngập ngừng

Phải chăng bờ môi đã quên
những vết hằn trên mắt trên môi nằm yên ngày lại ngày
cứa sâu thêm trên vùng hoang
nơi ngày xưa nào đã từng là đại dương
nay cạn khô bãi tâm tưởng chỉ còn lại đất đá cằn cỗi
chiều đổ nghiêng phủ đầy hầm ngực rỗng sặc mùi bóng tối
ngỡ như
(phải chăng?)
một thế kỷ đã qua
thật vậy sao?
lẽ nào chỉ có mỗi mình tôi?

Cây nào đã mọc
quả nào đã đơm
hay chỉ là sản phẩm của những giấc mơ
để đánh lừa chính mình – trò tiêu khiển luôn được ưa chuộng nhất
khi bị gói chặt trong bọc không gian
không thể đếm lúc thời gian trôi đi quá chậm
không còn nữa
bờ bên kia đã khép
ráng thử lắng nghe xem đôi khi
tiếng thở lại mở ra một khung cửa quá sức hẹp
nhưng cũng đủ để tầm mắt vượt biên

II.
Có lẽ nào một ngày
Ôi vòng tay chỉ là ngọn cỏ thơm để cứu đói lúc
ruột gan cồn cào kêu đòi
không phải thức ăn
không phải nước uống
không phải giấc ngủ
không phải niềm tin
sự sống chôn vùi ở đâu?
sao không phải trong vòng tay?
sao không phải trong xanh non ngọn cỏ?
phải chăng vì đôi mắt thích bị đánh lừa
mà khung cảnh nào thức ăn nào
từ xa cũng gây cơn thèm khát?

III
Bỗng dưng
Có thật không một ngày
khi tôi thấy
những tảng mây lại bay
qua vùng ánh sáng của giấc mơ
lấp lánh những vì sao không phải trong bầu trời đêm
mà trong lòng bàn tay của chính mình
ươm đầy những giọt lệ
hạnh phúc nào giăng đầy mái ngói
những nụ hôn đậu lại
làn tóc rối không còn hoang vu như bầu trời chiều vần vũ
ánh mắt êm đềm thấm vào từng nếp gấp của vũ trụ
lẽ nào chỉ của riêng tôi?
 
Hoàng Ngọc Thư
Adelaide 28/5/07

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39365)
Anh tự nhiên bốc hơi bay lên tan thành nước mưa anh rơi phương nào em mở lòng lá nhỏ.
19 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33369)
Tháng Tư Con đường rớm nắng Cánh đồng trắng ngọn lúa đòng Nỗi nhớ có về không? Mà phố xa nhức nhối Nỗi nhớ cồn cào tiếng gọi Lăn vào nước mắt thương yêu
17 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33888)
Sài gòn thênh thang lòng đại lộ đêm gục đầu khóc lẻ loi giữa tiếng hát sâu thẳm của một thời lênh đênh
17 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 36082)
Mùa hè vé khứ hồi ngoài ba trăm dăm bộ áo, cây bút, vài cuốn sách, ly cà phê quá cảnh tiếng phong linh khuấy nhịp tíc tắc
16 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 33914)
Chiếc đầu bò Tây Ban Nha nhưng lớp da lẫn thịt thà của trâu nước chiếc sừng dí sát be sườn cách mạng phổi một gang bọn thanh niên nam nữ chạy bán
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 111382)
Tôi về chợt thấy em tôi Môi son má phấn thẹn lời chào nhau Nắng hồng – em ửng trăng sao Lá hoa cười cợt lẻ nào tôi quên
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35028)
Phải mất bao lâu ..để quên được anh ? 5 năm ..10 năm ..hay mấy chục năm nữa Hình bóng anh mới phai nhoà trong ký ức của em ? Trở về ..ngang qua Bùi thị Xuân
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 30650)
Như trước đó cha tôi sinh hay trước nữa ông tôi sinh, lớn và chết như Phan Rang nắng ngàn năm xưa sang triệu kiếp sau đứa con tôi sẽ nơi đâu?
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 31606)
Bầy én ra ràng chạm trán cuối đông kết một hàng ngang thi gan với rét mỏi con mắt sấm chớp đì đùng trời xa
14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 39037)
bàn chân lên đỉnh núi từng sợi tóc rụng để lại tuổi trẻ nhặt mai sau ?