- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Những Câu Hỏi

23 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38552)

I.
Có thật không một ngày
nỗi trầm cảm bị trầm cảm
không thể tiếp tục chờ đợi trong mỏi mòn
buông thõng đôi tay rồi âm thầm lui về vùng tối
những bước chân sẽ trở về lại
với tôi
của tôi
nụ cười chợt thức giấc
ngập ngừng

Phải chăng bờ môi đã quên
những vết hằn trên mắt trên môi nằm yên ngày lại ngày
cứa sâu thêm trên vùng hoang
nơi ngày xưa nào đã từng là đại dương
nay cạn khô bãi tâm tưởng chỉ còn lại đất đá cằn cỗi
chiều đổ nghiêng phủ đầy hầm ngực rỗng sặc mùi bóng tối
ngỡ như
(phải chăng?)
một thế kỷ đã qua
thật vậy sao?
lẽ nào chỉ có mỗi mình tôi?

Cây nào đã mọc
quả nào đã đơm
hay chỉ là sản phẩm của những giấc mơ
để đánh lừa chính mình – trò tiêu khiển luôn được ưa chuộng nhất
khi bị gói chặt trong bọc không gian
không thể đếm lúc thời gian trôi đi quá chậm
không còn nữa
bờ bên kia đã khép
ráng thử lắng nghe xem đôi khi
tiếng thở lại mở ra một khung cửa quá sức hẹp
nhưng cũng đủ để tầm mắt vượt biên

II.
Có lẽ nào một ngày
Ôi vòng tay chỉ là ngọn cỏ thơm để cứu đói lúc
ruột gan cồn cào kêu đòi
không phải thức ăn
không phải nước uống
không phải giấc ngủ
không phải niềm tin
sự sống chôn vùi ở đâu?
sao không phải trong vòng tay?
sao không phải trong xanh non ngọn cỏ?
phải chăng vì đôi mắt thích bị đánh lừa
mà khung cảnh nào thức ăn nào
từ xa cũng gây cơn thèm khát?

III
Bỗng dưng
Có thật không một ngày
khi tôi thấy
những tảng mây lại bay
qua vùng ánh sáng của giấc mơ
lấp lánh những vì sao không phải trong bầu trời đêm
mà trong lòng bàn tay của chính mình
ươm đầy những giọt lệ
hạnh phúc nào giăng đầy mái ngói
những nụ hôn đậu lại
làn tóc rối không còn hoang vu như bầu trời chiều vần vũ
ánh mắt êm đềm thấm vào từng nếp gấp của vũ trụ
lẽ nào chỉ của riêng tôi?
 
Hoàng Ngọc Thư
Adelaide 28/5/07

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37583)
Đã hai ngày anh không phôn cho em Tại sao vậy Chó Vàng quỷ sứ? Hai ngày con Ếch Con mỏi mắt Hai ngày con Ếch Con căng tai
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41613)
Tuổi ba mươi qua rồi Ngày hai mươi xa xôi Năm bốn mươi nhích lại Thời gian vô tình trôi
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 40156)
rừng em con sóc ngủ ngồi cành chen nhánh nhớ lá vùi rễ quên
11 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41050)
Này cô em lúm đồng tiền xinh xinh Bệnh viện là gì nhỉ? Những ô vuông nho nhỏ ảo huyền Số phận mi nằm ở đó Đen thì đen chờn vờn Đỏ thì mong manh đỏ Vàng pha lam một cái lá rùng rình
10 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41600)
anh xin tạ tội với em người vợ hiền chung thủy cả một đời em lận đận vì anh bao nước mắt
09 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 35560)
Khó thể ngó mà không khóc lên mặt trời trong chu kỳ hoan lạc nhất. Ngày phì nhiêu đang phân phát từng rổ tinh lực.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 38979)
Anh vứt bỏ đồng hồ và thành người ngoài cuộc Họ hân hoan chờ anh ở nơi mây sẽ dừng cái lãng quên tuyệt đẹp
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 47102)
Người đàn ông sẽ đi qua như một cơn gió / thổi tung đống giấy tờ công văn hôn thú / đảo lộn mọi trật tự / và làm em đau.
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 41637)
Tròng mắt lạnh Lạnh khuôn mặt đá Bao quyền uy đã rớt xuống bùn Những cơ bắp còn căng lên mãi mãi
07 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 42689)
Soi vào gương thấy mẹ ta chiều nhọ mặt người tất tả liêu xiêu gánh gồng đê vắng chợ xa làng xa bước chân tấp tểnh tre oặn mình trong gió bão mười hai.