- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Dăm Bài Thơ Viết Trong Những Ngày Chemo Và, Radiation Therapy, Ở Bệnh Viện Fountain Valley.

14 Tháng Mười Một 200812:00 SA(Xem: 37359)

w-hopluu93-final-214_0_107x300_1Lời Tòa Soạn: Du Tử Lê, người đã đi sâu, đã sống với tận cùng của tử sinh...sống chết chỉ là lẽ thường tình của đời người. Tất cả rồi cũng tan biến, xác thân rồi cũng mất đi, có còn chăng là lòng yêu thương, như một liều thuốc xoa dịu nỗi đớn đau, và sẽ ở lại mãi mãi với thơ... Xin trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những sáng tác mới nhất của nhà thơ Du Tử Lê như món quà đầu năm.

Tạp Chí Hợp Lưu

TRẢ LỜI # 1

từ sáng tới chiều,

người ta vẫn thấy con ốc sên nhỏ nhoi, ở đó.

một tuần, một tháng sau,

người ta hỏi nhau "điều gì đã xẩy ra khiến con ốc sên nhỏ nhoi, vẫn đó?!?"

một năm sau,

người ta kinh ngạc và, cảm thương nói với nhau:

- tội nghiệp! con ốc sên nhỏ nhoi, vẫn đó!?!!!!

chỉ Thượng Đế và một ít người biết

với vận tốc nhanh hơn ánh sáng,

con ốc sên đã đi giáp vòng, biết bao thế giới

nó di chuyển bằng

vận-tốc-tình-yêu-đôi-lứa.

 

TRẢ LỜI # 2

hãy cảm ơn bóng tối,

cho chúng ta ánh sáng.

(hạnh phúc như khổ đau

một đồng tiền hai mặt.)

hãy cảm ơn một mình,

một-mình giống Thượng Đế.

làm nên tất cả

(trong đó có tôi và em.)

như Thượng Đế

một-mình:

- chúng ta không phó bản.

TRẢ LỜI # 3

nắng bảo tôi khoan cười

lá bảo tôi khoan rơi.

chim bảo tôi khoan nói.

đất bảo tôi khoan về.

em bảo tôi nằm im.

bất động.

để em thắp những ngọn nến thủy chung khắp cùng thân thể tôi

cho ký ức thêm xanh:

- ngày mất tích.

 

TRẢ LỜI # 4

đừng nghĩ người câm không nói.

người điếc không nghe.

người mù không thấy.

tôi chẳng những đã câm, điếc lại còn, mù,

những ngày xa nhau.

nhưng tôi vẫn nghe được tiếng em nói.

vẫn thấy lúc em cười.

hơn thế,

tôi vẫn nói được với em:

- những điều không ai hiểu.!!!!!

TRẢ LỜI # 4

bất cứ hoa, trái nào,

cũng có riêng cho nó một mùi hương.

như căn phòng có mùi chờ đợi.

tóc có mùi shampoo.

cổ có mùi ân ái.

miệng có mùi kem đánh răng.

ngực có mùi nôi ấm.

bụng dưới có mùi chiếc lá phong đầu đời đổi màu

(thời gian thánh hóa.)

chia, ly có mùi khói xăng cùng cầu, nguyện.

 

riêng nước mắt nhắc tôi,

chúng cũng có mùi riêng

những lúc một mình lặng lẽ, chảy.

chiều nay,

tôi một mình,

(và,) nước mắt (độc lập với tôi)

đã lặng lẽ, chảy.

chúng mang theo mùi riêng

tôi không được quyền biết đến.

mùi hương chỉ dành cho em

biền, biệt.

 

TRẢ LỜI # 5

hãy chải tóc tôi bằng những ngón tay em

thời gian khựng. đứng.

hãy bịt mắt tôi bằng chiếc áo lót của em

dệt bởi sợi ân, nghĩa kim cang.

hãy dán miệng tôi bằng ngực em

bơ vơ thời bỏ sữa.

nhưng,

đừng xiết cổ tôi bằng mọi mất tích.

hãy treo cổ tôi trên đỉnh ngọn, trời

bằng những bài thơ tôi chưa viết xuống.

nhưng,

em biết tôi cất giấu chúng chỗ nào,

nơi cõi, khác.

 

TRẢ LỜI # 6

thần chết có tình hơn bất cứ một thân nhân nào của bệnh nhân

ngày, đêm đến kề cận bên giường bệnh,

ngọt ngào nói:

-chào, buổi sáng.

-chào, buổi trưa.

-chào, buổi chiều.

-chào, buổi tối.

thần chết tận tâm hơn bất cứ một y tá yêu nghề nào của bệnh nhân,

ngày, đêm săm soi:

- những vết mổ.

- các bịch chứa cặn bã (hầu hết là máu bầm, không đi qua ruột mà,

thải qua những ống nylon.)

-những ống nylon chạy ra từ mũi.

ngực.

bụng.

cánh tay...

tới các bịch chứa đồ cặn bã.

khi bệnh viện đã chìm sâu trong giấc ngủ

(với những tiếng rên / ré / mớ /

tố cáo sự yên tĩnh là sương mù do thuốc mê giăng, bẫy.)

thần chết cởi giầy.

thay quần, áo.

lên giường.

ôm bệnh nhân: bằng cánh tay đất. mát.

ru bệnh nhân: bằng tiếng hát sương. khuya.

những tình khúc tình nói về thiên đàng - -

(và,) hứa hẹn một tình yêu bất diệt.

nhưng, đêm nào thần chết cũng rơi vào ngủ

khi bệnh nhân còn thức.

(ông ta đang lắng nghe

tiếng hát của nắng / mưa kỷ niệm.

những tình khúc nhục nhằn nói về thiên đàng tanh banh

ngay mặt đất.)

cứ như thế:

từ cuối tháng 2-06

tới đầu tháng giêng 07...

nếu phải giải, trình,

có dễ

chỉ em trả lời được

câu hỏi:

- tại sao?!?!!!!!

TRẢ LỜI # 7

nếu không có đám đông

(dù chỉ cho ta những lời nguyền rủa,)

cách gì ta nhận dạng cô đơn?!?

nếu không có đồng phục

nhãn hiệu toàn cầu

(thẩm mỹ mới!)

cách gì ta nhận dạng lẻ loi?!?

là những kẻ bên lề:

- nhớ. đừng quên cảm ơn đồng phục.

là những kẻ bên lề:

- nhớ. đừng quên ghi danh và, cảm ơn đám đông - -

(những người ném đá.)

DU TỬ LÊ

(Jan. 07.)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 109837)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108492)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
14 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108083)
Về đi thôi nhật ký ngày chân đất Gốc đa già bà kể lá bùa yêu Em ôm giấc thị thành nửa mùa cổ tích Hỏi gió trời sao giấu lá bùa yêu 
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 109967)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 39102)
Trầm Hương chuyển ngữ ...Trong thi tập này, “Anh thích em lặng thinh" và "Đêm nay anh có thể viết những giòng buồn bã nhất" là hai thi phẩm tiêu biểu cho dòng thơ khắc khoải của Neruda sau cuồng nộ thân xác, được thâu vào đĩa nhạc dùng làm nền cho phim The Postman [Người Phát Thư]...
09 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 38136)
Trầm Hương chuyển ngữ Pablo Neruda [1904-1973] tên thật là Netftalí Recardo Reyes Basoalto, sinh ra vào mùa hạ năm 1904 tại một thị trấn nhỏ miền quê Chí Lợi trong một gia đình nghèo khó. Cuộc đời của cậu bé Recardo tưởng chừng phải xa lánh bút mực vì cha làm công nhân hỏa xa và mẹ làm giáo viên chết sớm vì lao phổi một tháng sau khi cậu chào đời. “Tuổi ấu thơ của tôi là những đôi dép ướt, là thế giới của gió và lá rừng, của những thân cây gẫy phủ dây leo”, như Neruda sẽ kể lại về sau, khi nhận giải Nobel Văn Chương 1971.
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 113729)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 34903)
Nét cọ tô đường cong ẩn hiện gam màu pha xanh đỏ trắng vàng em nhờn nhợt thịt da phấn son nhạt đêm khép
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 35376)
Những đôi chim mắt cú kia hú ám tròn ức tiếng hiện vút góc phố nhọn hắt bóng tách trà vọng hơi lãng nhớ viền lên khói hình đâm vào da thịt người con gái vờ máu nhô lên từng núm vú già trẻ nhựa đẩy đưa nhau
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 34370)
Có thể bây giờ anh chẳng hiểu đâu những toan tính trong em ngày mai ngày kia đối phó với chính mình trên con đường mê hoặc mà đến một ngày khi buộc phải chọn lựa em sẽ là người phải chọn lựa đầu tiên.