C ơn đau
phả hơi thở Vào giấc
mơ giật mình trốn chạy Giọt nước
mắt bật lên tiếng kêu thương thức dậy Ngậm
ngùi treo mình trên cành khô Trong cầu
vồng thanh âm lóe sáng...
M uốn viết cho Anh... điều gì đó trong Em không rõ Chẳng có cơn mơ nào đi ngang đây! Nụ hôn trong giấc Thơ đêm ấy trầm nhiên như cỏ cây vờn qua da gió...
M ỗi một thi sĩ đều có những giai đoạn thơ mang đậm dấu
ấn của đời mình. Thơ Hà Duy Phương đang mở ra một trang đời mới. Người thơ đang
tìm lại chính mình và đang tìm trái tim thơ…
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.