Ô ng quay
ánh mắt nhìn về phía cô, ông nhớ mình đã nhìn cô như thế nào đêm hôm đó nhưng
không muốn lặp lại. Thời điểm đó đâu chừng 5 g sáng. Ông thức dậy đã khoảng 30
phút ngồi nhìn cô và chìm đắm trong ý nghĩ lạ lùng bởi chẳng biết giải thích vì
sao lại có sự kết hợp điên cuồng giữa cô và ông… Ông nghĩ về cô con gái duy
nhất của mình giờ đã ra đi với mẹ nó...
Ô ng Giản nhớ lại, năm ngoái chính vợ ông cũng đã nằm ở đây
trong chiếc quan tài để người ta đưa ra cánh đồng, ông đưa tiễn vợ ra tận nghĩa
trang. Ông thì thầm với vợ rồi cũng có ngày tôi sẽ nằm đây để người ta đưa ra
với bà, bà đi trước tôi đợi tôi nhé! Bây giờ thì chính ông đang nằm đây, chỉ có
khác vợ ở chỗ ông chưa chết nên chưa được nằm trong quan tài.
T heo văn phong cải lương của Khổng tử thì hôn nhân là “The River of
no-return”, đạo đức như tớ thì đời vợ chồng là “thánh giá Chúa gửi ,” vì như
lời thánh kinh đã nói: “ Này ta bảo thật các con: những gã đực rựa
nào vừa đi làm đổ mồ hôi lấy tiền nuôi gia đình, vừa nhẫn nhục sống trong cảnh
vợ chúa chồng tôi, thì dù có bay bướm chút đỉnh, nước Thiên Đàng vẫn chính là
của họ.”
N àng mất liên lạc với Thẩm cho đến hôm hai mươi
ba tết. Có lúc, nàng đã thầm nghĩ Thẩm kết thúc công việc với nàng rồi. Biết
đâu như vậy tốt hơn. Nàng cũng không thích cảm giác nhận tiền của người khác mà
chẳng phải làm gì. Khi nàng vừa cúng ông táo xong, Thẩm gọi: “Tôi đang đợi cô,
đi với tôi về phố Hoài được chứ?” Phố Hoài ư?
Đ ôi khi chúng tôi
gặp những cơn mưa rừng. Đổ xuống tơi bời. Cành lá man dại rách mướp. Những giọt
mưa quất vào da thịt lạnh buốt làm dịu cơn khát bừng bừng trong ruột. Tôi cởi
áo quần cùng Thản hứng mưa, cười hú hét. Thân mình tôi đẫm nước, trắng ngần. Da
thịt được mưa tưới tắm săn lại nõn nà, làm dịu vết thương vĩnh viễn của kiếp
đàn bà.
C hị chưa bao giờ cất tiếng thở dài khi phải hy sinh cả thời thanh xuân cho mẹ, nhưng với đàn ông, chị đã thở dài thất vọng vì những người đàn ông đến với chị, lúc đầu mãnh liệt như con thú đói tình nhưng rồi họ cứ bỏ chị mà đi. ..
L TS: Với 10 phân đoạn ngắn, Hoài Băng đã đưa câu chuyện từ những âm u ma
quái đến kinh sợ như lòng người. Mầm sinh tươi đẹp của thế hệ tương lai bị hủy
diệt bởi cái ác của con người đi trước. Gần như là hồn ma báo oán trong xã hội
của chúng ta sống hôm nay... Ác và độc, tham và tàn nhẫn. TCHL
... Giống như hôm nay, đang ngủ trưa thiu thiu, con ả đó lại xuất
hiện. Nó diện bộ váy trắng muốt như trinh nữ. Không bình tĩnh được, nó nhắn tin
cho anh, vòng vo, tình cảm, chân thành, rằng nó muốn được xem những bức tranh
anh úp vào tường, chỉ một chút thôi. Anh không nhắn lại.
T hấy con điên vẫn ngủ, gã mừng tí tẹo, lấy tay xoa xoa lên bầu vú của con
điên để kích thích. Con điên trở mình nhưng vẫn ngủ, nỗi mừng tí tẹo biến thành
nỗi mừng to tát, gã chủ lò gạch lùa tay vào váy con điên ve vuốt. Con điên cựa
mình, gã nghĩ cô đã hưng phấn...
H ắn chẳng nhớ chính xác từ lúc nào đã bắt
đầu mua vé số; có lẽ từ cái ngày hắn nghe tin có một gã may mắn trúng một giải
lớn ở tiểu bang Georgia, từ đó hắn có thói quen mua vé số mỗi khi dừng xe ở cây
xăng để đổ xăng.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.