- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CUỘC SỐNG- TÌNH THÂN VÀ KHOẢNG CÁCH

24 Tháng Tư 20252:14 SA(Xem: 3231)
hoang thi bich ha
Nhà văn Hoàng Thị Bích Hà



Hoàng Thị Bích Hà

CUỘC SỐNG- TÌNH THÂN VÀ KHOẢNG CÁCH

 

 

Khi nào thì chúng ta- những người bạn, người thân,.. tâm sự cùng nhau, chia ngọt sẻ bùi?

Người ta thường nói: Chia vui để được vui hơn, chia buồn để nỗi buồn vơi đi. Điều đó đúng với người thật sự là bạn, người thân, tri kỷ. Nhưng khi trải lòng, trút cạn nỗi niềm cần đúng người đúng việc và đối tượng chia sẻ là với những người tin cậy, đối xử với nhau thật sự chân thành. Có người nghe với thái độ thờ ơ, hờ hững hoặc lãng tránh: “Câu chuyện của mày không liên quan đến tao nhá!”

Chia vui với bạn bè hay nói đúng hơn là bè chứ không phải bạn. Ví dụ kể về một điểm số của một môn nào đó, hay đơn giản chỉ là một kiểu tóc, một bộ đồ mới, một công việc mới hay lớn hơn là mới sở hữu được một căn nhà mới, là ước mơ của gia đình bạn sau bao năm tích cóp,… Khi ta nói chuyện, tâm sự cùng nhau hãy nhìn vào mắt người đối diện xem ánh mắt của họ. Ánh mắt sẽ nói lên tất cả. Khi kể một tin vui, xem bạn ấy, người ấy có biểu lộ gì hay chỉ thoáng buồn cười nhạt, cười gượng, rồi nhanh chóng nở nụ cười xã giao và buông một câu thủ tục:

-Chúc mừng nhé!

Hoặc tệ hơn nữa là với thái độ cười khẩy khiến cho người kể mất hứng, hụt hẫng nếm mùi chua chát và thấy tiếc là mình đã chia sẻ với đối tượng không nên chia sẻ. Có khi còn nghe họ bồi thêm một câu nữa:

- May thế!

- Hên thế! Sao mày mà cũng được nhận vào làm công ty ấy à?

Hay:

-Mày mà cũng được thăng chức à? Quá hên!

Câu nói ấy có nghĩa là người bạn của bạn (hay người thân, người quen cùng công ty, sống hay làm việc gần nhau, người đối diện với bạn đang chia vui ấy) không công nhận thành công của bạn, không cho rằng bạn xứng đáng với điều đó, trong lòng coi thường bạn và ít nhiều có chút ghen tỵ với bạn.

Những kiểu người này lần sau bạn không nên đem những thành công của mình ra kể, đừng chia vui với họ nữa mà nên xa dần. Dĩ nhiên nếu môi trường phải thường xuyên gặp gỡ, chạm mặt như chung một lớp học, cùng một cơ quan, một câu lạc bộ thì vẫn chào hỏi, mối quan hệ dừng ở mức xã giao và cần giữ khoảng cách. Tuyệt đối không nên đi sâu “Tâm sự loài chim biển” nữa mà mất thời gian mà biết đâu lại chuốc thêm rắc rối không đáng có.

Với chuyện buồn cũng vậy, chia sẻ với những người như vậy, họ sẽ nhân cơ hội đó lấy làm hài lòng và thầm rủa: “Chết mày chưa!”.

Rồi đem đi buôn dưa lê với những người khác và còn chê bai bạn. Lấy chuyện đó làm quà cho buổi gặp gỡ khác của họ thêm phần rôm rả. Lại còn thêu dệt thêm cho câu chuyện có phần ly kỳ hấp dẫn. Kèm theo những câu chỉ trích và phán xét. Ví dụ:

-Con đó bị thằng bồ đá cho thẳng cẳng là đúng rồi, nó không xinh mấy, lại vụng về.

-Ngữ ấy ế chồng là cái chắc.

Hay là:

-Con đó mà leo lên được chức ấy ư, tao không tin, chắc nó phải đi đêm mới được.

Còn bồi thêm:

-Sức mấy nơi a? Tài năng bao nhiêu mà ngồi vị trí đó có ngày rụng cho mà xem. (trù ẻo)

Với những người có tính đố kỵ ganh ghét bạn không nên chia sẻ gì nhiều. Chuyện vui không khiến vui hơn, chuyện buồn không nhận được sự đồng cảm mà trong lòng có khi còn “giãy miếng” nữa.

Nhìn chung có những người có quan hệ họ hàng đi nữa, hay bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm,… có người mừng cho bạn khi bạn chia sẻ niềm vui, cũng băn khoăn lo lắng cho bạn khi gặp điều không may. Nếu được vậy thì đó mới thực sự là người thân, chí cốt, là tri kỷ, là bạn đúng nghĩa. Nhưng con số này rất ít. Thực tế phũ phàng hơn rất nhiều. Không phải ai cũng muốn bạn thăng tiến, có cuộc sống tốt lên. Tốt hơn hay giỏi hơn nhưng họ không muốn bạn tốt hơn họ. Cần biết chấp nhận. Ngay cả sếp của bạn cũng rất có thể muốn bạn giỏi, muốn làm công việc trôi chảy tốt cho công ty nhưng đừng bao giờ giỏi hơn sếp. Chừa lại vừa đủ để biết thua sếp. Đó là nghệ thuật sống.

Cuộc sống vốn không chỉ láng lẫy trơn tru mà còn có những mặt sần sùi góc cạnh. Cũng như đường đời không trải thảm để mời bạn bước đi, cũng không phải luôn bằng phẳng, mà còn có cả gập ghềnh giông bão. Cần nhìn thẳng vào sự thật để có tâm thế đối diện. Không tô hồng cuộc sống cũng không quá bi quan.

Cuộc đời người là một hành trình, cũng như một cuốn sách có những trang vui, cũng có những trang buồn và cũng có những trang rất thú vị. Cuộc sống thì luôn biến chuyển, không ngừng tiến về phía trước, như một con tàu, bạn bè đồng nghiệp,…như hành khách đến và đi gặp thoáng qua, tình cờ hay đồng hành một đoạn đường. Mỗi người mình gặp gỡ, xuất hiện trong đời đều mang đến một ý nghĩa nhất định. Nếu gặp người bạn tốt, người thân thương họ nắm tay bạn truyền chút hơi ấm cho bạn thêm nghị lực để bạn vượt qua nghịch cảnh. Có người xuất hiện chỉ để thử thách độ can trường của bạn, hoặc để trao bạn một bài học: “Rằng đời không như mà mơ!”. Bạn tỉnh mộng, nỗ lực, cố gắng, trưởng thành hơn và tôi luyện hơn. Và biết đâu sẽ thành công hơn!

Chúc mọi người sức khỏe, luôn hạnh phúc và thành công!

Thông qua quan sát thực tế và cả trải nghiệm của bản thân để tôi viết ra những dòng cảm xúc này. 

 

Saigon, ngày 25/4/2025

Hoàng Thị Bích Hà

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 15284)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
20 Tháng Năm 202510:13 CH(Xem: 721)
Ngày qua ngày còn chăng kỷ niệm / Bàn tay em đường chỉ vô tình / Chiều mưa lạ “chiều mưa dông tới” / Nỗi buồn vui con mắt nhớ nhà
20 Tháng Năm 202512:46 CH(Xem: 600)
Tin anh Trần Hoài Thư mất đã được nhà thơ Phạm Cao Hoàng thông báo cùng bạn bè đúng một tháng sau ngày chị Nguyễn Ngọc Yến, người vợ dấu yêu của anh ra đi (27-4-2024), vào sáng ngày thứ Hai 27-5-2024 cũng là ngày lễ Chiến sĩ trận vong (Memorial Day) của Hoa Kỳ. Một trùng hợp thật ngẫu nhiên. Nhà văn nhà thơ Trần Hoài Thư là một sĩ quan thuộc QLVNCH ngày xưa và khi định cư ở Mỹ, anh cũng là một chiến sĩ trên mặt trận văn hóa, đã cùng anh Phạm Văn Nhàn, một đồng đội và bạn văn thời trước, xuất bản tạp chí Thư Quán Bản Thảo và thành lập nhà xuất bản Thư Ấn Quán với chủ trương khôi phục và vực dậy di sản văn chương miền Nam. Nay thì người Chiến sĩ ấy đã trận vong. Thật buồn!
19 Tháng Năm 20254:34 CH(Xem: 937)
Từ em thấp thoáng bên song / Vườn thơ anh nở một bông cúc vàng / Từ em đưa nắng xuân sang / Anh nghe tháng giá, năm hàn rụng rơi
19 Tháng Năm 202512:44 SA(Xem: 1053)
chiếc cà vạt đeo những giọt nước / nguồn khát vân bích hoang mạc / có những cú nhẩy nhổm chết người / đứng thắt thẻo một mình coi chừng té không ai người chụp bắt bóng.
19 Tháng Năm 202512:12 SA(Xem: 766)
Lương y Lê Huân gọi hắn, giọng hụt hơi đọng nước mắt: - Chú… Chú cứu anh với… Anh gặp nguy… Rồi ông tắt máy có lẽ bằng bàn tay run rẩy… Hoang mang rối bời, hắn phóng xe đến ngay nhà người “bạn vong niên” - như ông đề nghị gọi thế. Lê Huân vốn là người bình tĩnh, từng trải, thương người, không chấp vặt, không gây ác nghiệp với ai bao giờ, vậy mà đang mắc phải chuyện cực kỳ hệ trọng. Nhưng hắn có bản lĩnh gì đây để ông nhờ vả? Quả là chuyện động trời, liên quan đến tính mạng của một cô bé vừa tốt nghiệp Trung học phổ thông, bạn thân của con gái hắn.
18 Tháng Năm 202511:27 CH(Xem: 861)
Ngày 06.05.2010, cách nay 15 năm, tôi mất một người bạn thân và quý ở Hà Nội. Đó là anh Hoàng Cầm. Hoàng Cầm và Thái Bá Vân là hai người bạn HN mà tôi có tình thân và quý mến từ những năm 1990. Tình cảm này đã gây trong tôi những xúc động sâu xa khi mất đi các anh. Tôi không làm Thơ theo lối “khóc bạn” cổ điển. Những bài Thơ viết về các bạn đã mất là những cảm xúc của một tình bạn tuy không gian cách xa, nhưng rất gần gũi trong Tình, trong Thơ.
17 Tháng Năm 20254:11 CH(Xem: 1317)
Vô cùng thương tiếc / khi hay tin nhạc mẫu và thân mẫu của Phạm Viết Ky và Trần Thúy Liễu là: Cụ Bà MARIA TRẦN TRỊNH KIM NGỌC / Sinh ngày 7 tháng 1, năm 1935 tại Hà Nội, Việt Nam / Đã được Chúa gọi về ngày 9 tháng 5 năm 2025 / Hưởng thượng thọ 90 tuổi
17 Tháng Năm 202512:58 SA(Xem: 1858)
Bằng giọt nước rơi thầm khoảng nắng / Bằng tiếng dương cầm / Nhẹ sâu tháng năm / Bằng ánh mắt tan vào mộng tưởng / Xuyên qua em / Cơ hồ mênh mông /
06 Tháng Năm 20257:40 CH(Xem: 3399)
Mẹ là buồn vui tuổi thơ, / Anh Cả, chiều hoàng hôn, đầu làng đợi Mẹ, chợ xa / Mẹ là tất cả trong trái tim anh Chiêu, / người con tài hoa, biệt xứ / Mẹ, Là bà tiên, / tâm hương Vu Lan, chị Ba tưởng nhớ ! / thầm lặng dịu dàng, giống Mẹ nhất, chị Tư con… /