- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NÓI VỚI MÙA XUÂN

27 Tháng Giêng 20253:02 SA(Xem: 5492)
Photo- NgoLe
Photo by NGOLE

NÓI VỚI MÙA XUÂN
✍️ Thái Thanh


"Thời gian tựa bóng chim câu.
Nó đi đi mãi không chờ đợi ai..."

Bây giờ là những ngày cuối cùng của năm.
Tôi chuẩn bị đón năm mới tại Sài Gòn thành phố mới của con và cháu Ngoại.



Cũng đã 6 năm rồi tôi đến và ở tại nơi này khi tuổi đã vào thu chiều.

Tôi bắt đầu yêu dòng sông lặng chảy dịu dàng bên dưới kia quanh khung nhà tôi ở, thay vì cứ mãi bâng khuâng mà nhớ biển quê xa.
Yêu cỏ cây, yêu cả tiếng chim ríu rít chuyền cành vào mỗi sớm. Yêu vạt nắng dìu dịu cuối năm mang âm hưởng mùa xuân đang và đã trở về. Yêu thành phố mới rộn ràng sắc xuân ở nơi chốn này.

Ngày xưa tôi đã từng nghĩ là sẽ không thể quên được những thương yêu giận ghét hơn nửa đời ở nơi chốn cũ, nơi mẹ sinh ra và mình khôn lớn đến trưởng thành.

Nhưng đến tuổi về chiều tôi lại dần quên tất cả.

Tự nhiên của đất trời khiến tôi học được cách chấp nhận, buông tay cái cũ để vui sống cùng cái mới bên đời còn lại.

Tôi đã khác xưa rồi. Cái cảm nhận đầu tiên là tôi không còn xốc vác, khỏe mạnh minh mẩn như xưa nữa. Huyết áp trung bình 120/60 có lúc lại nhảy lên 170/85 và cuối năm nó tuột xuống còn 100/50 bác sĩ dặn phải dùng thuốc đều đặn. Đôi mắt ngày xưa tôi từng được người khen là đôi mắt sáng ngời, bây giờ nhìn lên bầu trời có lúc tôi đã thấy những đốm ruồi đen mờ ảo chập chờn. Khi đọc sách, lúc nào tôi cũng phải dùng kính tuổi mới đọc được, chứ không lại tựa y như người mù không thấy gì nữa cả.

Tôi đã thấy mình sống đủ cả một kiếp người nhưng chưa làm đủ những gì đau đáu trong lòng cần phải làm.

Tôi muốn được về lại chính căn nhà của mình. chứ không ở nhà con gái nữa. Tôi muốn có không gian yên tĩnh của riêng mình. Muốn sớm hôm thắp hương quỳ lạy thờ cúng bàn thờ. Muốn ngày tết con cháu về nhà mình sum vầy ăn tết.
Muốn đau ốm cho đến lúc lìa trần ngay tại nhà mình để khỏi phiền con cháu.
Muốn dặn dò: Mai sau nếu mẹ không còn. Hãy đốt xác thân mẹ thành tro bụi mang hết về với biển. Nếu không thể được thì hãy cho mẹ về với đất, mang vào rừng bón cho cây xanh cho cát bụi muôn trùng.

Còn một điều khi tôi còn rất trẻ còn khỏe, tôi muốn thực hiện nhưng chưa làm được. Đó là tôi muốn hiến tặng thân xác này khi tôi còn có thể. Tôi sẽ rất an lòng rất sung sướng khi có thể cho được những gì mà tôi có thể đem cho. Bây giờ già mất rồi liệu còn có thể.

Vào Sài Gòn bỏ buôn bỏ bán. Tôi không còn làm những việc nhỏ nhặt cho tha nhân là giúp đỡ những người nghèo bất hạnh như ngày xưa ngồi buôn bán ở chợ Qui Nhơn vì những lý do đơn giản nhất.
Thế giới của tôi chỉ còn rong ruổi cùng người trên facebook mà thôi.


Tết đến rồi tôi thêm lên tuổi nữa. Nhìn ngắm cuộc đời trong tâm thái an nhiên.
Tôi đã vào cái tuổi tiễn đưa. Đưa những người thương ghét trong đời về với cát bụi muôn trùng không trở lại.
Tôi chẳng còn muốn nhớ nhung buồn rầu thương tiếc mãi, chỉ muốn buông lại hết để mà quên.
Tôi muốn được bình an bên con và cháu trong phần đời còn lại.
Và muốn được đón nhận cái mới trong đời mình có được dẫu chỉ là duyên muộn mà thôi.

Tết ở nơi này tôi cũng sẽ về chùa lễ Phật như hồi xưa còn ở quê xa. Chỉ tiếc là không còn viếng mộ ba má ông bà mỗi năm như ngày xưa cũ. Thôi thì xin gởi nén tâm hương hướng về nơi chốn ấy với muôn vàn nhớ thương.



Tôi viết những dòng này vào ngày cuối của năm.
Xuân về rồi, xuân vẫn reo vui trên từng cành cây ngọn cỏ và cả trong lòng người.
Thương chúc tất cả anh chị em ruột thịt trong nhà, đến các con các cháu, đến bạn bè thân hữu xa gần đến tất cả bạn bè lớn nhỏ trên facebook, một năm mới ạn lành, vạn sự như ý và như ý vạn sự. Gởi đến những người tôi thương và người đã thương tôi được nhiều thật nhiều may mắn bình an và hạnh phúc. Dù rằng tôi và Người chưa từng được gặp nhau ngoài đời mà chỉ gặp trên mạng ảo nhưng tình cảm này phát xuất lại là từ chính con người thật.
Xin chân thành tạ ơn tất cả.

Thái Thanh

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 20259:16 CH(Xem: 3122)
PHIM “ĐỊA ĐẠO” của Đạo diễn BÙI THẠC CHUYÊN “Từ sau 1975 đến nay, Địa đạo Củ Chi được tô vẽ thành một biểu tượng chiến thắng và kích động lòng yêu nước trong nhân dân bằng văn chương, phim ảnh, mô hình, du lịch… nhằm mục đích tuyên truyền; và phim “Địa đạo…” có thể nói là một đỉnh cao của chiến dịch tuyền truyền đó góp phần tạo ra “Huyền thoại Địa đạo” ít có sự thật lịch sử, và đồng thời cũng tạo ra “cơn sốt” truyền thông” ghê gớm, tựa một “huyền thoại truyền thông” chưa từng có trong lịch sử điện ảnh Việt… Có thể nói, đó là điều đáng tiếc đáng kể đối với một bộ phim “bom tấn” được thực hiện nhằm chào mừng ngày 30 tháng 4 và 50 năm Thống nhất Đất nước. Với bộ phim “Địa đạo…”, những điều đáng tiếc nói trên cũng là sự thất vọng cho tài năng của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, đồng thời gửi gắm hy vọng anh sẽ có những sáng tạo nghệ thuật xứng đáng với nguồn lực khổng lồ mà nhân dân và quân đội dành cho những bộ phim lịch sử lớn mà anh đang ấp ủ!” TRẦN KHẢI.
16 Tháng Tư 20255:33 CH(Xem: 3239)
Ngày 29 tháng 4, tôi nhờ chú em con bà cô chở ra bến Bạch Đằng, Saigon xem tình hình và thấy rất nhiều tàu kể cả chiếc Việt Nam Thương Tín, Trường Xuân, Tàu Hải Quân, trong số này có một số tàu đánh cá của một công ty Đức, to rộng rãi và bằng sắt đàng hoàng. Trở về nhà, tôi hối Ba đi trước với chú em. Hai chú cháu lọt được vào căn cứ Hải Quân và đi theo họ. Riêng tôi còn lần khân ở lại, hy vọng đến phút chót có thể gặp lại được Quỳnh Hoa, người yêu đầu đời của mình, nhưng phép lạ không xẩy ra.
16 Tháng Tư 20254:33 CH(Xem: 3372)
miên man nắng dọi qua đèo / đường sông mấy nhánh hoa leo vào lòng / nhủ thầm đừng có mùa đông / kẻo lưng em đậy kín bưng tóc dài
16 Tháng Tư 20253:38 CH(Xem: 4284)
Tuổi đã về chiều. Cải tuổi dần hiểu đời sâu đậm hơn trong tháng ngày còn lại bên đời, để biết mình không còn trẻ nữa và thời gian ngắn dần lại. / Năm ngày trước. Buổi sáng thức dậy tôi bỗng bị choáng váng cả đầu. Có lẽ là do huyết áp tăng sao?/ Tôi cố nhớ, mình đã không ăn thức ăn nhiều đạm và nước chấm mặn quá thì không thể do huyết áp. / Nhưng tôi cũng uống một viên huyết áp, cộng một viên trợ tim, rồi cho rằng mình ổn nên đi ra đường cùng con cháu. Khi về nhà tôi nấu cơm cho các cháu, tôi giặt và phơi đồ rồi lau nhà và bưng chậu, đem hoa đi phơi, đi tưới. Tôi nghĩ chắc sẽ không sao đâu! / Cho đến khi tôi thắp hương lạy Phật thì đầu óc bỗng quay cuồng và tôi té xuống dưới đất bất lực không ngẩng lên được, phải điện thoại cho con gái về. Và nó đưa tôi đi bịnh viện.
16 Tháng Tư 20253:29 CH(Xem: 3573)
Tiếng chuông nhà thờ đã chìm sâu vào giấc ngủ / để lại những khoảng trống / đầy vết bụi thời gian / những giọt nước mắt hòa chung dòng máu Thánh nơi đây / giờ chỉ còn rêu xanh phủ kín / mọc từ vết thương xưa
16 Tháng Tư 20252:23 SA(Xem: 4113)
Em vẫn đợi hoài, mà chẳng thấy… Thơ của anh . Chắc khó lắm sao ? Người ta bảo : làm….thơ dễ lắm ! Anh làm…đi ! Hãy cố lên nào .
15 Tháng Tư 202511:27 CH(Xem: 3300)
Tôi đã trở lại Mỹ vừa tròn một tháng, sau chuyến về thăm quê hương dài ngày. Cưỡi mây lướt gió, tổng cộng hơn 20 tiếng đồng hồ, suốt chặng đường dài nửa vòng trái đất, chỉ một lần chuyển máy bay ở Đài-Bắc, Đài-Loan. Với tuổi đời khá cao, giờ giấc khác biệt, nên tôi cần một thời gian điều chỉnh để sống lại đời bình thường. Quê hương tuy xa rồi nhưng vẫn còn đó. Những ghi nhận, những suy tư, cảm xúc; những tao ngộ khó quên; những ước mong đã thành hiện thực; vẫn còn đây, còn trong trí tưởng, chưa phai mờ. Lòng tôi chất đầy luyến lưu thương nhớ khi rời xa và hòa quyện với những niềm vui khó tả. Đôi lúc tôi tự trách: đã một tháng trôi qua mà đầu óc còn mơ mơ màng màng, mgười bồng bềnh như đi trên mây, ngẩn ngơ ngơ ngẩn; đáng tiếc nhất là chưa ghi lại một dòng chữ nào, chưa đem tâm tình trải dài trên trang giấy.
15 Tháng Tư 202510:49 CH(Xem: 4240)
Trước mắt tôi là hình ảnh chị Vân Anh, một người phụ nữ đẹp, thành đạt. Chị vừa bước vào tuổi ngũ thập, dáng người nữ tính, nhanh nhẹn hoạt bát, đôi mắt đẹp toát lên vẻ thông minh, điềm đạm. Chị là người mẹ đơn thân, nuôi con từ khi 25 tuổi đến bây giờ. Các con của chị đã trưởng thành, các cháu cũng đã trên dưới tam thập rồi!
12 Tháng Tư 20251:19 SA(Xem: 4076)
Là lời thơ của những buổi chiều/ Những đêm cô đơn / Những tiếng cười từ ngày cũ / Bỗng dưng mọi chuyện không còn cần thiết .
02 Tháng Tư 202512:14 SA(Xem: 3928)
“Cô ta chủ động tới gõ cửa phòng đạo diễn làm gì nhỉ?” Hắn gắng giữ phép lịch sự, mời cô ta vào phòng. Sau vài câu hỏi han xã giao, cô gái thành thực bày tỏ nguyện vọng vào vai chính, bởi cô rất thích kịch bản này, vai diễn này. “Em tin rằng em sẽ đóng tốt vai chính, bởi em tìm thấy trong đó tâm sự, và cả số phận của bản thân em…”.