- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG BẢY ĐI, THÁNG TÁM VỀ

09 Tháng Tám 20244:31 CH(Xem: 18518)
cảnh báo thời tiết - photo Internet
Cành Báo Thời Tiết- ảnh First Alert Weather



Thơ Ngô Quốc Phương
THÁNG BẢY ĐI, THÁNG TÁM VỀ


QUÂN QUẢN

 

 

y ban quân quản mở ra,

suy tôn 'chủ soái của ta' rõ ràng

con cua tỏ biết cậy càng

con cá càng biết muôn đàng dương vây

hỏi đang ở giữa ban ngày

hay sắp đêm tối phủ đầy nơi nơi?

dường như điềm báo tới trời

dân kia thêm khổ vài đời nữa chăng?

quân quản là thứ 'hung hăng'

sẽ súng và đạn, sẽ căng giây đàn?

lại thêm mật thám lan tràn

sổ đen, lính kín đe ngàn vạn dân

về đâu quân quản lấn sân?

 

 

Ngô Quốc Phương,
Virginia, Hoa Kỳ, 04/8/2024

 

 

KHI MẶT TRỜI LÊN

 

Khi mặt trời lên

bóng tối sẽ tan đi

logic đơn giản

nhưng dường như không dễ

bởi mây đen nhiều khi muốn ám

quây bầu trời và đe dọa muôn loài

nhưng ngày mai sẽ luôn luôn tới

chẳng có gì chặn cỗ máy thời gian

khi vũ trụ vẫn vận hành quy luật

vạn sự đổi thay, mọi thứ sẽ chuyển dần

nhất là khi cái tệ sẽ phải đi

dù trước đó nó tệ thêm sao nữa

tới một ngày cùng tắc biến vậy thôi

và đêm đen rồi cũng sẽ hết thời

cùng u ám sẽ tan đường mây khói

ấy là khi trên đỉnh cao chói lọi

mặt trời lên

đĩnh đạc

huy hoàng!

 

NQP, 04/8/2024

 



QUÂN QUẢN

 

y ban quân quản mở ra,

suy tôn 'chủ soái của ta' rõ ràng

con cua tỏ biết cậy càng

con cá càng biết muôn đàng dương vây

hỏi đang ở giữa ban ngày

hay sắp đêm tối phủ đầy nơi nơi?

dường như điềm báo tới trời

dân kia thêm khổ vài đời nữa chăng?

quân quản là thứ 'hung hăng'

sẽ súng và đạn, sẽ căng giây đàn?

lại thêm mật thám lan tràn

sổ đen, lính kín đe ngàn vạn dân

về đâu quân quản lấn sân?

 

NQP, 04/8/2024

 

ANH ĐI BÓNG

 

Khi đã vào được chỗ không người

anh đi bóng như ở nhà mình

đi trái, rẽ phải, giật lên, chọc xuống,

mà đúng hơn là các anh mới đúng

khán giả xứ này chỉ biết dõi theo

và một số không ít hò reo

với họ

ai vào sân cũng được

miễn là ảo diệu

xiếc, ảo thuật

nếu có đánh vật

boxing

rụng vài cái răng

rơi vài món tóc bạc

rách mòn cái áo Juventus

lại càng hay

những vụ đóng nắp săng

lại càng kịch tính nữa

nào đá đi, đá nữa

cho 'âm ba gờn gợn nhỏ,

ánh sáng phai phai dần'*

bốn tường dân chao đảo bóng á phiện

say sưa

say tới quắc cả cần

say xuyên thế kỷ

say nhẹ bằng cả thập niên

say nặng bất chấp, miễn lên tiên

để cùng nhau chơi trò say mãi

lảo đảo

chân mềm

cổ khô

rượu hết

bình vơi

nhưng khí ấy vẫn bốc tận trời

một mùi... vĩ đại

vĩ đại

nhất

tinh cầu!

 

NQP, 03/8/2024

 

(Sân khấu nào mà chẳng là sân khấu, lộng giả thành chân, món cũ lại mời?)

* Thơ Vũ Hoàng Chương

 

 

NGAY VÀ LUÔN

 

Ngay và luôn đã là câu đùa cũ

một nốt nhạc cũng đã quá đỗi dài

mọi lý thuyết càng trở thành vớ vẩn

ở một nơi lưỡi lê nhọn làm trời

*

mỗi cuộc đời trên dưới một trăm năm

chưa dám nói có ai lên thiên đàng

hay sống mãi nơi niết bàn, tiên giới

chỉ biết rằng ở một nơi chẳng đợi

những ghế kia tranh, đổ, cướp, giật hoài

*

bọn thơ thẩn lại là lũ vô loài

cả thế gian toàn tiền đô xanh đỏ

lại địa ốc, hột soàn, kim cương bự

cùng chức kia, tước ấy nổ ầm ầm

*

đại thế giới của những thứ thiết thân

kẻ nào 'khôn' thì vét vơ cho đủ

để biết đâu một ngày kia giậu đổ

bìm chưa leo ta đã thoát kịp rồi

cùng con cháu ta hưởng lạc muôn đời

tạm biệt nhé, lũ ngu ngơ ở lại

khóc lóc than 'vạn tuế', với 'muôn năm'

vì ta đây thực sự chẳng muốn nằm

mà chỉ muốn ấm thân và hưởng thụ

cuộc đời kia ta phân rõ khôn ngu

nhất là lũ nạn nhân lại thờ ta đao phủ

nghich lý thế mà mi chưa hiểu đủ

khiến ta cười, ngặt nghẽo, thương hại mi

hỡi lũ kia còn kém cả trung ngu!

(Trên những ngày mây trắng vẫn phù du!)

 

NQP, 30/7/2024

 



ANH ĐÂU RỒI

 

Anh ơi, anh đâu rồi

làm sao em quên được

lúc mặn nồng anh hẹn

khi nào em nguy nan

thì anh sẽ ở bên

và ra tay cứu độ

bây giờ anh đâu tá

lời anh xưa về đâu

em đang ngập khổ đau

mà bóng anh chẳng thấy

một thời anh bóng bẩy

mồm miệng anh khoa trương

nào khoa học dẫn đường,

nào quần chúng cách mạng

bây giờ em loạng choạng

mảnh đất quê tan hoang

dân quê đang lạc đường

anh ở đâu, sao nỡ?

NQP, 27/7/2024

 


HÀNH TINH BÉ NHỎ


Một hành tinh bé nhỏ

trong vũ trụ bao la,

thiên hà mênh mông ấy...

vậy mà anh biết đấy

bao nhiêu chuyện tranh giành

rồi những chuyện ma lanh

bên cạnh những nịnh bợ

*

nhiều đám đông hơn chợ

chạy theo kẻ bạo quyền

đạp dưới và nịnh trên

trí, dũng vứt đi hết

để từ nay mải miết

theo hầu kẻ tiếm quyền

đứng trên đầu quần chúng

miễn mình có nhiều tiền

*

lại có kẻ bỏ cuộc

sau những thời hô hào

nay bắt đầu tào lao

ra thông điệp mờ ám

để từ nay mong bám

vào chế độ ấm thân

bỏ rơi bao nạn nhân

bị cường quyền giày xéo

*

hành tinh đang khô héo

và dường như thêm buồn

nhưng hy vọng một hôm

mặt trời sẽ ló rạng

để đêm đen, khổ nạn

sẽ mau chóng rút đi

và hành tinh nhỏ kia

sẽ hồi sinh tươi rói!

NQP, 27/7/2024

 


NHỮNG MẢNH VỤN

 

Hãy cho biết quá khứ và hiện tại hôm nay

thì ngày mai anh nhé, em chắc biết một phần

*

Âm binh phục bao năm, đến giờ thì phải dùng

đội mồ lên cất tiếng và đi đứng lạ lùng

*

Nhà có mấy cột trụ, và nền tảng cần xây

mấy chục năm đến đây, các anh phá chặt hết

giờ em càng da diết, khi các anh ra đi

mong anh sớm quay về để... lại chặt phá tiếp

*

Chẳng mong vũ trụ này, bị tự nhiên xóa bỏ

nhưng một ngày như thế, bạo chúa chạy đằng nào

*

Đền to, tượng lớn, chuông tổ bố

thùng đựng tiền kia, chẳng có đáy

buôn thần, bán thánh kệ dơ dáy

nên bao năm nay tăng nghề lừa

miễn có nhiều tiền, lại lắm quyền

cơm no, bò cưỡi kệ 'chúng sinh'

chúng ngu, chúng chết kệ chúng nó

mắc mớ gì ta tuồng diễn tuồng!

 

NQP, 23/7/2024

 


GÕ CỬA NGÀY XƯA

 

Hôm qua ai đến thăm

gặp cửa đóng cài then

hé nhìn qua song cửa

để chẳng thấy ánh đèn

*

trang viết nào dang dở

tờ lịch nào trễ ngày

bảy mươi năm là mấy

bao bóng câu qua thềm

*

sử gia ngồi tư lự

cây viết buông xuôi bàn

ôi thế sự nhân gian

nhà văn nào tả kịp?

*

kìa cây cầu lỗi nhịp

trên Bến Hải dòng trôi

liệu nhớ rõ một thời

bao tang thương, biến đổi?

*

ơi quê hương vời vợi

mấy thời từng chia đôi

nay một nhà chưa nhỉ

hay lòng vẫn tơi bời?

NQP, 20/7/2024
(Sông Gianh, Bến Hải nơi nào, mà bao nước mắt chảy vào quê tôi, khiến lòng chẳng hết đầy vơi...)



BAO GIỜ TỚI ĐƯỢC?

Bao giờ tới được trời hương gió

ôn lại cùng em những hẹn thề

thưở xưa thơ bé mình đã hẹn

mấy mảnh trăng kia khuyết sẽ đầy

*

rằng đường thắng lợi sẽ trên mây

một trăm năm ấy sẽ đến ngay

thiên đường vĩ đại ngời tươi sáng

vạn tuế, muôn năm, của cải đầy

*

anh sẽ đưa em lên cung trăng

máy cầy, máy kéo, chạy rất hăng

búa liềm vung mạnh tay qua trán

bỏ lại ngày xưa cháo với măng

*

bây giờ em thấy con đường chưa

một trăm năm bước vẫn ngu ngơ

hỏi nhà đâu tá, trời sắp tối

bụng réo, tìm ăi trong giấc mơ?

 

NQP, 20/7/2024

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Giêng 20252:59 CH(Xem: 5095)
Vô cùng thương tiếc báo tin cùng thân bằng quyến thuộc và bạn hữu xa gần, Mẹ và Bà của chúng tôi là: /Bà quả phụ ĐOÀN THẾ ĐỨC / Nhũ danh NGUYỄN THỊ ÁI / Nhà văn THÙY AN Cựu giáo sư trường trung học Phan Thanh Giản và Quốc Gia Nghĩa Tử tại Đà Nẵng / Vừa tạ thế lúc 0 giờ 25 phút ngày 13 tháng 1 năm 2025, nhằm ngày 14 tháng Chạp năm Giáp Thìn, tại tư gia ở thành phố Santa Clarita, California. Hưởng thọ 81 tuổi.
09 Tháng Giêng 202511:36 SA(Xem: 7690)
Tháng 5 năm 1990, chúng tôi sang Quận Cam, nhà văn Mai Thảo dẫn đến thăm và giới thiệu với một họa sĩ, mà chúng tôi chưa quen: Khánh Trường. Mai Thảo cho biết Khánh Trường dự định ra một tập san văn học, đăng những tác phẩm ở trong và ngoài nước, và cần được giúp đỡ. Đó chính là Mai Thảo: ông ghét cộng sản, vì cái chết của Vũ Hoàng Chương và bản thân ông bị truy lùng trong gần hai năm, trước khi vượt biển, thoát. Ông không đọc tác phẩm trong nước, nhưng «đứa nào» làm chuyện hòa giải, giao lưu, ông ủng hộ; «đứa nào» bị đánh, ông tận tình bênh vực và giúp đỡ. Ở Mai Thảo là hai chữ Tự do đúng nghiã mà nhiều người Việt không hiểu, dù họ sang Mỹ để tìm «tự do». Bên cạnh Mai Thảo, Nhật Tiến cũng công khai ủng hộ Khánh Trường. Lập trường giao lưu của Nhật Tiến ai cũng rõ. Đó là hai nhà văn đàn anh, đứng đằng sau Hợp Lưu, trụ đỡ Khánh Trường trong những ngày sóng gió. Phía chống Hợp Lưu, cũng không thiếu những cây đa cây đề. Mai Thảo sang Paris cùng với Khánh Trường, để ra mắt Hợp Lưu số 1.
07 Tháng Giêng 202510:28 CH(Xem: 7195)
Anh với tình quên cả rừng thơ / Dỗ trái tim trở chứng dại khờ / Tập ảnh cũ nụ cười ở lại / Con đường về xốc nổi lời ca
07 Tháng Giêng 20259:23 CH(Xem: 7131)
đưa em qua ngõ phù vân / kịp mùa xuân chạm đến gần nở hoa / anh đi mang nặng tính nhà / gởi theo hương tóc phồn hoa giữa trời /
07 Tháng Giêng 20259:15 CH(Xem: 8392)
không hẳn là nhớ, không hẳn thương / chỉ một chút vấn vương / những mảnh rời rạc của giấc mơ rất ngắn / không phải Hồ Gươm hay cầu Thê Húc / nhưng là con đường dốc đưa lên đỉnh Phượng Hoàng / mây trắng và cơm lam / tiếng cười cao và trăng hoa đáy mắt /
07 Tháng Giêng 20258:42 CH(Xem: 5949)
Nắng ươm cánh mai vàng lên mùa tươi mới / những cánh én mang tới niềm vui mùa Xuân / vườn xanh muôn hoa đơm mật ngọt / mê mẩn bướm, ong lơi lả hương ngần /
06 Tháng Giêng 202510:10 CH(Xem: 9172)
Mười lăm năm trước, vào cuối mùa thu, tôi có chuyến đi đến sa mạc Sahara ở Maroc. Tôi đã mang trong mình "cảm giác sa mạc" trước và trong khi viết tập thơ SA MAC (1975). Sau khi lấy bằng Tiến Sĩ Kỹ Sư Dr.-Ing. tại Viện Đại học Kỹ Thuật Stuttgart, tôi đã có một chuyến đi dài ngày xuyên nước Mỹ vào năm 1977 để xem liệu mình có thể định cư, làm việc và sinh sống ở đó hay không. Trong suốt hành trình dài xuyên Bắc Mỹ, cảm giác về cuộc sống sa mạc dần dần mạnh mẽ hơn trong tôi.Tôi trở về Đức, nơi tôi sống và học tập từ năm 1967. Tôi sống từ đó cho đến ngày nay (2025). Tôi bắt đầu làm quen với triết học và âm nhạc Đức từ rất sớm, khi mới 16-17 tuổi. Trên thực tế, Heidegger và Bach là lý do khiến tôi học ở Đức chứ không phải ở Pháp, Anh hay Mỹ...
06 Tháng Giêng 20252:41 SA(Xem: 8325)
Nhớ anh đi lạc trong Thung Mây / Làm sao ra thoát khỏi anh đây / Sương mù dày đặc trong tâm thức / Rượu cần không uống mà em say
03 Tháng Giêng 20256:27 CH(Xem: 6122)
Yosano Akiko (1878-1942) là nhà thơ, nhà cải cách xã hội và nhà nữ quyền tiên phong Nhật Bản. Bà được ngưỡng mộ như là nữ thi sĩ lớn nhất nhưng gây tranh cãi nhất của Nhật Bản thời hiện đại. Bà đóng góp một phần lớn trong việc cải cách thể thơ tanka phổ biến với lịch sử trên 12 thế kỷ thành một thể thơ hiện đại. Những bài thơ dưới đây là từ tuyển tập thơ “Tóc Rối” (Midaregami) qua bản dịch tiếng Anh của Roger Pulvers. Đây là tập thơ đầu tiên và cũng nổi tiếng nhất của bà được xuất bản năm 1901 khi bà mới 23 tuổi và nó gây một chấn động văn hóa lớn.
03 Tháng Giêng 20253:32 CH(Xem: 8220)
Hoang vu rất mực áo dài / Lên núi ngồi thở tóc mai bệt hồng / Nàng chưa từng thấy sương không / Hồn tôi mộ địa đã thông suốt trời / Chuông đồng lệch tiếng kinh rơi /