- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NGHĨ VỀ CÁI CHẾT

19 Tháng Mười Hai 202311:46 CH(Xem: 20086)
HOA SEN- ảnh Internet
Hoa sen trắng - ảnh Internet


Thái Thanh

NGHĨ VỀ CÁI CHẾT


Dạo này sao mình hay nghĩ về cái chết.
Mình giống như ba mình hồi trước thường bâng khuâng day dứt khi thấy tuổi già của nhiều người sắp rời bỏ dương trần thường sẽ bị đau yếu nằm yên một chỗ sống tật nguyển trong một thời gian.
Ngày ấy ba đã phản kháng sợ kiểu sống như thế trước khi chết.
Ý niệm của ba là khi hết số thì đi liền không đau bệnh.
Và ước nguyện ấy đã thành sự thật, không đợi đến già yếu, đến lúc phải làm cho con cháu lo lắng buồn phiền, ba đã ra đi nhanh nhẹ nhàng không kịp cho ai phụng dưỡng ba dù chỉ một ngày.
Hồi ấy mình đau lòng lắm vì ba và cả nhà chưa kịp nói với nhau lời nào mà đã vội đi.
Nhưng bây giờ về già mình lại thấy như thế lại hay.
Ta đến đôi bàn tay không. Ra đi cũng không cầm nắm theo gì.
Cả đời mình hết lòng vì con cháu gia đình và không hề có một sự lựa chọn cho riêng mình.Thôi thì phút cuối ... cũng mong trọn vẹn cho một kiếp người đừng làm cho ai phải phiền lòng vì mình.

Đời người tuy sống bên nhau nhưng hiếm khi lại nói hết cạn tâm tư sâu kín trong lòng.
Để lúc rời thật thế gian này cả người chết và và người còn sống lại hối tiếc vì sao mình không nói.
Không biểu lộ cho người biết mình đã yêu người đến độ nào.
Mình đọc và thuộc làu câu của ai đó nói rằng:
" Hãy nói lời yêu thương với người mà mình rất yêu thương vì đó có thể là lần gặp sau cùng".
Thế nhưng mình đã làm hụt mất tăm những người thương mà không hề nói được.
... Khi người đi về cõi vĩnh hằng lòng lại chùng xuống một nỗi buồn trong sâu thẳm
Những điều muốn nói lại chôn chặt trong lòng.

Nghĩ về cái chết.
Mình nghĩ mai sau mình sẽ đi về đâu.
Ngày xưa mình thích chết được chôn trên núi đồi giữa muôn vàn cỏ dại xanh rì.
Còn bây giờ mình muốn được thiêu để về với biển, muốn quên đi tất cả nỗi buồn dương thế, quên mất mình đi để bớt đắng cay lòng.
Càng sống nhiều thêm càng thấy nhiều hơn những cuộc sinh ly tử biệt. Hôm qua người còn nói cười reo vui lẫn oán trách giận hờn, hôm nay biền biệt tăm mù không thấy nữa.
Những lúc chạm phải sự vô thường, lòng mới thấm đau sự mất mát.
Tuy vậy nhưng nếu còn được sống thì phải sống khỏe sống vui sống giúp được cho người. Còn như thọ mạng không còn nữa thì nên đi nhanh trước khi thấy tủi thân phận mình.

Mỗi người có một cách chết khác nhau.
Mình giống ba có cái tai to. Ba mình mặt đầy đặn phúc hậu từ đôi mắt đến gương mặt nụ cười. Nếu xem tướng thì ba có tướng thọ. Thế nhưng ba lại ra đi sớm chỉ mới 62 tuổi nhưng ba đi nhanh nhẹ nhàng của người hiền đức.
Thật lạ là dòng họ mình ai cũng có tai to tướng thọ vậy mà cô mình: cô Dư, cô Hai, bà nội cũng mất năm 62 tuổi.
Chỉ có bác tám là sống được 93 tuổi với một cuộc đời khá tròn vẹn. Bác mất khi con cháu giàu có thành đạt nhà cao cửa rộng và bác mất như hết thời hạn dạo chơi cõi trần nên bác phải bay về trời. Bác khồng hề đau yếu. Buổi sáng ăn điểm tâm uống một ly sữa. Bác ngồi thong dong trên ghế bố và bảo: trời đang tối dần tối dần quanh bác đó. Bác khép mắt lại và đi nhẹ nhàng.
Cô Hai mình cũng vậy, không đau yếu gì, nằm ngủ rồi đi luôn.
Nhìn bác Tám mình ước chi ba má mình cũng được như vậy để nhìn thấy được con cháu đề huề vui vẻ bên nhau. Mỗi khi đi đâu chơi hạnh phúc bên gia đình, ăn được món ngon, thong dong ngắm cảnh đẹp mình cứ chạnh lòng mà ước sao còn có ba má để được cùng nhau cho bù lại ngày xưa khốn khó mình đã chưa phụng dưỡng cho người chu đáo ... nhưng đã không còn dịp nữa rồi.

Nghĩ về cái chết mình nghĩ:
Nếu mình là người sống lâu.Mình nguyện lòng sẽ cầu nguyện cho người đi trước.

Bạn mình - một người bạn rất thân - thương rất thương vừa mới qua đời.
Mình lại nghĩ đến cái chết
Chính vì nghĩ rất sâu về điều này nên khi bạn minh vữa ngã  hôn mê mình đã cầu nguyện thiết tha cho người bằng chính trái tim yêu thương và thấu hiểu sâu xa vê bạn.
Cầu cho bạn được nhất thân ly khổ nạn. Nếu thọ mạng không còn xin Đức Phật độ trì cho bạn được ra đi thật an lành.
Và rồi lời cầu nguyện ấy đã thành như thật ...Mình lại vẫn tiếp tục nguyện cầu cho người những điều tốt đẹp nhất khi người về thế giới bên kia dù rằng bạn có biết hay không nhưng mình tin lòng thành sẽ cảm đến Phật đài.
Hôm nay đã là thất thứ tư.
Ngày bạn thành khói mong manh rời bỏ cõi tạm này. Mình không có mặt nơi xa ấy nắm lấy bàn tay, lau dòng nước mắt lăn lần cuối nhưng mình đã khấn giữa hư không rằng nếu có cảm nhận cùng nhau hãy cho mình gặp nhau lần cuối đi và đêm đó mình mơ thấy người rất rõ trong mơ với nụ cười hiền năm cũ ngày xưa ... Rồi sau lần đó cả trong mơ cũng không còn thấy nữa.
Chỉ còn có thể dành cho nhau là những lời cầu nguyện rồi vĩnh biệt ngàn trùng.

Ai bảo rằng trong kinh sách Phật dạy không hề có phâp cầu siêu độ cho vong linh chư?
Mình tin điều này và biết cầu nguyện từ khi má mình mất.
Những người mà mình cầu kinh khấn nguyện cho họ sau 49 ngày đều về báo mộng ttong giấc ngủ của mình với vẻ hân hoan.

Nghĩ về cái chết
Mình cảm nhận điều này sâu sắc trong tâm:
"Mọi thứ đều vô thường, khi cảm nhận được sâu sắc điều này, con người sẽ không còn đau khổ và bất an nữa; suy nghĩ đó là con đường đi xuyên qua những giông bão trong cuộc sống".[1]

Thái Thanh
Sài Gòn 2023
_______________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 277.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Ba 20253:30 CH(Xem: 6015)
Hột nổ / Trong con mắt / Đồng bạc cắc / Túi lủng Cúi / Lượm / Một duyên tình / Hát vui đời / Túng quẫn /
17 Tháng Ba 20251:13 SA(Xem: 6088)
Anh muốn cầm bàn tay em / Ngồi bên chiều vừa xuống / Đợi hoàng hôn rơi trên biển xa / Ở một nơi trăng sao mềm vai nhớ
17 Tháng Ba 202512:46 SA(Xem: 6328)
Rưng rưng lệ vương khóe mắt / Tìm đâu hình bóng Mẹ xưa / Lời ru khi còn thơ trẻ / Ơi…à thương mấy cho vừa
16 Tháng Ba 202511:28 CH(Xem: 11840)
hai mươi mấy năm trước, / anh với em cứ nhìn nhau / anh kể chuyện vô duyên, / em cười / em không thích trời mưa / anh lại ưa ướt át
14 Tháng Ba 202510:12 CH(Xem: 7048)
Người ta thường ví Mèo như một người phụ nữ, bởi Mèo có vẻ nhẹ nhàng nhỏ nhẻ từ cách ăn, cách ngủ cả đến lúc Mèo gần gũi, nũng nịu bên chủ để được che chở vuốt ve. / Tôi không thích Mèo và không bao giờ có ý nghĩ là mình sẽ nuôi Mèo. Tôi cho rằng cái cách dịu dàng của Mèo như một sự dối trá ẩn sau cái ác. Bởi lẽ lúc nhỏ, tôi đã từng chứng kiến và xót đau khi cái lũ mèo nhà hàng xóm xé tan xác ăn thịt mấy con chim bồ câu nhà mình nuôi. Nửa đêm khuya khắc tôi hay bị thức giấc vì tiếng kêu, tiếng chạy đuổi nhau trên mái tôn nhà ông Lý sát cạnh nhà mình, nghe bắt rợn người. Và có lẽ vì Mèo nó có cái vẻ yểu điệu, dịu dàng tương phản với cái vẻ thô thô, cứng ngắt của tôi nên tôi ghét nó...
14 Tháng Ba 20259:07 CH(Xem: 6178)
nghiêng vai chiều lại xuống rồi / em về tả ngạn kịp trời mưa dông / đò đưa qua đó cũng gần / để anh đợi mấy trăm lần mới quen
14 Tháng Ba 20258:55 CH(Xem: 5815)
Sáng sớm hôm nay, khi mở hộp thư, nhận được tin, tôi liền điện thoại cho anh Phạm Văn Nhàn, người bạn thân với anh chị Thương – Quy. Hỏi, “Anh Nhàn ơi, anh hay tin gì chưa? Anh Lê Ký Thương đã ra đi lúc 9 giờ 50 phút sáng hôm nay 14/2/2025. Cả hai anh em đều buồn. Im lặng một lúc, anh kể mới gọi thăm anh LKT cách nay mấy tuần. Chị Quy nói chuyện rồi đưa phone qua cho anh Thương, nhưng khi đó miệng anh Thương đã cứng, không nói được gì...
13 Tháng Ba 202511:36 CH(Xem: 7605)
Em như chiếc dương cầm / Ngân nga những phím ru yêu dấu / Mùa Xuân mưa và hơi lạnh / Ngát hương đêm thì thầm
12 Tháng Ba 20259:20 CH(Xem: 5678)
Thôi em ạ mùa thương không về nữa / Đợi chờ chi hết thảy đã xa rồi / Lời yêu ấy thuộc về ngày xưa cũ / Chỉ còn chăng lưu lại những vần thơ
12 Tháng Ba 20254:17 CH(Xem: 6913)
Em viết cho anh bài thơ thứ nhất / Bài thơ về hoa cỏ yêu nhau / Cỏ ấp ủ đêm dài mộng mị / Hoa khẽ khàng đợi nắng tan sương …