- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ ĐẶNG QUANG TÂM

03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5767)
ChanDung- DangQuangTam-2023
Nhà thơ Đặng Quang Tâm- ảnh chụp 2023

 

THƠ ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đặng Quang Tâm là tên thật. Sinh năm 1950 tại làng Long Thành, tỉnh Tây Ninh.  Cựu học sinh trường Đạo Đức Học Đường, Lê Văn Trung và Công Lập Tây Ninh. Tốt nghiệp chứng chỉ MPC (68-69), Kỹ Sư Quốc Gia Điện Tử (1973), MSEE (1975), MS Applied Math (1975), (U of Missouri-Rolla), MD (U of Texas Medical School) (1990), Diplomate of American Board of Anesthesiology (1995). Bắt đầu làm thơ năm 1964.  Gia nhập Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông 1965-1967 cùng với Trần Nguyên Thủy và Sa Chi Lệ. Có bài đăng báo ở Sài Gòn trước 1967.  Nghỉ làm thơ từ năm 1967. Bắt đầu viết trở lại năm 2015. Hiện cư ngụ tại Dallas, Texas. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn thi hữu của Hợp Lựu những thi phẩm của nhà thơ Đặng Quang Tâm.

Tạp Chí Hợp Lưu

 




NHỚ NÚI BÀ ĐEN

 

Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi

Núi trên kia núi rộng bao la

Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi

Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà

 

Đã lâu lắm tôi không về thăm núi

Núi ở đâu cũng tưởng núi Bà Đen

Trong giấc ngủ tôi thấy tôi leo núi

Núi Bà Đen sao chẳng gặp ai quen

 

Khi thức dậy biết mình đang ở Mỹ

Nhớ quê hương mà chua xót trong lòng

Trời Tây Ninh mưa có nhiều chưa nhỉ

Cẩm Giang ơi còn nước lũ trôi sông

 

Đứng ở đây tôi đã nhìn thấy núi

Núi xanh kia ở cuối chân trời

Tôi xa xứ không được về thăm núi

Mượn núi người làm núi của quê tôi

 

Chắc tôi chẳng có dịp về quê nữa

Núi Bà ơi cho tôi gửi lời thăm

Ai ở đó có khi nào lên núi

Khấn dùm tôi trong ngày lễ đầu năm

 

July 13-2020

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

THÁNG 9

 

Tháng 9 trời mưa buồn tê tái

Thành phố đìu hiu người cách người

Dịch cúm đầu năm quay trở lại

Cuộc đời đen tựa tối 30

 

Một mình bên tách cà phê đắng

Điếu thuốc cầm tay cháy cả tay

Gọi bạn đến chơi bạn đi vắng

Lạnh lùng như ngọn gió heo may

 

Tháng 9 đi qua ngày đợi ngày

Ra vào chẳng biết nói với ai

Ngoài kia lá rụng bay tơi tả

Buồn ở nơi đâu rớt chỗ này

 

Mấy tháng rồi mưa vẫn cứ mưa

Hàng cây đợi gió thổi đong đưa

Nhánh cao nhánh thấp bay theo gió

Còn nhánh nào che nổi nắng mưa

 

Tháng 9 trời buồn hơn tháng 8

Bài thơ viết vội gửi cho nhau

Xứ người thiếu bạn thành không bạn

Chẳng đánh sao lòng cũng đớn đau

 

Tháng 9 sắp qua tới tháng 10

Bao giờ trở lại tuổi 20

Gió mưa trời vẫn còn mưa gió

Buồn bả nào hơn người nhớ người

 

October 7-2020

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

 

NƠI TÔI SỐNG

 

Nơi tôi sống mặt trời không thèm mọc

Ngày cụt chân cũng chẳng lết qua

Trong bóng tối nhiều người bật khóc

Tiếng kêu than nghe quá xót xa

 

Tôi đã lớn lên từ nơi đó

Nên cả đời chỉ biết có màu đen

Làm sao hiểu máu người ta màu đỏ

Khi con tim đầy những vết chấm đen

 

Nơi tôi sống quá nhiều người giả dối

Lừa gạt nhau nhưng vẫn bảo giúp nhau

Khi sự thật là những gì tội lỗi

Tìm đâu ra được hai chữ đồng bào

 

Tôi đã sống như người câm và điếc

Yêu màu đen như máu đỏ con tim

Tưởng chân lý là cái gì có thiệt

Chẳng ai tin vẫn mãi miết đi tìm

 

Nơi tôi sống đồng tiền mua tất cả

Người giàu sang kẻ đói rách tả tơi

Chuyện nhân nghĩa ở đời là chuyện lạ

Đỏ hay đen đâu có phải ý Trời

 

1/1/2021

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

TÔI QUÊN TÔI CÒN SỐNG

 

Tôi thổi xuống mặt đất

Đất nóng như cục than

Tôi thổi vào không gian

Tiếng kêu buồn thê thảm

 

Tôi thổi vào dĩ vãng

Bụi phủ kín mặt người

Tôi không nhận ra tôi

Bạn bè còn mấy đứa

 

Buổi chiều đợi trước cửa

Tia nắng vàng lung linh

Hoàng hôn không ai chứa

Đi lang thang một mình

 

Tôi cúi đầu lặng thinh

Về đâu trời đã tối

Cầu gỗ run gập ghình

Con đường về muôn lối

 

Nổi đau như vết thẹo

Cứ đeo bám theo tôi

Những đêm khuya lạnh lẻo

Muốn bứt cũng không rời

 

Tôi thổi ngược lên trời

Trời tối đen như mực

Tôi đuổi theo bóng tôi

Bóng chạy không kịp thở

 

Tôi thổi mất nổi nhớ

Nên không còn nhớ nổi

Những buồn vui trong đời

Khi vận nước nổi trôi

Tôi quên tôi còn sống

 

ĐẶNG QUANG TÂM

 

TẠI SAO?

 

Vẫn là gió nhưng gió không còn thổi

Vẫn là mây nhưng mây chẳng còn bay

Vẫn là đêm nhưng đêm giữa ban ngày

Và mơ ước vẫn chỉ là mơ ước

Trong cái không có vạn ngàn cái được

Được hay không cũng là lẽ vô thường

 

Vẫn là sông nhưng sông không còn chảy

Vẫn là người nhưng người đã đổi thay

Vẫn là đêm, đêm chẳng thấy ban ngày

Và hy vọng vẫn chỉ là hy vọng

Trong yên tỉnh có vạn ngàn biến động

Động tỉnh là quy luật của tự nhiên

 

Vẫn là biển nhưng biển giờ đang chết

Vẫn là rừng nhưng rừng chẳng còn cây

Vẫn là đêm với những tiếng thở dài

Và nước mắt tưởng chừng như khô cạn

Mấy chục năm đã không còn bom đạn

Sao cuộc đời lại đen tối hơn xưa

 

Sao hận thù vẫn chồng chất dây dưa

Và đất nước đầy dân oan thống khổ.

 
October 26-2023

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười Hai 202311:46 CH(Xem: 4278)
Dạo này sao mình hay nghĩ về cái chết. Mình giống như ba mình hồi trước thường bâng khuâng day dứt khi thấy tuổi già của nhiều người sắp rời bỏ dương trần thường sẽ bị đau yếu nằm yên một chỗ sống tật nguyển trong một thời gian. Ngày ấy ba đã phản kháng sợ kiểu sống như thế trước khi chết. Ý niệm của ba là khi hết số thì đi liền không đau bệnh. Và ước nguyện ấy đã thành sự thật, không đợi đến già yếu, đến lúc phải làm cho con cháu lo lắng buồn phiền, ba đã ra đi nhanh nhẹ nhàng không kịp cho ai phụng dưỡng ba dù chỉ một ngày.
19 Tháng Mười Hai 202311:30 CH(Xem: 3636)
Tuổi 17 của tôi qua lâu rồi. Thuở tôi 17, mọi thứ thật đáng yêu, chuyện tình thôi âm thầm không hứa hẹn trong cái nghéo tay tráo trở ở tuổi 13, vác trên vai chiếc cung lửa, tôi săn mọi cô gái mình ưng ý, đường tên ngọt sớt, giương cung là trúng tử huyệt, có lúc tôi nhắm trượt, phải đặt bẫy, náu mình, bắn hụt, mất cả giỏ tên, bỏ cuộc rồi tiếp tục, cứ thế, tôi mải mê trong cánh rừng say, trái tim tử thương đã bao lần vẫn run rẩy vì tình.
19 Tháng Mười Hai 202311:23 CH(Xem: 4433)
Cúi /lạy / biết đến bao giờ / nước bốn mùa chảy/ đất ngờ ngờ / trôi / người trôi / người trôi / đời / trôi
27 Tháng Mười Một 20236:15 CH(Xem: 3570)
Được tin Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại Quận Cam, nam CA , Hưởng thượng thọ 87 tuổi .
27 Tháng Mười Một 20236:01 CH(Xem: 3848)
Được tin Thân Mẫu nhà thơ Đặng- Hiền, Chủ Biên Tạp Chí Hợp Lưu là / Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA , Hưởng thọ 87 tuổi .
14 Tháng Mười Một 202312:15 SA(Xem: 4561)
Anh về nhà không có em ! Anh đẩy cửa bước vào, anh xô cửa bước ra. Sắc sắc không không , một trời vô vọng. Em ở đâu ? Anh dáo dác tìm tìm kiếm kiếm. Em đi rồi ư? Ô chao ! Sao nghe buồn nẫu ruột.
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 5657)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 3918)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4759)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).
03 Tháng Mười Một 20234:47 CH(Xem: 4945)
Em ăn rau tôi ăn thịt / Mà xương xóc đã phồn vinh / Chúng bảo yêu là giả tạo / Ừ thôi cái nắng xập xình