- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ ĐẶNG QUANG TÂM

03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 20113)
ChanDung- DangQuangTam-2023
Nhà thơ Đặng Quang Tâm- ảnh chụp 2023

 

THƠ ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đặng Quang Tâm là tên thật. Sinh năm 1950 tại làng Long Thành, tỉnh Tây Ninh.  Cựu học sinh trường Đạo Đức Học Đường, Lê Văn Trung và Công Lập Tây Ninh. Tốt nghiệp chứng chỉ MPC (68-69), Kỹ Sư Quốc Gia Điện Tử (1973), MSEE (1975), MS Applied Math (1975), (U of Missouri-Rolla), MD (U of Texas Medical School) (1990), Diplomate of American Board of Anesthesiology (1995). Bắt đầu làm thơ năm 1964.  Gia nhập Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông 1965-1967 cùng với Trần Nguyên Thủy và Sa Chi Lệ. Có bài đăng báo ở Sài Gòn trước 1967.  Nghỉ làm thơ từ năm 1967. Bắt đầu viết trở lại năm 2015. Hiện cư ngụ tại Dallas, Texas. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn thi hữu của Hợp Lựu những thi phẩm của nhà thơ Đặng Quang Tâm.

Tạp Chí Hợp Lưu

 




NHỚ NÚI BÀ ĐEN

 

Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi

Núi trên kia núi rộng bao la

Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi

Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà

 

Đã lâu lắm tôi không về thăm núi

Núi ở đâu cũng tưởng núi Bà Đen

Trong giấc ngủ tôi thấy tôi leo núi

Núi Bà Đen sao chẳng gặp ai quen

 

Khi thức dậy biết mình đang ở Mỹ

Nhớ quê hương mà chua xót trong lòng

Trời Tây Ninh mưa có nhiều chưa nhỉ

Cẩm Giang ơi còn nước lũ trôi sông

 

Đứng ở đây tôi đã nhìn thấy núi

Núi xanh kia ở cuối chân trời

Tôi xa xứ không được về thăm núi

Mượn núi người làm núi của quê tôi

 

Chắc tôi chẳng có dịp về quê nữa

Núi Bà ơi cho tôi gửi lời thăm

Ai ở đó có khi nào lên núi

Khấn dùm tôi trong ngày lễ đầu năm

 

July 13-2020

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

THÁNG 9

 

Tháng 9 trời mưa buồn tê tái

Thành phố đìu hiu người cách người

Dịch cúm đầu năm quay trở lại

Cuộc đời đen tựa tối 30

 

Một mình bên tách cà phê đắng

Điếu thuốc cầm tay cháy cả tay

Gọi bạn đến chơi bạn đi vắng

Lạnh lùng như ngọn gió heo may

 

Tháng 9 đi qua ngày đợi ngày

Ra vào chẳng biết nói với ai

Ngoài kia lá rụng bay tơi tả

Buồn ở nơi đâu rớt chỗ này

 

Mấy tháng rồi mưa vẫn cứ mưa

Hàng cây đợi gió thổi đong đưa

Nhánh cao nhánh thấp bay theo gió

Còn nhánh nào che nổi nắng mưa

 

Tháng 9 trời buồn hơn tháng 8

Bài thơ viết vội gửi cho nhau

Xứ người thiếu bạn thành không bạn

Chẳng đánh sao lòng cũng đớn đau

 

Tháng 9 sắp qua tới tháng 10

Bao giờ trở lại tuổi 20

Gió mưa trời vẫn còn mưa gió

Buồn bả nào hơn người nhớ người

 

October 7-2020

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

 

NƠI TÔI SỐNG

 

Nơi tôi sống mặt trời không thèm mọc

Ngày cụt chân cũng chẳng lết qua

Trong bóng tối nhiều người bật khóc

Tiếng kêu than nghe quá xót xa

 

Tôi đã lớn lên từ nơi đó

Nên cả đời chỉ biết có màu đen

Làm sao hiểu máu người ta màu đỏ

Khi con tim đầy những vết chấm đen

 

Nơi tôi sống quá nhiều người giả dối

Lừa gạt nhau nhưng vẫn bảo giúp nhau

Khi sự thật là những gì tội lỗi

Tìm đâu ra được hai chữ đồng bào

 

Tôi đã sống như người câm và điếc

Yêu màu đen như máu đỏ con tim

Tưởng chân lý là cái gì có thiệt

Chẳng ai tin vẫn mãi miết đi tìm

 

Nơi tôi sống đồng tiền mua tất cả

Người giàu sang kẻ đói rách tả tơi

Chuyện nhân nghĩa ở đời là chuyện lạ

Đỏ hay đen đâu có phải ý Trời

 

1/1/2021

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

TÔI QUÊN TÔI CÒN SỐNG

 

Tôi thổi xuống mặt đất

Đất nóng như cục than

Tôi thổi vào không gian

Tiếng kêu buồn thê thảm

 

Tôi thổi vào dĩ vãng

Bụi phủ kín mặt người

Tôi không nhận ra tôi

Bạn bè còn mấy đứa

 

Buổi chiều đợi trước cửa

Tia nắng vàng lung linh

Hoàng hôn không ai chứa

Đi lang thang một mình

 

Tôi cúi đầu lặng thinh

Về đâu trời đã tối

Cầu gỗ run gập ghình

Con đường về muôn lối

 

Nổi đau như vết thẹo

Cứ đeo bám theo tôi

Những đêm khuya lạnh lẻo

Muốn bứt cũng không rời

 

Tôi thổi ngược lên trời

Trời tối đen như mực

Tôi đuổi theo bóng tôi

Bóng chạy không kịp thở

 

Tôi thổi mất nổi nhớ

Nên không còn nhớ nổi

Những buồn vui trong đời

Khi vận nước nổi trôi

Tôi quên tôi còn sống

 

ĐẶNG QUANG TÂM

 

TẠI SAO?

 

Vẫn là gió nhưng gió không còn thổi

Vẫn là mây nhưng mây chẳng còn bay

Vẫn là đêm nhưng đêm giữa ban ngày

Và mơ ước vẫn chỉ là mơ ước

Trong cái không có vạn ngàn cái được

Được hay không cũng là lẽ vô thường

 

Vẫn là sông nhưng sông không còn chảy

Vẫn là người nhưng người đã đổi thay

Vẫn là đêm, đêm chẳng thấy ban ngày

Và hy vọng vẫn chỉ là hy vọng

Trong yên tỉnh có vạn ngàn biến động

Động tỉnh là quy luật của tự nhiên

 

Vẫn là biển nhưng biển giờ đang chết

Vẫn là rừng nhưng rừng chẳng còn cây

Vẫn là đêm với những tiếng thở dài

Và nước mắt tưởng chừng như khô cạn

Mấy chục năm đã không còn bom đạn

Sao cuộc đời lại đen tối hơn xưa

 

Sao hận thù vẫn chồng chất dây dưa

Và đất nước đầy dân oan thống khổ.

 
October 26-2023

ĐẶNG QUANG TÂM

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Tư 202511:24 CH(Xem: 5293)
phải em đã đến gõ cánh cửa đời tôi / cho ánh nắng lùa vào bức tường rêu phong lấm bụi / thời gian thì cũng vô tình như đám mây / vẫn trôi hoài không mệt mỏi
29 Tháng Ba 20259:32 CH(Xem: 4597)
**Bài thơ này không phải về những đứa trẻ da vàng da nâu dành cho cách mạng.** / Không phải về một cuộc truy cầu khoái cảm, một cơn cực lạc của hành trình tự khám phá. / Không phải về việc cắm cờ dương vật của những kẻ dân tộc chủ nghĩa lên đất mẹ. / Không phải về lột da vàng nâu / để may thành một lá cờ. / Không phải về đôi mắt màu xì dầu, / hay đùi dính chặt như gạo nếp. Không phải về vua hay hoàng hậu, / hoàng đế hay phi tần. / **Bài thơ này là về tình yêu.**
29 Tháng Ba 20257:48 CH(Xem: 9740)
Trưa đang dài và loang lổ lắm / Nắng thật dầy đặc quánh trên sân / Tay em gầy cong thêm vì nắng / Chói chang màu trắng áo ai đây?
27 Tháng Ba 20252:50 SA(Xem: 5315)
Nếu trái tim anh không còn ai để nhớ / Chắc sẽ buồn, sẽ trống trải lơ ngơ / Sẽ lạ chiều bếp tạnh / Nỗi muộn màng / Sóng mù biển xanh
25 Tháng Ba 20253:42 CH(Xem: 5082)
nắng chiều / chun vô hẻm mưa / mây tía thủng thẳng / về cưa núi đồi / nhà nằm / mật độ sương phơi / leo lên nóc tự / búng trời lãng phiêu / lòng bâng / thở mỵ ra kiều
25 Tháng Ba 20252:45 CH(Xem: 5092)
Yosa Buson (1716-1784), là thi sĩ và họa sĩ người Nhật. Ông đến thành Edo học vẽ và làm thơ theo Bashō. Cùng với Matsuo Bashō và Kobayashi Issa, ông được xem là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của thời kỳ Edo. Những bài thơ dưới đây được dịch từ bản tiếng Anh của William Scott Wilson.
25 Tháng Ba 20252:10 CH(Xem: 4541)
Chúng tôi định đứng nói chuyện lâu hơn, nhưng bị mấy người dưới ghe to tiếng gọi. Chúng tôi chia tay, tôi nghe thấy người bạn trong bộ áo choàng linh mục bên cạnh bình thản nói với tôi: “Nếu mày còn ở vùng này, nhớ đến thăm tao”. Tôi bỗng thấy cả một thời trung học quay trở lại, tôi rưng rưng ôm lấy hắn và buột miệng: “Cha ơi là Cha”. Lúc ghe đã xa bờ, tôi cố nhìn lại, thấy hắn trong chiếc áo choàng đen vẫn còn đứng như in hình trong bóng trời chiều cho đến khi chiếc ghe rẽ quặt sang một hướng khác.
24 Tháng Ba 202510:05 CH(Xem: 4917)
Tôi tìm trên khóm cỏ / Tôi tìm trong tán cây / Trên tường vôi , bảng hiệu / Trên áo người qua đây
22 Tháng Ba 202512:40 SA(Xem: 5620)
Tôi có người Anh / Lâu rồi không thả hồn viết về đồng đội, những người lính trẻ / Chắc hẳn cũng quên, thời vẫy vùng ngang dọc / Thời nắm đấm vung / Khi không vui, khi giận dữ, cuộc đời! Tôi có người Anh / Từng thương tích đầy người qua chiến trận / Từng say khướt đêm dài, ngày phép ngắn, để quên đau…
20 Tháng Ba 202511:54 SA(Xem: 3960)
Giới thiệu của người dịch: "Cuốn sách này là bản dịch của một tập hợp bài viết về các nhân vật, văn học và báo chí của các cá nhân người Việt đã có những đóng góp đáng kể cho văn học, nghệ thuật và khoa học. Đây là một nguồn thông tin phong phú về lịch sử xã hội, văn hóa và chính trị của Miền Nam Việt Nam, cũng như sự nghiệp cá nhân trong lãnh vực nhân văn. / Những nhân vật được mô tả phần lớn đã nổi tiếng trong thời kỳ 1954 - 1975. Sau khi Miền Nam sụp đổ vào tay Bắc quân năm 1975, hầu hết trong số họ đã bị giam cầm một số năm trong các trại cải tạo cộng sản. Sau đó, vào những năm 1980, một số đã đến Hoa Kỳ và hầu hết vẫn tiếp tục hoạt động sáng tạo."(ERIC HENRY / Đồi Chapel, Bắc Carolina. / Viết cho Ngày 30 tháng 4 năm 2025).