Thơ Kiệm Hoàng
KHI VỀ ĐÀ NẴNG
Kiệm Hoàng
BUỔI CHIỀU NGỒI TRẦM TƯ
NƠI GÓC VƯỜN CŨ
buổi chiều nơi cố xứ
dưới gốc ngọc lan già
còn thơm hương ngày cũ
trầm ngâm ngồi … ưu tư
anh là chim cánh mỏi
bay về tổ chiều hôm
không còn ai ngóng đợi
tay với cành hoa thơm
ngoài kia đời rất vội
xôn xao người đi về
sáng trưa chiều … xuôi ngược
đời trôi … miệt mài … trôi
như đời anh một thuở
hò hẹn với chim trời
bay qua miền viễn xứ
mộng sông hồ chơi vơi
về đây sương tóc phủ
tay gầy lơi ước mong
buông theo ngày tháng mỏi
thấy có cũng bằng không
tháng năm dài tha hương
lòng mãi hoài trăn trở
nhiều đêm ngồi rũ gối
viết nỗi nhớ thành thơ
bếp lửa ấm tình quê
ly tao buồn nguôi lại
quê hương ngày trở về
dấu yêu … còn như mãi
buổi chiều nơi cố xứ
dưới gốc ngọc lan già
đã phai hương ngày cũ
trầm ngâm ngồi … ưu tư
Kiệm Hoàng
TÌNH YÊU XƯA
KỶ NIỆM VẪN NHƯ LÀ
em gửi cho anh những con bướm vàng cánh mỏng
thuở xa xưa con mắt mặt trời hồng
thuở môi cười rạng rỡ buổi hừng đông
tay anh ấm như than nồng bếp lửa
em gửi cho anh những tờ thư dài mộc mạc
có hơi thơm nhè nhẹ thịt da mềm
dòng chữ chân phương như cuộc đời phẳng lặng
cánh buồm trôi lờ lững nhánh sông êm
đã qua bao nhiêu mùa mây trời lãng đãng
trôi đi xa biền biệt cõi trời xưa
anh vẫn nhớ hương thời gian dĩ vãng
tóc em thơm trong những buổi chiều vàng
anh vẫn giữ hương trầm phai tóc cũ
trong góc hồn thăm thẳm mù xa
dù nắng quái với mưa ngàn thác lũ
tình yêu xưa kỷ niệm vẫn như là
Kiệm Hoàng
- Từ khóa :
- Kiệm Hoàng