- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NOSTALGIA, NỔI HOÀI HƯƠNG ANH BẤT TẬN …

17 Tháng Năm 20234:19 CH(Xem: 21702)

LOI CUA DA - tranh LeMinhPhong
Lời Của Đá - tranh Lê Minh Phong

Kiệm Hoàng

NOSTALGIA, NỖI HOÀI HƯƠNG ANH BẤT TẬN …

 

 

“anh không phải là con chim 

cánh mỏi đường bay …

nhưng giọt lệ người đã chảy thành đại dương 

mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ … “**

 

là bài thơ cho những chuyến hải trình dang dỡ

của những năm anh hai mươi 

 

“nên anh làm người thuỷ thủ già

ngồi kể chuyện đời mình

trong những đêm say

khi chuyến hải trình của một đời người 

đã cắm neo trên miền đảo hoang cô tịch … “**

 

là bài thơ cho những giấc mơ anh

gửi theo những cánh chim biển hiền lành

lấp lánh bay trong ánh mặt trời mộng tưởng 

 

“anh không phải là con chim 

cánh mỏi đường bay …

nhưng ánh mắt người nhìn theo thăm thẳm

đã níu chân anh trên mỗi thước đường 

mà nỗi buồn âm vang trong từng hơi thở … “**

 

người mẹ đứng nhìn vào bóng tối

đôi mắt vời vợi trủng sâu nỗi buồn

bóng anh khuất sau vũng sầu tâm tưởng

 

“nghìn dặm cánh chim bay

rừng xưa khuất nẽo về

trăng tà phơi lối mộng

trên mấy ngả đường quê …” **

 

của những năm anh hai mươi

trái tim lăn trên những gềnh đá

biển sóng vỗ chập chùng

mộng căng như cánh buồm lộng gió

 

“anh không phải là con chim 

cánh mỏi đường bay

nhưng lòng anh đã trượt dài 

theo mỗi ước nguyện phôi pha … “**

 

khi mặt trời rụng ở cuối chân đời

đường bay rã rời đôi cánh

nostalgia, nỗi hoài hương anh bất tận …

trong tim.

KIỆM HOÀNG

 

** “Dặm đường chim” thơ Kiệm Hoàng.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Ba 202511:36 CH(Xem: 3144)
Em như chiếc dương cầm / Ngân nga những phím ru yêu dấu / Mùa Xuân mưa và hơi lạnh / Ngát hương đêm thì thầm
12 Tháng Ba 20259:20 CH(Xem: 2973)
Thôi em ạ mùa thương không về nữa / Đợi chờ chi hết thảy đã xa rồi / Lời yêu ấy thuộc về ngày xưa cũ / Chỉ còn chăng lưu lại những vần thơ
12 Tháng Ba 20254:17 CH(Xem: 3150)
Em viết cho anh bài thơ thứ nhất / Bài thơ về hoa cỏ yêu nhau / Cỏ ấp ủ đêm dài mộng mị / Hoa khẽ khàng đợi nắng tan sương …
11 Tháng Ba 202510:59 CH(Xem: 3100)
Cho ta niềm hoài vọng / Đã xa mình bao nhiêu! Khi không còn được yêu / Lòng si mê gấp bội / ** Cho một người đứng tuổi / Bỗng nhiên mang kính hồng / Cho một người lớn tuổi / Đứng ngẩn hè phố đông
11 Tháng Ba 202512:30 SA(Xem: 8362)
áo em / màu gió / màu trời / màu con chim / hót / những lời / ái ân /
06 Tháng Ba 20253:19 SA(Xem: 4222)
Cao Nguyên là bút hiệu của Lưu Trọng Cao Nguyên. Sinh ra và lớn lên tại Sàigòn. Bắt đầu làm thơ từ những năm đi học Y Khoa xa nhà. Hiện đang cư ngụ tại Nam Cali cùng với vợ và hai con trai. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Cao Nguyên
02 Tháng Ba 202510:13 CH(Xem: 3639)
Suốt một đêm lắng nghe / qua những tàu chuối gió mùa thu / mưa rơi vào trong chậu. /
02 Tháng Ba 202510:05 CH(Xem: 2704)
Lão là một người tài hoa từ văn chương chữ nghĩa cho đến những tài chẵn, tài lẻ gì trong cuộc sống, lão đều có. Lão được hưởng hoa tay khá nhiều. Trời dành cho lão nhiều ưu ái mà cũng đưa lão nhiều thử thách. Càng thử thách lão càng bộc lộ tài năng vượt trội. Lão cùng trang lứa với mình, đi qua những biến cố, thăng trầm chung của lịch sử, dĩ nhiên không tránh khỏi những điều bất đắc ý.
27 Tháng Hai 20256:04 CH(Xem: 11351)
Vài dòng về tác giả: "Cao Nguyên là bút hiệu của LưuTrọng Cao Nguyên, sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn, bắt đầu làm thơ từ những năm đi học Y khoa xa nhà, hiện đang cư ngụ tại Nam Cali cùng với nàng thơ và hai con trai".
25 Tháng Hai 20253:15 SA(Xem: 3499)
Hai chục năm qua, những lúc không làm phim, Tuấn cận tôi thường “ngứa tay” viết nhật ký, tản văn, tạp bút, tùy bút – mà động lực chính yếu là cần trò chuyện với đứa con gái đầu lòng từ lúc sinh ra đến khi bước vào đời sinh viên, để nó sẽ có điều kiện hiểu thêm về thời nó đã sinh ra, lớn lên, và trưởng thành như một Công dân xứ Đông Lào đầy ngổn ngang; đồng thời cảm thông với ông bố vào tuổi làm lễ “Khao” cổ truyền mà suốt ngày lầm lụi viết thuê, làm các loại phim thượng vàng hạ cám để nuôi sống một gia đình nhỏ và mong nói được điều gì đó với Cuộc đời – điều mong mỏi nhỏ nhoi vô hại nhưng khiến nó từng hờn dỗi phát khóc: “Bố thôi kiểu “phản biện” ấy đi, tránh “mồm chó vó ngựa” cho con nhờ, con được yên thân học hết đại học và kiếm được cái nghề…” Tôi buộc phải nghe lời, chỉ vì thương nó, nếu lỡ bị liên lụy bởi dính phải cái tội “yêu thư yêu ngôn” do ông bố dở hơi từ thời ngây dại trót ảnh hưởng cái ý tưởng cao siêu “Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ”, thì tôi thực có tội và đáng ân hận