- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIA NẮNG, CHỜ MONG

01 Tháng Chín 20223:00 CH(Xem: 8640)
tranh Le Minh Phong
Tranh Lê Minh PHong

Ngô Quốc Phương

VẪN CÒN SỚM

 

Này anh

đừng đánh thức em

giọt sương còn sớm

em không thích màu mè đâu

 

em yêu sự giản dị

giản đơn

em ngại ồn ào

em sợ kinh hoàng đao to búa lớn

 

em ngại những gánh xiếc

nhảy lên, lộn xuống

ảo giả, ảo thật

em hãi những chợ trời

chợ người

chợ triết,

chợ điệu nào cũng nhảy

khen khéo độc tài

lòe khéo người dân

đánh bùa mê thuốc lú người đang thèm, đang đói chân lý, công lý, sự thật và tri thức

 

mồm loa mép giải

dân vận giỏi, trí vận khéo

lại từ ngoại kéo về,

từng đoàn, từng đoàn

trong ngoài tay ngoắc

gây mụ, gây mê

 

thuốc độc trộn ngôn từ

chữ nghĩa - trò chơi đánh lận

chỉ độc tài và chúng biết

chỉ đạo diễn và chúng biết

 

chỉ chỉ huy lính kín và chúng biết

khiếp đảm, quay cuồng

sợ quá

phải không anh?

 

này anh

đừng đánh thức giọt sương...

 

Ngô Quốc Phương, London, 20/8/2022

(Vĩ thanh: “Not everything glitters is Gold!”

Chẳng phải mọi thứ lấp lánh đều là Vàng)


XIN ANH ĐỪNG ĐẾN

 

Em như cánh hoa nhỏ

trong rừng chiều

nơi sâu kín

ít thấy ong, bướm

 

chỉ có u tịch

chốn yên ắng

nhưng nắng có ghé thăm

nhưng gió vẫn tới chơi

 

nhưng mưa vẫn tưới nhẹ

rừng xa, sâu lắm

anh chớ đến thăm

chỉ có thứ âm thanh

im lặng tuyệt đối

yên ả thanh bình

là ngân vang, ngân vang

trong hơn tiếng chim

lành hơn tiếng suối chảy

róc rách

tí tách

 

bữa nào có người hỏi

vậy em nở làm gì

em nở cho ai

và họ muốn tới

và đôi chân họ muốn dẫm đè lên lối cỏ phủ sương

và bàn tay họ muốn bẻ cành, rẽ lối

 

anh muốn ngăn họ

em cảm ơn anh

nhưng liệu mình anh có ngăn cản được?

em thương anh

 

xin anh đừng tới

đừng tới

vậy nghe anh...

 

Ngô Quốc Phương, London, 20/8/2022

(Vĩ thanh: Hoa vẫn nở, rừng xa)

 

 

 

TIA NẮNG, CHỜ MONG

 

Ngày xưa anh như nắng

em như hoa

ngày nào trên đồng nội

mình cũng gặp nhau

đêm vắng mặt

lại càng thao thức

mong sớm mai

ngày lại tới anh về

 

với nụ cười anh rạng rỡ

với nụ hôn và vòng tay ấm áp

nhưng đẹp nhất là ánh mắt sáng ngời

soi chiếu đường nhau đi

 

và soi chiếu ngay cả trong chiều đông giá lạnh

đêm anh như lại về, khi bếp lửa ai lên

giờ anh đi xa

gần thế kỷ rồi

 

em tăm tối

đồng quê thăm thẳm

hoa nở cúi đầu

hương tàn trước cửa

phấn nhạt nhòa, úa uất triền đê

 

lại nhớ bữa anh đi

tình thương anh dặn lại

bao giờ qua cơn mê

là ngày đó anh về

 

là ngày đó anh về

trên khắp cõi quê hương

 

( Ngô Quốc Phương , London, 20/8/2022)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Chín 202312:43 SA(Xem: 5780)
Hai câu trên nằm trong bài thơ mang tên “Lễ Phục Sinh 1916” của William Butler Yeats. Bài thơ nhằm tưởng nhớ tới những người đã ngã xuống cho tự do và độc lập của Ireland. Cuộc hành quyết đẫm máu các thủ lĩnh cách mạng sau cuộc trỗi dậy vào ngày lễ phục sinh đã đánh thức cả một thế hệ Ireland. Cuối cùng, nhân dân Ireland cũng dành được độc lập vào năm 1949 và bài thơ của Yeats được cho là một trong những bài thơ chính trị hay nhất của thế kỷ 20 trong lịch sử văn học nước Anh.
12 Tháng Chín 202312:14 SA(Xem: 6390)
khi ngôn ngữ trở thành phù phiếm / trên môi người hát ca / anh trở về yên ngủ / dưới cội hoa mai già
10 Tháng Chín 20238:59 CH(Xem: 5437)
Sau gần một năm, chính xác là 11 tháng và 15 ngày, chữa trị ung thư mắt tại một bệnh viện nổi tiếng ở Houston, Texas, nay tôi đã về nhà yên bình và niềm vui trong lòng dâng cao mãi. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi nhận ra mình thực sự sống sót, thoát chết, trở về trong “chiến thắng vinh quang”, sau cuộc chiến chống lại căn bệnh quái ác. Căn bệnh ấy quái ác thật, nguy hiểm thật, chỉ nghe tên cũng rùng mình run sợ. Điều trị khỏi bệnh ung thư đối với riêng tôi, là một dấu ấn hằn sâu trong tâm não. Đã có biết bao người bỏ cuộc giữa đường. Tôi thì không! Một chiến sĩ trên đường ra mặt trận, được trang bị tinh thần quyết chiến, quyết thắng, lẽ nào tôi không có chiến công mang về. Trung tâm ung thư nằm ở tầng lầu 14 của bệnh viện, đã gợi ý tôi, tưởng tượng rằng mình đã xuống tới tầng địa ngục thứ 14, và không ngại ngùng, ghi lại những cảm xúc chân thực và niềm vui sướng tuyệt vời trong bài hồi ức “Trở về từ tầng…14”.
04 Tháng Chín 202310:02 CH(Xem: 5380)
Tháng Chín, đêm khuya về ngồi lặng / Nghe gió cười khúc khích rượu tan / Mai chắc sầu in trên đá / Em chắc quên rồi tháng Chín, trôi.
04 Tháng Chín 20238:58 CH(Xem: 6340)
tôi gặp người lính già / trên chùa đồng yên tử / chốn rừng thiêng trúc lâm / trời đêm ... mưa mịt mù / người lính ngồi nguyện cầu / co ro dáng trầm tư / mặt xương gầy khắc khổ / mắt buồn sâu tâm tư
04 Tháng Chín 20238:52 CH(Xem: 4647)
Mùa thu này, nhà thơ Hoàng Hưng và phu nhân trở lại thăm Thủ đô. Ông có gọi tôi cùng tới studio riêng của họa sĩ Trần Lương. Giữa cơn hứng trò chuyện với họa sĩ, ông tìm đến “quốc hồn quốc túy” qua sợi thuốc lào Vĩnh Bảo, và tôi đã chộp được một hình ảnh của ông để rồi chợt thấm một nỗi buồn…
04 Tháng Chín 20238:36 CH(Xem: 5398)
Dáng đi cô gái làm tôi bâng khuâng ngưỡng mộ như chứng kiến một tuyệt tác tạo hóa vừa ban tặng cho nữ giới. Vóc người cao cao, thanh mảnh với những bước chân bắt chéo uyển chuyển, nhẹ nhàng. Điều tôi muốn lưu ý: Cô ấy đi rất tự nhiên, không như các cô người mẫu luôn luôn sượng sùng vì cố phô trương những điều khác, hơn các bước đi được mẹ thiên nhiên ban tặng...
04 Tháng Chín 20238:30 CH(Xem: 5335)
Trong ngót hai chục phim truyện điện ảnh tham dự tranh Giải Cánh Diều năm nay của Hội Điện ảnh VN, có thể nói “Em & Trịnh” là một tác phẩm hoành tráng bậc nhất. Và cũng cần phải thẳng thắn điều này: những người làm “Em & Trịnh” đã rơi vào cả hai tình huống đặc biệt của Điện ảnh: a. thực hiện một bộ phim chân dung vốn đầy thử thách, b. đặc biệt là phim ca nhạc sẽ cực kỳ khó khăn về các yếu tố kỹ thuật!
15 Tháng Tám 20237:29 CH(Xem: 5851)
kiếm điểm / giật / mình / nghìn trang đã giở tới / hình thiên chương / viết như thuyền say độ đường / thước chim /
15 Tháng Tám 20237:13 CH(Xem: 6217)
anh không phải là con chim / cánh mỏi đường bay … / nhưng giọt lệ Người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ…