- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VĨNH BIỆT NHÀ THƠ, NHÀ VĂN HOÀI ZIANG DUY

17 Tháng Sáu 20221:34 SA(Xem: 8137)


PHÂN ƯU

Nhận được tin buồn

 
Hoài Ziang Duy

Nhà thơ-Nhà văn Hoài Ziang Duy
Sinh năm 1948 tại Châu Đốc- Việt Nam
Tạ thế ngày 1 tháng 6 năm 2022 - tại tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ
 Hưởng thọ 75 tuổi
  
Xin chân thành chia buồn cùng Tang Quyến.
 
Nguyện cầu Hương Linh Nhà thơ, Nhà văn Hoài Ziang Duy  sớm tiêu diêu nơi cõi vĩnh hằng.
 
 
 Tạp Chí Hợp-Lưu và Văn Thi Hữu
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU


-----------------------------------------

 

Thơ Hoài Ziang Duy
CHỊ

 

Chị ạ mai nầy em mới khóc

Bởi lòng đau đâu viết nổi câu nào

Chỉ thấy chia xa trời cô độc

Chôn hết một đời thương nhớ nhau

 

Năm xưa con nước thời thơ ấu

Chị trải lòng son một khoảng không

Theo áng mây trôi chim vẫn đậu

Đâu phải sang sông mới nặng lòng

 

Em nhớ mỗi lần qua hẻm nhỏ

Chị đứng, chị ngồi, đưa đón trông

Đâu khác tuổi thơ em đứng đợi

Bâng khuâng nhân nghĩa chảy xuôi giòng

 

Em về sống lại nơi cảnh cũ

Chỗ trú bây giờ lạnh bóng câu

Thôi thế là thôi tình ấp ủ

Vỡ bóng trăng tan rụng xuống cầu

 

Ở chốn đi về theo cát bụi

Tưởng chừng chị ngủ giấc chiêm bao

Trần gian thao thức đêm chờ sáng

Đợi tiếng chân khua đón chị vào

 

Chị ạ bây giờ em mới khóc

Chị khóc dùm em sông nước trôi

Như thể đùm nhau tình khổ nhọc

Một nén hương thơm lạnh chỗ ngồi

 

HOÀI ZIANG DUY

 

 

CHUNG MỘT NỖI NIỀM

 

 

Anh viết cho em bài thơ viết ngược
Bởi đời đâu như nước chảy xuôi dòng
Năm có qua, ngày thời như chiếc lá
Buồn nào hơn cô độc buổi tàn đông

 

Ta yêu em, một thời yêu khổ nhọc
Ở một đời chăn gối chiến tranh qua
Khi ngó lại mối duyên tình tơ tóc
Làm sao quên tuổi nhỏ ở quê nhà

 

Em áo trắng, màu sân trường nhạt nắng
Hồn trinh nguyên phượng nở nụ hôn đầu
Lúc ngây thơ trốn tình chưa kịp bắt
Buồn chi theo mưa nắng bước qua cầu

 

Ai dan díu một muà xuân nhẹ bước
Yêu là thương cho lấy phút cận kề
Một cánh hoa một mùi hương buổi trước
Thời chiến chinh đâu chắc thấy người về

 

Rồi chiều nay gặp lại người năm cũ
Bạn và tôi chung áo trận phai màu
Phố thân quen hay chiến hào mưa lũ
Hát rong đời vơi lấy nỗi niềm đau

 

Tiếng anh ca như thể lời vô vọng
Buồn bâng khuâng nhen nhúm thấy lại mình
Ôm quá khứ trải dài không thấy bóng
Nói chi bằng, thà sống với lặng thinh

 

Khi biết qua, nhận ra người trước mặt
Có thấy gì, ngoài một buổi tàn binh
Thân ở lại phận hèn theo đôi mắt
Đổi lời ca, mù sống với ân tình

 

Bạn hỏi thăm mối tình em chân thật
Tôi ngại ngùng, về cuộc chiến buông trôi
Nhắc về em một chân trời xa mất
Ngậm ngùi thương tình lỡ ở cuối đời

 

Anh nói lấy cùng tôi
Chừng như lời uất nghẹn
Ba mươi năm nhìn lại
Một phận đời đã luống

Chia dùm nửa vầng trăng
Cho những người nằm xuống

Đôi khi chợt nhớ thời xưa cũ
Một chiến trường xưa nay đã xa

Một cõi buồn chung như mất hút
Sao nghe đau xót dấu lệ nhòa

 

HOÀI ZIANG DUY

 

 

THÁNG TƯ CÒN CÓ NỖI BUỒN

 

Buồn dùm tôi mỗi năm một tháng tư
Tháng tư đau cả một miền đất nước
Máu xương khô vất bên đường xuôi ngược
Hành phương Nam tang trắng quấn xuôi dòng

Tiếng kêu thương tựa sóng gầm biển động
Núi rừng sâu mưa mất hút lạc loài
Súng tay buông, lòng còn như níu lại
Ngóng bên trời cùng khắp những oan khiên

Nửa miếng cơm dở chừng ta khấn nguyện
Hồn linh thiêng theo mấy ải đèo bồng
Nợ núi sông, đường còn xa trước mặt
Đời chỉ như hơi thở ngắn sau cùng

Đêm là đêm cầu giấc ngủ mông lung
Đêm như thể đổi ban ngày trận địa
Mắt trẻ thơ mở trừng theo tiếng pháo
Bao vong hồn vất vưỡng những vì sao

Đường giang sơn tô đậm nét máu đào
Ai chấm phá bức tranh màu ly tán?
Những đóa hoa nở trên đầu lửa đạn
Sao nguội lòng từng giọt chảy trăm năm ?

Đã lâu lắm một mùa tang sâu thẳm
Vọng bên lòng buồn cố xứ quẩn quanh
Người là Em? Những mồ hoang cô quạnh
Biết tìm đâu mẩu đất máu tạ từ


Nhớ dùm tôi mỗi năm một tháng tư
Tháng tư đau mối tình ta vĩnh biệt
Đời phù vân, Anh làm mây thua thiệt
Thời Nam Mô, lòng lắng dựa trăng rằm

HOÀI ZIANG DUY

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 98824)
Chồng tôi hành nghề kỳ quặc: Kiểm tra trí nhớ của con người. Lấy anh tôi mới khám phá, anh thường xuyên theo dõi những giấc mơ của mình. "Em có thai phải không?" Sau tháng đầu tiên Công đã dọ hỏi. Tôi lắc đầu tươi tỉnh. Giấc mơ đêm khuya còn sáng hồng bụ bẫm bắp chân hài nhi. Tôi biết chắc tôi chưa có mang, nhưng làm sao Công biết tôi đã nằm mơ thấy đứa trẻ? Sáu tháng hạnh phúc trôi qua như gió hắt mặt hồ.
24 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 32257)
Đến nay người mình thấy Tây học rực rỡ mà cái học của ta khi xưa mập mờ không rõ, sách vở không có mấy, liền cho cái học của ta không có gì. Đó là một điều mà các học giả trong nước nên chú ý mà xét cho kỹ, đừng để cái hình thức bề ngoài làm hại mất cái cốt yếu bề trong. Nho Giáo tuy không gây thành được cái văn minh vật chất như Tây học, nhưng vẫn có cái đặc tính đào tạo ra được cái nhân cách, có phẩm giá tôn quí.
23 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 110663)
Tin từ quê hương cho biết tin vui cuối cùng nguyên văn, “các vị lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế và Thành phố Huế đã hứa cấp... khoảng một ngàn mét vuông đất để xây dựng Khu lưu niệm” Trịnh Công Sơn. Tin cũng cho biết Nhà Nước, cũng như thân nhân Trịnh Công Sơn, không dính líu gì đến việc xây dựng và nội dung trưng bày khu lưu niệm này.
23 Tháng Chín 200812:00 SA(Xem: 128067)
Ngủ đi nhé à ơi, cái sâu làm tổ, cái bọ đi chùa, chuồn chuồn thì bơi (Tặng Kiên và sự điên rồ của đêm)
31 Tháng Mười 200712:00 SA(Xem: 84044)
... lịch sử Việt Nam, dưới mắt nhiều học giả thế giới, chỉ là một thứ câu chuyện thêm thắt vào [anecdotes] chính sách và sự can thiệp của các cường quốc như Mỹ, Nga, Trung Hoa, Pháp, Bri-tên, Nhật, v.. v... Người Việt cũng có lý do riêng để không muốn thấy có một tiểu sử chính xác về Diệm, từ chính trị, tôn giáo, tới ý thức hệ. Nên chẳng ngạc nhiên khi khối văn chương hiện hữu về họ Ngô hay Đệ nhất Việt Nam Cộng Hòa tràn ngập những lời “cung văn” hoặc “đào mộ,” bất chấp sự thực... Bài viết này nhằm điền vào khoảng trống nói trên.