- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÊM MÙA ĐÔNG KHÓ NGỦ

24 Tháng Mười Hai 20214:37 CH(Xem: 11283)


dinh-cuong-tranh-2
Tranh Đinh Cường

 

thy an
MÁI ĐẦU BẰNG HỮU TÓC HOA RÂM

áng mây xanh rơi xuống bàn tay

cùng vệt nắng mặt trời

ngày đầu thu trở lạnh

mưa rơi trên phố

trên những mái đầu bằng hữu

tóc hoa râm

 

nụ cười che giấu

nỗi bình yên khát khao thăm thẳm

những chiếc ly mỉm cười

đợi ngón tay run run trân quý

lời hứa tình yêu

chai rượu đỏ xế chiều  

ngồi lại đây

nhắc lại trăm điều trần thế

trong căn phòng nhỏ nhìn xuống vườn hoa

những kỷ niệm một thời

làm đẹp khoảng đời viễn xứ

hãy lật từng trang sách cũ

vuốt ve nét chữ phai mờ  

như những khúc đời lần lượt qua mau

cho đến khi nào

tất cả chúng ta trở thành họa sĩ, nhạc sĩ, văn thi sĩ

dải ngân hà sẽ hát cùng Trái Đất

và đưa chúng ta lên tận những ngôi sao

nhìn xuống những chiếc ghế bỏ trống vì bè bạn đã đi xa

ta sẽ nắm tay nhau thật chặt

vui với niềm vui chân thật

bởi hành trình chẳng còn dài

mà tóc đã trắng theo tháng năm


ngày đầu thu trở lạnh

mưa rơi trên thành phố

trên những mái đầu bằng hữu

tóc hoa râm…

thy an

* kỷ niệm tại gia 22/9/2021 gặp lại vài bạn già - tặng BQĐ-X.H, ĐQB-P, Đ.D. và M.A.




ĐÊM MÙA ĐÔNG KHÓ NGỦ

*

trên những trăn trở của đêm khó ngủ

âm binh hiện nguyên hình như những con cờ

có đủ tướng sĩ và quân thí

dàn trên tâm thức chênh vênh

như một trận chiến giả

chẳng biết ai bạn, ai thù

tiến, lùi, đi, ở

như người và em cũng tiến, lùi, đi, ở, trong ta

*

nằm trong chăn ấm

nghe bên kia rừng có tiếng chim kêu trốn lạnh

mùa đông chập chờn ma quái

những ẩn dụ văng vẳng bên tai

ngụ ngôn của thời đại sơn lên cờ xí

trát lên tượng đài với những anh hùng giả tạo

con lân múa ngoài phố

con rồng nhảy trong chợ

hình như lịch sử chuyển mình một cách bỡn cợt

trong gang tấc của những bàn tay bạo lực tham ngu

*

nhìn vào gương, thấy mặt dài ra

như những nhục nhã trải dài theo nhịp sống

quyển sách chẳng dày thêm theo thời gian

mớ tri thức bòng bong hiu hắt

chỉ thấy tay run run nắm những tượng hình

đã một thời xưng tụng

như cuộc đời và trăm người nhân thế

đừng hỏi dòng sông tại sao buồn:

nước thật đen vì chở bao dơ bẩn

đừng hỏi cánh rừng tại sao khóc:

cây trụi lá vì chịu bao tàn phá

đừng hỏi tim người sao yên lặng:

nỗi vô cảm là nguồn an ủi cuối cùng

*

mùa đông hình như tình yêu tha thiết hơn

bên rìa thành phố

mới hôm qua thăm người bạn già

uống chai rượu đỏ từ lâu trong xó kẹt

có điều gì hối tiếc kể cho nhau

hay chỉ ngồi im nghe tiếng dương cầm

mông lung chuyện cổ tích một thời xa lắm

*

đêm mùa đông

có những chiêm bao khó ngủ

 

*

đêm trở về, khó ngủ trầm ngâm

ánh đèn khuya âm thầm

không đủ soi sáng chồng sách

cạnh khung ảnh những người thân quen đã mất

que diêm nhóm lửa sớm tàn

như trăng sao trời khuya

sống theo chu kỳ của đêm

chiếu lên những tượng thần huyễn ảo và tráo trở

những âm binh mặt dài

trét bằng nỗi nhục mất giang sơn

hát ca bên xác thân đồng loại…

*

có khi nào mùa đông

tay ta sẽ dài ra nắm lấy ước mơ ?

con đò mang khách sang sông

chiếc xe chở củi về rừng

chỉ một lần thôi cũng đủ

để đêm khó ngủ trở thành dễ ngủ

với tiếng nhạc lòng rất nhỏ

đem về một nỗi bình yên

thật hiền và thật bao dung…

 

thy an

  

NHỮNG ĐỊNH HÌNH CHƯA RÕ

 

vượt đại dương xanh

con chim nhỏ dai sức bay về đồng bằng

ngậm viên ngọc từ sa mạc

trong trắng như thân người con gái

cuối khu vườn mùa thu lâng lâng

 

bên dòng sông có con cá nhỏ

bơi tung tăng niềm vui trẻ thơ

vẫy đuôi chào người ngư phủ già

một thoáng bình yên qua đó

tiếng ai nhỏ nhẹ hoang mang

 

đến bên nhau bằng lột trần của chữ

ngôn ngữ là phương tiện lặng câm nhất

để nói lời ẩn dụ trần gian

tình yêu không giới hạn

biên cương xóa hết trăm nỗi bất an

 

dưới tán lá êm đềm là câu chào hỏi

ngày có nắng xuyên qua mưa lạnh

đêm truyền âm bằng hơi thở trong lành

thổn thức theo tiếng hát tự do

ngâm nga mãi những tình ca mong đợi

 

rồi bàn tay vuốt ve khuôn mặt

ấm năm tháng trước thềm niên lão

thì thầm tiếng lá lao xao

tiếc nuối chi bóng hình song cửa

phác họa lâu mau tranh vẽ trăm màu 

 

giây phút này là gang tấc trông về biển cả

đồi núi thật xa ru ngủ giấc mơ

những định hình chưa rõ ghi lên giấy

vọng âm của những lời kinh sâu thẳm

trôi theo ngũ uẩn mỗi bước chân rời…

 

thy an

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 124027)
T ôi xin lỗi rất đau lòng nhưng phải nói ra ngày mất Hoàng Sa chỉ nửa nước đau thương căm hờn lũ giặc chỉ nửa nước sục sôi niềm đau mất đất
06 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 99178)
T in Việt Nam - Lời kêu gọi tuần hành phản đối ôn hòa cho sự kiện Trung Cộng ngang ngược trên biển Đông, xua đuổi ngư dân Việt Nam đã diễn ra thành công đến mức khó tin. Lời kêu gọi xuống đường tập hợp nhiều thành phần, biểu thị thái độ phản đối ở Saigon và Hà Nội vào ngày hôm qua, một lần nữa người ta chứng sức mạnh của giới trẻ và lòng yêu nước đã không thể nào ngăn chận nổi dù bị hăm dọa và trấn áp như thế nào.
04 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 108427)
L ịch sử 4000 năm đã minh chứng, ta mạnh địch lùi, ta lùi địch sẽ lấn lướt. Vậy tại sao chúng ta không biểu tình ôn hòa phản đối hành động ngang ngược của Trung Quốc, tai sao không rầm rộ kêu gọi cộng đồng quốc tế chú ý, đem Biển Đông ra đàm phán trước Liên Hiệp Quốc. Và quan trọng nữa, phải cho Trung Quốc biết ý chí quyết tâm giữ mỗi thước đất, mỗi thước biển của 90 triệu dân Việt. Hãy để tuổi trẻ Việt Nam nói lên tiếng nói tự trọng của một dân tộc, cho dù yếu sức cũng không đớn hèn.
02 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 91464)
"... B iểu hiện rực rỡ nhất của hoài niệm, là hoài niệm quê nhà, mà thực chất, cũng nằm trong chuỗi đơn cảm giác có tính cá nhân. Nên dễ nhận ra, chuỗi cảm giác đầu tiên là hướng về mô tả cảnh trí, phong vị tập quán, với một vóc dáng thi pháp ca dao đậm đà cảm hứng cội nguồn, đôi khi mang máng giọng điệu Tự Lực văn đoàn, đẹp, lãng mạn mà bùi ngùi.."
02 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 96654)
S áng nay Du về và tôi sẽ đi đón cô. Gã thầy thuốc có cái đầu trơn tuột chắc đã chán chê Du nên tôi vừa mở miệng là gật liền, gật mạnh và nhanh đến nỗi chút xíu nữa cái đầu kỳ dị của gã văng khỏi vai. [...] Du sẽ không còn lang thang dưới rặng dương liễu hay trên mái ngói lơ thơ những nhánh bồ đường vào những đêm khô nóng. Tôi sẽ không để cho ánh trăng tìm thấy cô.
02 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 88155)
Trong mọi cuộc chiến tranh, chiến tranh nào cũng vậy, không có kẻ thắng. Nhưng bao giờ cũng có một kẻ bại, một kẻ bại duy nhất - là nhân dân. [...] Đừng lừa dối nhân dân bằng những lời nói suông. Nhân dân rất sáng suốt. Người ta biết ai là người trung thực và kẻ nào là tên bịp bợm. Hãy nhớ lời Nguyễn Trãi “Chở thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân”.
26 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 113091)
S inh viên Việt Nam tốt nghiệp ở các trường giỏi trong nước khi ra nước ngoài tiếp tục học ở các trường cấp trên thường đạt thành công không mấy khó khăn. Thế nhưng, khi nhìn vào chương trình giáo dục của Việt Nam hiện nay và theo dõi báo động của các nhà giáo dục trong nước, khó thể phủ nhận một thực tế là giáo dục tại Việt nam đang có vấn đề, ở mức độ khủng hoảng. Khủng hoảng hiện diện trong rất nhiều lãnh vực khác nhau của giáo dục.
24 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 118773)
B ằng giọt nước rơi thầm khoảng nắng Bằng tiếng dương cầm Nhẹ sâu tháng năm Bằng ánh mắt tan vào mộng tưởng Xuyên qua em Cơ hồ mênh mông
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 93660)
T rường thơ Loạn manh nha từ nhóm thơ Bình Định với những tên tuổi như Hàn Mặc Tử, Quách Tấn, Yến Lan, Chế Lan Viên. Đến năm 1936, nhận thấy tính khuynh hướng nổi trội trong sáng tác của từng người, Hàn Mặc Tử đã chủ trương thành lập trường thơ Loạn cùng với Yến Lan, Bích Khê và Chế Lan Viên. Từ đó mà trường thơ Loạn thực hiện cuộc hành trình đi từ âm vang Đường thi đến thung lũng đau thương , tràn bờ sang cả những bóng ma Hời trên tháp Chàm u uẩn, rồi chọn cho mình điểm dừng ở cuộc duy tân của Bích Khê.
15 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 103304)
C ơn mưa từ chiều đến giữa đêm vẫn chưa chấm dứt. Những cuộc hành hình liên tiếp bằng cách quấn rơm chung quanh kẻ bạo loạn rồi đốt giống như thui chó mấy ngày trước thịt vẫn còn khét. Sư bần thần đi lại trong thư phòng. Bất chợt một tiếng sét lớn sáng lòa đánh ngang cây gạo trước cổng chùa. Sư nghe thấy tiếng cây đổ vang dội trong tâm khảm. Điềm báo đến. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, sư ngồi xuống, xếp bằng hai chân. Tịnh.