- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

NỬA CUỘC ĐỜI HÀ NỘI ĐÃ TRONG NHAU…

23 Tháng Mười Hai 20202:01 SA(Xem: 15771)

Noellosvald 4
Photo by Noellosvald

 

LẠI VIẾT CHO SINH NHẬT! 

Đã lâu lắm rồi không thấy nổi cơn mưa

Chỉ nắng cháy trên những ngôi nhà thấp

Chợt chiều nay mưa rơi và gió thốc

Xác lá bay tan tác cuối con đường

Giá lạnh kéo về se thắt cả hoàng hôn

Ta mòn mỏi đón thêm tuổi mới

Chẳng còn nhớ sinh nhật lần thứ mấy

Cũng đã lâu hoa và nến quên rồi!

Lãng mạn ngày xưa theo gió mây trôi

Như mùa thu chẳng còn đau lá rụng

Những kỉ niệm chỉ còn là khoảng trống

Đời người chớp mắt giấc ngủ trưa....

 

7/11/2020

 

 

EM VẪN MƠ VỀ ANH

Những cơn mơ từ nghìn thức khác

Trong khu vườn hoan lạc của ái tình

Anh bước ra như trong thần thoại

Từ khắc gờ vật vã của mùa xuân

 

Em đã giữ những điều về anh cơn mơ ấy

Suốt mấy mươi năm trí tưởng tượng dạt dào

Trong cung điện nguy nga và tráng lệ

Anh- thủy tinh chớp mắt lại đổi màu

 

Tất cả đến từ cơn mơ khó tính

Khu vườn lãng quên mộng mị chẳng thành

Hoàng hậu già bên gương thần cũ kỹ

Gõ ngàn lần vẫn chẳng thấy bóng anh

 

Những ảo giác không chìa khóa mở

Vạn vật đổi thay cuốn hy vọng con người

Trái tim em mê tơi trong cô độc

Giấc mơ về anh vẫn nhỏ máu ngậm ngùi...

 

 

NGÀY TRỞ VỀ

Ngày ta về thu sang hoa đã rụng

Tán cây bên đường khẳng khiu đến trụi trơ

Đêm vô ảnh, bóng mình tan đáy nước

Mặt Hồ Tây xao xuyến thuở trăng khờ

 

Mấy mươi năm thế mà nhanh thật

Những người tình khuất bóng phía hoàng hôn

Ái ân nhạt, phai mầu son năm cũ

Ta tìm ai neo lại chút tủi hờn?

 

Những tên người nhiều khi không nhớ nổi

Bởi ái tình chỉ là giấc phù du

Nhưng ta nhớ, trời ơi ta vẫn nhớ

Nồng nàn hương hoa sữa mùa thu

 

Ngày trở lại, ta tìm ai để khóc?

Những vòng tay không níu nổi hẹn thề

Trái tim ta đã thành trăm ngọn đuốc

Mà suốt đời không giữ nổi đam mê?

 

9/7/2020

 

 

 

ƯỚC ĐƯỢC ĐI TRỞ LẠI THUỞ BAN ĐẦU

Có một ngày chúng ta sẽ rời đi

Thế gian này ta không còn hiện hữu

Mưa gió dội trên nóc nhà rêu phủ

Đêm dài hoang hoải tiếng mèo than…

 

Lũ chúng ta để lại gì ở chốn trần gian?

Khi khát vọng dầy vò trong thân xác

Những con thuyền gặp bão đời tan tác

Những bàn tay cào về phía tự do…

 

Cũng chỉ là những con đường quanh co

Ở đâu thì cũng là cuộc sống

Cũng áo cơm và những chiều đổ nắng

Mặn xót mồ hôi lam lũ thịt da…

 

Quê hương ngàn trùng đã vời vợi xa

Khi nhàn hạ lòng quằn lên nỗi nhớ

Hồn vượt biển tìm vuông trời tuổi nhỏ

Bến nước, con đò vọng mãi tiếng mẹ ru…

 

Rồi một ngày tất cả hóa xa mù

Khi khép lại bầu trời xanh ngăn ngắt

Hạnh phúc là gì? Còn đâu được mất!

Giấc mơ đời chìm dưới đáy sông Quên…

 

Linh hồn ta trở lại thuở thiếu niên

Ôm chân mẹ ta chợ chiều vừa tới ngõ

Áo trắng tinh khôi ta mặc thêm lần nữa

Ước được đi trở lại thuở ban đầu.…

 

16/5/2020

 

 

 

 

BÀI CA CHIM NHẠN 

"Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa

Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương"


Đêm dài

mù mịt khói sương

Nhớ về quê mẹ

con đường càng xa

Mẹ ơi!

năm tháng nhạt nhòa

Con đi

ngày ấy lá trà hết xanh...

Chén trà nguội

đã bao lần

Mà con

chưa thể

về dâng cho Người

Đường trần

khuất nẻo mù khơi

Mênh mông cánh nhạn

biển trời xa quê....

Con giờ

đã thoát bến mê

Đường tình

lắt lẻo cầu tre gẫy rồi

Mẹ ơi!

nước mắt chảy xuôi

Lại thân cò trắng

ngậm ngùi sang sông...

Ngờ đâu

gió lạnh mùa đông

Để cho

con tạo xoay vòng

Xót xa....

 

California 10/5/2020

 

 

 

NỬA CUỘC ĐỜI HÀ NỘI ĐÃ TRONG NHAU...

Bài thơ cuối cùng viết về Hà Nội

Những con đường lá trút cuối mùa thu

Nỗi nhớ tình yêu chỉ còn là kỉ niệm

Bóng những người yêu khuất lấp dưới sương mù

 

Chỉ còn lại nỗi đau sau hạnh phúc

Chỉ còn cô đơn khi nắng hạ tan rồi

Những ồn ào dại khờ thời thiếu nữ

Thành xót xa người thiếu phụ ngậm ngùi

 

Bỏ lại sau mình hơn hai chục năm trôi

Bỏ lại dở dang lá đơn ly hôn chưa kịp ký

Bỏ lại những chiều lang thang không người tri kỷ

Bỏ lại hoàng hôn nhuộm đỏ mặt người

 

Thôi tạm biệt Hồ Tây mùa sen nở

Tạm biệt bằng lăng hoa tím đợi chờ

Tạm biệt bạn bè và những câu thơ

Ta mang theo kí ức trên con đường phiêu bạt

 

Dù ta biết chẳng thể nào quên được

Nửa cuộc đời Hà Nội đã trong nhau….

 

Hà Nội 15/04/2015

 

  

THÓI QUEN CỦA ĐÀN BÀ!

Sau những cuộc chia tay...

Người đàn ông ra đi

Hân hoan với tình yêu mới

Người đàn bà ở lại

Những kỉ niệm đầm đìa trên gối

Từng đêm…

Những người đàn bà tìm trong kí ức bỏ quên

Từng giọt vàng hạnh phúc

Họ lặp lại những thói quen như chưa bao giờ mất

Lại trở về nhà giặt quần áo, nấu cơm

Cơm trong nồi từng hạt dẻo thơm

Bát đũa dọn ra mâm chờ người về bên cửa

Đã nguội ngắt bát cơm vừa xới dở

Nước mắt chan canh

còn lại bóng với hình…

 

Mất bao lâu để quên một cuộc tình?

Những thói quen bao giờ thôi hiện hữu?

Hạnh phúc là những gì không vĩnh cửu

Khi lòng người đổi thay...

Biển nước sẽ không còn xanh khi sông đổ sóng đầy

Sẽ nhạt lắm vị muối tình ngày cũ

Có bao nhiêu đời đàn bà lầm lỡ

Và bao nhiêu người lặp lại những thói quen…

 

Hãy đậy nắp nồi cơm đi rồi năm tháng sẽ nguôi quên

Ta lại nấu tình yêu trong một nồi cơm mới....

8/10/2015

 

 

 


TA LÀ AI?

(Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ

Tôi là ai mà còn trần gian thế ?- Trịnh Công Sơn)

Những giấc mộng bay về phía trước

Xác lá vàng chôn dưới gốc thời gian

Ta đã đi trong tháng ngày vội vã

Những tình si xa xỉ hoang đàng

 

Giờ đã mỏi bước chân đời phiêu lãng

Kỉ niệm gọi ta trên mây trắng gió ngàn

Nét môi căng, tóc dài thời thiếu nữ

Xác xơ rồi trong khổ lụy trần gian

 

Ta là ai mà lụy phiền đến thế

Ta là ai mà tim ứa máu tràn

Ta là ai mà câu thơ buốt lệ

Ta là ai - vì sao chợt rơi tan?

 

Lòng ta rộng mà hải hà quá chật

Giấc mơ ta rải sỏi quãng đường trần

Ngàn bài thơ đốt tim thành muôn mảnh

Ta ước mình như một giọt mưa xuân!

 

2/1/2019

 

 

 ĐẶNG THỊ THANH HƯƠNG

 

Ý kiến bạn đọc
27 Tháng Mười Hai 20207:47 SA
Khách
Chùm thơ hay quá, cảm ơn tác giả Thanh Hương
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 97334)
H ơi cay của rượu lan dần cổ họng chạy dọc thân thể. Cảm giác đầu lưỡi ngọt dư vị rượu trắng không pha như hôn nhân không giá thú, biết nguy hiểm nhưng vẫn dấn thân. Lâu dần cô ghiền cái hơi của gã, không thể sống thiếu gã. Cô thấy mình bị một sợi dây vô hình thít chặt ngang cổ, càng quẫy đạp càng riết chặt hơn, cô kêu cứu nhưng chẳng ai nghe được bởi gã đã ăn mất lưỡi của cô sau từng muỗng hôn ngọt ngào, gằn xé lẫn khinh bỉ.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 92836)
T rịnh Y Thư sinh năm 1952, tại Hà Nội. Viết văn, làm thơ, dịch. Tác phẩm đã xuất bản: Đời nhẹ khôn kham (The Unbearable Lightness of Being), tiểu thuyết của nhà văn Pháp gốc Tiệp Milan Kundera, tạp chí Văn Học xuất bản, 2002; Căn phòng riêng (A Room of One’s Own), lí luận văn học của nhà văn nữ Virginia Woolf, Tri Thức xuất bản, 2009. Người đàn bà khác, tập truyện, Thế Giới xuất bản, 2010. Hiện định cư tại bang California, Hoa Kì.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91509)
T răng non mới chớm lưỡi liềm, nhưng sao tôi nhức nhối lạ thường. Nhức từ bên trong, và cảm thấy cô đơn như chưa từng. Nấm mộ nhà thơ nhô lên, dưới ba thước đất là một nắm xương khô. Nhưng trên mặt đất này, thơ ông vẫn toả sáng những dòng đối chọi lại bệnh tật tàn khốc của ông bằng những niềm hạnh phúc hầu như không tưởng. Nhìn ra xa, biển tít tắp lấp lánh như dát gương. Dăm cánh buồm trắng những con thuyền câu về muộn nhấp nhô ẩn hiện.
26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 99852)
Á Nam Trần Tuấn Khải sinh năm 1894 tại làng Quan Xán, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định, mất năm 1983 tại Sài Gòn, thọ đúng 90 tuổi ta. Cuộc đời ông trải qua hầu hết những giai đoạn thăng trầm nhất, chứng kiến hầu hết những biến cố quan trọng nhất của lịch sử cận hiện đại Việt Nam. Ông cũng chứng kiến hầu hết những cuộc đổi thay của văn học hiện đại Việt Nam, từ sự ra đi của thơ Cũ đến sự xuất hiện của Phong trào thơ Mới, của Tự lực văn đoàn, đến các trường phái, trào lưu, khuynh hướng, chủ thuyết văn học cả tư bản và cộng sản gần suốt thế kỷ XX.
25 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106614)
... T ôi cảm thấy mình như Từ Thức trở về, không còn ai biết mình, nhớ ra mình là ai, đôi khi lại còn bị đối xử một cách bất thường. Những lưu luyến với quê hương càng ngày càng như những rễ cây khô cố bám víu vào nền đất phù sa hai bên bờ sông, chưa biết ngày nào bị nước cuốn trôi đi...
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 91871)
“Đến bây giờ tôi còn thương mấy con ếch báo thức; chúng là những con ếch đầu đàn, ngủ đông trong hang, nấc lên tiếng gọi đầu tiên đánh thức đàn ếch chui ra khỏi hang mà vào cuộc sinh nở với mùa xuân. Nhưng các nhà "tiên tri ếch, kẻ đánh thức đồng loại" dậy đón xuân kia đã bằng tiếng ồm ộp của mình báo rằng: lạy ông tôi ở bụi này. Mấy tay bắt ếch chuyên nghiệp nghe tiếng kêu thức tỉnh đồng loại của dũng tướng ếch cách mạng kia bèn chộp chú liền, cho vào giỏ về thịt; vào giỏ rồi mà chú vẫn uôm uôm! Vẫn báo cho đồng loại dậy mau mà chạy đi, mà vọt xuống ao kịp trốn ... . " (Trần Mạnh Hảo)
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 106021)
LTS : Nguyễn Thi Quyên, hiện là Nghiên cứu sinh ngành Văn học so sánh tại Đại học Strasbourg, Cộng Hòa Pháp. Câu chuyện về Trương Chi đã được tác giả viết trong một đêm mưa như gửi tiếng lòng về với quê hương xa xôi.Tạp chí Hợp Lưu trân trọng giới thiệu “Trương Chi” đến cùng quí độc giả và văn hữu khắp nơi. Tạp Chí Hợp Lưu
21 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 105608)
P l ease help us to secure the immediate and unconditional release of Viet Khang
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 127578)
l à ngày em không còn nghĩ về anh nữa sự tự tin của anh không đủ giữ gìn những kí ức về nhau
18 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 41500)
Lời toà soạn: Mùa thu năm rồi, dưới sự bảo trợ của chương trình học bổng Fulbright của Hoa Kỳ,Giáo sư Tiến sĩ Trần Lê Hoa Tranh thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, TP-HCM/Sàigòn, đã có mặt tại Hoa Kỳ để thu thập chất liệu cho dự án nghiên cứu về các nhà văn nữ Việt tại hải ngoại. Trong dịp này, chị đã có dịp tiếp xúc với nhà văn/nhà báo Trùng Dương, cũng là một thành viên Fulbright của niên khoá 1990-91, và là một trong năm nhà văn nữ nổi tiếng nhất của nền văn học Miền Nam 1954-1975. Sau đây là cuộc nói chuyện giữa hai thế hệ văn học từ hai môi trường khác biệt, mà nhà văn Trùng Dương đã, với sự đồng ý của người phỏng vấn, dành cho tạp chí Hợp Lưu ...