- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Đỗ Tấn Đạt

22 Tháng Giêng 202011:23 CH(Xem: 17376)

ngoi nha đói - le minh phong
Ngôi nhà đói - tranh Lê Minh Phong


LTS: Những ngày cuối năm, nhận được những bài thơ của Đỗ Tấn Đạt. Thơ Đạt buồn như cơn mưa trên vùng biển quê hương. Mời quí bạn đọc và văn hữu đi vào thế giới thơ của ĐỖ TẤN ĐẠT.
Tạp Chí Hợp Lưu

 


ĐỐI THOẠI

 
Buổi chiều ngồi ở Sơn Chà, Nam Ô
V nói với tôi về những quả đồi trọc không mọc được mầm xanh
tiếng Voọc đụng chân người
hay những làng chài không còn bám biển
V là một kiến trúc sư
anh vẽ được những dự án lớn 
duy nhất một lần
V nói V không thể quy hoạch được nỗi buồn 
những nỗi buồn mang tên xứ sở 


V nói với tôi về sự phá vỡ kiến trúc
của một lợi ích nhóm
hôm qua những bè bạn tôi uống rượu
A là một họa sĩ không chuyên
đã say trên bức tranh có mặt trời màu đen
tôi cùng V đã ói trong thị trấn của nỗi buồn


buổi chiều chúng tôi ngồi ở đất nước mình
trên ngọn cây tù mù đã cụt những cành lá
loài chim kêu và bay đi trong giọng khàn thế kỷ
chiều đỏ mắt sóng 
V dẫn tôi đi dọc bờ cát dài
trên những cánh buồm rát gió
vi vút tiếng kêu ngực tàu đang vỡ
những Gạc Ma trào dâng máu biển
những linh hồn còn bơi ba mươi năm
chưa mỏi cánh tay thuyền?


chúng tôi trở về thành phố
dự buổi tuyên án của loài cá 
trong lời sơ thẩm như điếu văn của đại dương
giọt nước mắt ngư phủ
vừa rơi xuống đêm sâu 


A trở lại và hoàn thiện bức tranh còn dang dở
mùi hôi tanh sau một trận bán dâm trái phép
ai đó đã tự sướng trước mặt đồng loại
sau tòa biệt phủ
huyệt mộ đầu tiên xây từ những viên gạch vỡ
bắt đầu... 


đêm ấy tôi A và V đã say.một cơn say từ ba miền bắc trung nam 
vài tiếng rao niềm tin hiếm hoi còn rơi chậm theo giọt đèn cầy
trong bức tranh nham nhỡ A đã quệt vào đâu đó
những Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc... 
những cơn sóng từ phương bắc đang xâm thực đất liền
A khóc 
V khóc 
tôi khóc 
buổi sáng trước khi mặt trời mọc
chúng tôi kịp thấy vài người nuôi dê 
vừa dắt hổ về đồi mình...

 

Đỗ Tấn Đạt

 

 

 

ÂM THANH MÁI CHÈO NGÀY BIỂN ĐỘNG

 

người đàn ông neo nỗi buồn trùng biển
từng đàn cá chết trắng triền khơi
từng giấc mơ ngụp lặn dưới hàng phi lao
cá hay nước mắm chứ không phải loại âm thanh nào khác
đã mặn vào nỗi đau chợ búa người đàn bà
formosa- vũng áng
bệnh Việt nam- bác sĩ quốc tế
con tôi cần ăn- không phải thuốc ngoại
con tôi cần tắm biển- không phải thuốc ngoại


hôm qua
lũ trẻ ra sân trường tè bậy
vô ý thức và bị bắt tường trình
thầy giáo chứ không phải nhà chức trách vỗ vào mông thằng nhỏ
mày về đi, hạnh kiểm yếu, cho nghỉ học- không phép
bữa cơm chiều không có cá
lũ trẻ bỏ nhà và ra ao tắm
bùn non đặc quánh
biển xanh nào bao dung?


những con sóng vẫn vỗ vào bờ
những đàn cá vẫn tấp vào bờ
những mắc lưới trôi dạt
nụ cười trôi dạt
nước mắt trôi dạt
cá chết do nhiễu thanh?
người chết do nhiễu thanh?
cầm mái chèo khua mây
những ngày biển động
mai ba viết giấy phép cho con…


Đỗ Tấn Đạt

 

 

GỞI CON VỀ NGOẠI

 

Gửi con về ngoại

Đường cơm áo

Dông thẳng vách nghèo

Rách toạc âu lo…

 

Chiều son phấn

Em không đòi ăn diện

Tôi tẩy trang

Tóc trắng nửa mùa…

 

Đêm em khóc

Nước mắt chưa  vo gạo

Đã cháy khê yêu niềm.

Khen khét phả sau lưng…

 

Ngần ngại vần thơ nhét muối

Ủ chín lòng con

Câu chữ suy sụp

Trượt trên dốc cơ hàn…

 

Tiễn con về ngoại

Chiều nghẹn khói

Mơ hồ niềm riêng

Treo ngược thằng tôi…

 

Đỗ Tấn Đạt

 

 

VỀ

 

Anh phải về thôi em ạ
Về cày xới lại mảnh hồn khô cạn
Đã lâu rồi không thấm nổi một giọt sương

 

Anh sẽ về thôi em ạ

Về vun vén lại luống thơ  còm cõi…

Đã lâu rồi chẳng có một vần xanh.

 

Anh sẽ về, về thôi em ạ

Về ươm lại những mầm non chưa mọc

Mà mặt trời đã khuất sau những tán cây to

 

Anh sẽ về dẫu còn đó những cơn ho

Vẫn sặc sụa tiếng cười trong lồng ngực

Hay những đêm dài con ngươi đen thao thức…

 

Cũng chẳng vì đâu

Thơ hay thế giới không màu

Anh sẽ về  cạn bớt những nỗi đau

 

Mà đời đã kéo sầu vào trong bóng tối

Để một lần ta ở mãi trong nhau

Khi ….đèn dầu chợt tắt.

 

ĐỖ TẤN ĐẠT

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 99111)
Về Mùa biển động... V ới đôi mắt tinh tường, cái nhìn thàng hậu (nhân bản) Nguyễn Mộng Giác đã xây dựng lại cuộc đời của nhiều gia đình, nhiều nhân vật trong thế hệ những người đã sống hoặc lớn lên ở trong Nam, thời kỳ chia đôi đất nước... Là nhân chứng có con mắt bao quát và sâu xa, ông nhìn và viết lại xã hội miền Nam trước 1975, thuật lại biến cố Phật Giáo những năm 60, biến cố Mậu Thân thập niên 70, biến cố 30 tháng tư 1975, thuật lại cuộc di tản, thuật lại cuộc đời tha hương trên đất Mỹ.. .
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 96505)
Hồn tôi ngây ngây như người nhọc nhằn leo núi, lúc lên tới đỉnh chỉ thấy những khối đá tảng xù xì rêu phong, và nhìn trở xuống là một vực thẳm đầy mây". ( Tha hương , Văn Nghệ xuất bản 1989, trang 1849). Đó là hình ảnh nhà văn Nguyễn Mộng Giác với Mùa biển động.
20 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 72310)
M ùa biển động tập 5, Tha hương là tập cuối, dày nhất, hơn 600 trang, quan trọng nhất và được độc giả mong đợi, để biết số phận nhân vật sẽ ra sao, qua cuộc «đổi đời» tháng 4-1975.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85613)
H ồi xưa, mẹ tôi thường theo mùa mà gọi những người đàn bà bán hàng rong vào nhà để mua hàng của họ. Mùa sen, mẹ tôi mua sen để lấy nhụy ướp trà, mùa cà cuống, mùa cốm, mùa sắn dây…
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 92000)
T ôi có thể kể một câu chuyện giống như diễn tiến tự nhiên của cuộc sống. Tất nhiên điều đó không có hại gì cho sự nghiệp văn chương của tôi. Trừ phi tôi muốn dây dưa bằng những thứ ì xèo người ta gọi là vạ miệng. Con chữ giết người. Sự sứt mẻ tinh thần đem đến những mớ bòng bòng rắc rối. Và họa vô đơn chí sẽ có một vài kẻ bắt vạ không lương thiện. Họ làm tổn thương tâm hồn nhà văn của tôi.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 87866)
T ôi thật sự muốn viết đôi dòng tưởng nhớ anh Nguyễn Mộng Giác nhưng ngày qua bốn ngày, vẫn không viết được gì. Nhớ rất nhiều chuyện. Nghĩ rất nhiều chuyện. Âm ỉ âm u.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 90904)
T háng 10, năm 1999, lần đầu tiên tôi gửi bài cho báo Văn Học. Gửi thử thôi. Không có hy vọng báo đăng. Một vài cây viết kỳ cựu trước 1975 bảo tôi, Văn Học, Văn “tuyển” bài lắm. Có người còn dọa, làm thơ phải biết “nhậu”, viết văn phải biết xã giao, phải có quen biết, có gửi gắm,… Đóng cửa như tôi thì viết có mà để giun dế đọc.
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 78118)
Một phóng sự ngắn về nhà văn Nguyễn Mộng Giác, người vừa ra đi trong sự tiếc thương của bằng hữu. Mời quý vị theo dõi trong phóng sự sau đây  (video 3 phút).
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 100010)
V ì người tụng một thời Kinh Tôi đi rước nắng về in hiên trời Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà...
18 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 85032)
T ừ xưa tới nay chúng ta cứ nghĩ rằng sở dĩ con người biết đọc là vì i biết nói, nghĩa là biết tạo ra ngôn từ và phát biểu - còn thú vật vốn không biết nói thì làm sao biết đọc cho được. Thế mà các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm khoa tâm lí và khả năng nhận thức gọi là laboratoire de la psychologie cognitive thuộc trung tâm nói trên, chỉ sau một tháng rưỡi trời khảo sát, đà có thể phủ định điều mà chúng ta hằng tin chắc, khẳng định ngược lại rằng loài vượn babouin tuy không biết nói nhưng biết đọc hẳn hòi.