- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MỘT GIẤC MƠ

28 Tháng Mười Hai 201910:55 CH(Xem: 15732)

ve nha 1-le minh phong
Về nhà- tranh Lê Minh Phong

CHẲNG ĂN NHẰM GÌ TÔI

 

Trời nắng mưa có ăn nhằm gì tôi

Mà trái tim cũng hôm mưa hôm nắng

Hớp nước ngọt cũng dâng đầy vị đắng

Như canh khổ qua quá hạn đã dăm ngày

 

Mắc mớ gì tôi những chiếc lá bay

Mà cõi lòng cũng vàng phai tơi tả 

Dưới gót chân là mình hay xác lá

Cùng gió xoay xao xác khoảnh trời thu

 

Ăn nhằm gì tôi cái đám mây mù

Mà đôi mắt cũng mịt mờ sương khói

Chẳng dám chớp sợ mưa về một cõi

Lũ lụt hồn côi biết phải làm sao?

 

Dính dáng gì tôi bầu trời không sao

Mà trí óc lại trệ trì u tối

Quanh quẩn mãi tìm đâu được lối

Cứ lần mò một góc nhỏ ngậm ngùi 

 

Mà cái sự buồn có ăn nhằm gì tôi

Đến gõ cửa dẳng dai như đòi nợ

Tôi xua đuổi hắn còn hoài viện cớ

Dày mặt ở lì chẳng cần biết đúng-sai

 

Giận thiệt tình sao chẳng hiểu đúng-sai

Mắc mớ gì, ăn nhằm gì tôi chứ ?

 

DƯƠNG PHƯƠNG LINH

(20/11/2019)

 

  

 

MỘT GIẤC MƠ

 

Hôm qua mơ thấy anh

Chập chờn trong giấc mộng

Nụ cười ai gần lắm

Bừng sáng khoảnh trời đông

 

Đêm qua, đêm mênh mông

Bước chân người trong mộng

Yêu thương nghe gần lắm

Dường như thật, như không

 

Người hay đêm thì thầm

Lời tình tự bên tai

Ta chìm sâu mê mải

Giòng sông vai áo ai

 

Người hay đêm vươn tay

Khe khẽ vờn môi mái

Ta chìm sâu, rất lạ

Nghìn sao đôi mắt ai

 

Gió thả hồn đi hoang

Từng cánh đào lang bạt

Ta thả hồn chếnh choáng

Nương mây hồng miên man

 

Hôm qua một cơn mơ

Ta nhập hồn Từ Thức

Ngẩn ngơ bừng tỉnh giấc

Chẳng nhớ nổi tên người

 

DƯƠNG PHƯƠNG LINH

(12/Février/2019)

 

XIN LỖI, CHÚNG TÔI CHỈ LÀ NHỮNG NGƯỜI YÊU NƯỚC

 

Nam quốc sơn hà Nam đế cư,

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.

(LTK)

 

Xin lỗi, chúng tôi chỉ là những người yêu nước

Dâng con tim cho tiếng nói công bình

Khi đất nước trước họa ngoại bang xâm lược

Ai có thể dứng nhìn, ai có thể khoanh tay?

 

Ai có thể dửng dưng trước bè lũ tay sai

Mang thân phận cao quí nhưng cúi luồn ngoạ quỷ

Chúng có đáng mang họ Nguyễn, Trần, Lê, Lý?

Dòng máu Việt trong người sao mang bán quê hương?

 

Tổ tiên chúng ta đã bao đời dâng hiến máu xương

Việt Nam tuy nhỏ bé, bốn ngàn năm vẫn ngang tàng đứng thẳng

Đã có ai chưa từng tự hào Trưng, Triệu, Bạch Đằng ...?

Dòng máu tiên rồng dẫu ngàn dặm nào có thể loãng tan

 

Đừng nói chúng tôi đang làm tổ quốc tan hoang

Xin lỗi, chúng tôi chỉ là những người yêu nước

Biết tức giận, chống bạo tàn ngang ngược

Chẳng thể im lìm trước hiểm hoạ việt gian

 

Đừng nhân danh hùng mạnh mà bán nước cho ngoại bang

Đã có bao vết xe đổ, kìa Đông Phi, Boten, Sri Lanka ...

Có lẽ vì đồng tiền đã che mắt tất cả

Làm sao có thể nghĩ tận tường cho thế hệ mai sau !!!

 

Hỡi những ai còn chút tình thâm sâu

Của những đứa con còn thương nòi giống Việt

Đừng yên lặng, đừng hãi sợ, đừng như không biết ...

Để sau này hối hận đất nước đã về đâu

 

DƯƠNG PHƯƠNG LINH

(03/Juillet/2018)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Sáu 20234:17 CH(Xem: 6610)
Thằng anh ngồi trên bậc thềm ngó mông lung về ngọn núi phía bên kia cánh đồng. Mặt trời dần sụp xuống, những ngọn cỏ chuyển sang màu tím thẩm, gió nồm Nam thổi về lồng lộng. Thằng em khe khẽ ngồi xuống bên cạnh, cả hai cùng lắng nghe tiếng bò hụ từng hồi trên con đường trở về chuồng. Ba, mẹ nó đã từng ngồi như thế…
24 Tháng Năm 20234:35 CH(Xem: 7133)
Và rồi vẫn vậy những tầng không / Gối lên nhau những khoảng chất chồng / Có khi đặc quánh khi trống vắng / Những mùa hè lạnh lắm mùa đông
24 Tháng Năm 20234:02 CH(Xem: 6235)
Trong số những nhà thơ lớn Việt Nam các thời Cổ - Trung - Cận đại, tình cảm đặc biệt nhất của tôi với tư cách một người làm phim truyện, là dành cho Thi sĩ-Nhà giáo-Thầy thuốc Nguyễn Đình Chiểu. Bởi theo tôi, giá trị lớn nhất, sức hấp dẫn kỳ lạ nhất trong văn chương Nguyễn Đình Chiểu, chính là trái tim thương cảm của ông đối với Dân, đối với những nghĩa sĩ đã xả thân cho Tổ quốc, và đặc biệt với phụ nữ, trẻ em - những nhóm người yếu thế nhất trong xã hội, nạn nhân đầu tiên của chiến tranh, loạn lạc…
19 Tháng Năm 20234:11 CH(Xem: 5811)
Ngày chị Tư gặp tôi ở San Jose, chị mừng ứa nước mắt hai hàng. Vừa lấy tay quẹt ngang mắt, cái điệu quen thuộc i như ngày xưa, chị vừa cười: - Gặp cô ba tui mừng quá à. Lâu lắm rồi tui mới khóc được. Vừa khóc mà vừa cười. Tôi nhìn chị trân trân. Chị Tư Trợn da đen nhẻm ẳm tôi ngang hông ngày xưa bây giờ trắng da dài tóc, không hẹn nhau trước chắc tôi không thể nhận ra. Lúc chia tay chị, tôi hỏi: - Em kể chuyện của chị được không? - Chuyện đời tui có chi đâu mà kể, dị òm. - Em kể chuyện mộ gió nha. - Ờ, cô ba còn nhớ chuyện mộ gió hả- mắt chị chợt buồn xa xăm- tui thì quên lâu rồi. Sao mà tôi quên chuyện mộ gió được.
17 Tháng Năm 20234:19 CH(Xem: 6749)
“anh không phải là con chim / cánh mõi đường bay … / nhưng giọt lệ người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ … “**
30 Tháng Tư 20233:45 SA(Xem: 6829)
Con gái hắn, ở tuổi 17 đã hỏi sau một giờ học môn lịch sử: “Bố ơi, thế điều gì có tính quyết định khiến ông Nguyễn Thái Học đứng ra thành lập tổ chức Việt Nam Quốc dân Đảng ạ? Sao còn trẻ thế mà ông ấy lôi cuốn được nhiều người vậy? Bí mật gì, hở bố?”.
30 Tháng Tư 20233:23 SA(Xem: 5974)
Những suy nghĩ trong veo [ trong sạch} đã xẹt qua trong mớ hỗn lộn của cảm xúc{ thấy} hàng ngày. Chúng ta, ai cũng sẽ rời bỏ thế giới này vào một ngày nào đó.
30 Tháng Tư 20233:08 SA(Xem: 6698)
khi rừng xưa đã gió / bờ vai tóc phủ dày / người về thu dáng thỏ / góc đời che bóng mây
30 Tháng Tư 20232:51 SA(Xem: 6332)
Một chiều.cánh lá trôi rất chậm / bắt đầu trở về trên bến than / hồn li ti đi tìm gân mạch / chiếc áo xông pha đã lấm tàn
30 Tháng Tư 20232:39 SA(Xem: 6927)
tháng tư nỗi buồn trầm tích Việt Nam / biển rộng sông dài / một trời ký ức mênh mang sương khói / một thời để nhớ / và một thời để quên / nhìn thế giới tràn lan biến động