- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ LÊ LAN THU

19 Tháng Mười 20193:27 CH(Xem: 18724)

LE LAN THU
Chân dung  Lê Lan Thu - SG 2019

LTS: Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Lê Lan Thu Sinh tại Phù Cát - Bình Định. Lớn lên ở Quy Nhơn. Hiện sống tại Sài Gòn. Là cựu học sinh Nữ Trung học, Quốc học Quy Nhơn. Học khóa đầu tiên trường Quản lý kinh tế Nghĩa Bình. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quý độc giả và văn hữu những bài thơ của Lê Lan Thu.
Tạp Chí Hợp Lưu

 

 

KHI CÔ ĐƠN EM GỌI TÊN AI?

 

Nếu có một cái tên để gọi

Khi cô đơn, chắc hẳn ấm lòng

Em khép hoàng hôn

Mở những bình minh

Mỗi ngày mới, một niềm hy vọng mới

Đâu thể mãi những tháng ngày sầu tủi

Khi cô đơn không biết gọi tên ai...

 

Em đã trải qua một chặng đường dài

Có giông bão có bình yên nắng ấm

Ngày còn lại có khi là rất ngắn

Sao trở trăn mãi một tên người

 

Em dối lòng em bằng những nụ cười

Đối diện đêm bằng cõi hồn trống rỗng

Tự vỗ về mình thôi đừng khóc

Mà con tim sao vẫn cứ yếu mềm

 

Ngẩng đầu lên, đừng tìm một cái tên

Em sẽ thấy cuộc đời luôn đẹp đẽ

Và dòng sống vẫn chảy hoài như thế...

Khi cô đơn em hãy gọi tên mình.

 

Lê Lan Thu
23/9/2019

 

SỢ

 

Em sợ trăm năm chỉ một ngày

Sợ tình như chiếc lá thu phai

Sợ người trong mộng là ảo ảnh

Em sợ rằng em sẽ đắng cay

 

Em sợ ngày kia nắng nhạt màu

Sợ đường xa thẳm lúc không nhau

Sợ đêm trăng lạnh bên gối chiếc

Em sợ rồi em sẽ khát khao...

 

Em sợ gió hôn tóc rối bời

Sợ rằng em sẽ nhớ môi ai

Sợ mưa tí tách ngoài hiên lạnh

Em sợ bàn tay ... nhớ bàn tay

 

Em sợ anh giống như người xa lạ

Chạm mặt rồi mà chẳng nhận ra nhau

Đành lặng lẽ đứng bên đời hiu quạnh

Trả mộng mơ xưa cho tháng năm dài... 

 

Lê Lan Thu
8/8/2018



KHÔNG ĐỀ

Cuộc sống có ngày và đêm

Ngày cho mọi người

Và đêm cho tôi

Cho người, không bao giờ đủ

Cho mình càng thiếu hơn

Thời gian bao giờ cũng vội

Chắt chiu từng giọt giữ riêng mình

 

Khi tôi đùa chơi cùng cô đơn

Tôi biết mình đã đủ

Hạnh phúc là khi ta biết đủ

Có đúng không?

 

Trong thế giới lặng câm của đêm

Tôi nhặt những lời yêu xếp lại

Tôi nhặt những nụ cười xếp lại

Như kẻ ky bo dành dụm cho mình

Biết cất vào đâu những giọt nước mắt

Nhẹ nhàng tôi thả vào đêm

 

Tôi tựa vào đêm

Khi thân mỏi mệt

Tôi tựa vào tôi

Khi đơn côi.

 

Tôi không muốn đóng vai người mạnh mẽ

Gồng mình lên mang xách cuộc đời

Đôi khi muốn làm con mèo nhỏ

Vùi vào lòng ai đó ngủ ngoan.

 

Lê Lan Thu
16/3/2019

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười 20233:51 CH(Xem: 5110)
sáng mùa đông ta đi tản bộ / cỏ cây còn đẫm lạnh hơi sương / ta đi mà vẫn chưa về đến / đất cũ quê nhà chốn cố hương
24 Tháng Mười 20233:22 CH(Xem: 3808)
Mọi thông tin luôn nhanh chóng hiển thị trước mán hình vi tính . Chuỗi sự kiện của cuộc sống quanh tôi và tôi cảm nhận nó bằng tâm hồn mình./ Mỗi buổi sáng, khi thức thức dậy, bước xuống giường, vén mùng là tôi đã start máy, rê chuột là cả thế giới hiển thị trước mặt . Cây trong vườn vẫn xanh như độ nào, cành nhãn nở chùm bông trắng đầu mùa in bên khung cửa sổ như một bức tranh. Ngày nắng cũng như mưa, nó luôn hiển thị. Một thế giới hiện thực đầy hư ảo! / Tôi thích mơ mộng, trong tôi luôn hình dung những sự kiện rồi huyễn tưởng và sống với niềm hạnh phúc chứa chan trong cõi mộng đó.
24 Tháng Mười 20232:52 CH(Xem: 5267)
bởi mùa thu chỉ là hoàng hôn bên cửa / bên ngoài sân ga / mà tôi bỏ quên dấu tay chưa che lại / của giọt sương mai trên mái tóc buông dài / cho thêm dỗi hờn lên ngực / đã ngủ say khi cơn mưa vừa thức / lắng nghe âm thanh của ký ức mịt mù / khi rừng vừa bị đốn sạch / chôn trọn mối tư tình vào hoang phế mùa thu
16 Tháng Mười 20236:02 CH(Xem: 4695)
Sau mấy stt. của hắn trên MXH về chuyện vu cáo tồi tệ của vài vị “chức sắc” ở Hội Kiều học (Hội khoa học nghiên cứu Nguyễn Du & Truyện Kiều), cô con gái hắn - sinh viên năm thứ hai ĐH KHXH&NV vừa về tới nhà đã xộc tới bàn làm việc của hắn, với gương mặt đỏ bừng mà ngày thường vẫn lạnh như bà hoàng Băng giá, nó tức tối chất vấn, như hành hạ ông bố đã thất bại đủ thứ và đang khốn khổ đủ điều
16 Tháng Mười 20235:52 CH(Xem: 4511)
Tôi có duyên với chợ nên đi về cuối đường đời thì dấu ấn sâu đậm nhất trong tôi là cái chợ, nhớ nhất là cái thời còn buôn bán ở chợ nên đến bây giờ cả trong giấc ngủ tôi vẫn thường mơ thấy chợ, nơi ấy là nhà là kỷ niệm ăn sâu nhất không quên được.
16 Tháng Mười 20235:20 CH(Xem: 4810)
Nắng lạc lõng nắng tàn trên hè phố / Chiều bơ vơ chiều té xuống sông / Tôi im lặng tôi ngồi nghe sóng vỗ / Đời vô thường nên có cũng như không
16 Tháng Mười 20235:01 CH(Xem: 5388)
phương đông có quê hương là mặt trời / phương tây có thành phố đầy cổ tích / gửi về nàng chìm đắm / thanh thản những đóa hoa mộc lan / thì thầm điều to nhỏ / trong khu vườn hoang dã / ngơ ngác như mây mưa…
16 Tháng Mười 20234:35 CH(Xem: 4990)
Bay đi từ cánh đồng nào thân cò của mẹ / Chắt chiu hạt gạo đồng tiền / Mười đứa con nhân lên mười lần thương khó / Một trăm ngã nhọc nhằn vạn nẻo đắng cay
16 Tháng Mười 20234:16 CH(Xem: 4539)
Dự án “Funan Techo Canal” nhằm phục hồi một hệ thống đường thủy đã được xây dựng và vận hành từ triều đại Đế chế Funan-Khmer [sic] có từ khoảng 500 năm trước Công Nguyên. Công trình này nhằm cải thiện giao thông đường thủy trong lãnh thổ Cam Bốt. Con kênh này có chiều dài 180 km, kết nối 4 tỉnh: Kandal, Takeo, Kampot, và Kep. Mục đích chính của dự án này như một kết nối lại với lịch sử và nhằm cải thiện giao thông đường thủy cho các cộng đồng cư dân địa phương. Triển khai dự án này phù hợp với cam kết của Cam Bốt theo điều khoản 1 và 2 của Hiệp Định Sông Mekong 1995, với sự bình đẳng về chủ quyền, tôn trọng những quyền hạn và các lợi ích chính đáng.(1) [trích Thông Báo của Cambodia gửi Ủy Ban Thư Ký Sông Mekong]
07 Tháng Mười 202311:06 CH(Xem: 4900)
...Mai Ninh, Trần Vũ, Lê thị Thấm Vân vẫn viết về những vấn đề liên quan đến cuộc chiến đã qua. Trần Diệu Hằng với Vũ điệu của loài công, Mưa đất lạ và Chôm chôm yêu dấu vẫn là những tập truyện ngắn liên quan cuộc sống người tỵ nạn, đến tâm tình từ góc độ một người tỵ nạn. Lê thị Huệ với Bụi Hồng, Kỷ niệm với Mỵ Anh và Rồng rắn vẫn là những soi chiếu vào tâm tình những cảnh đời của nếp sống di dân qua hình ảnh cô sinh viên thuở trước và bây giờ. Nhưng người ta vẫn nhận ra đề tài về tính dục vẫn là nét trổi bật trong các truyện của các nhà văn kể trên (trừ Trần Diệu Hằng). Thứ văn chương với đề tài có xu hướng trổi bật về tính dục đã mở đầu như một thứ cách mạng tình dục trong tiểu thuyết. Trước đây thì cũng có Tuý Hồng, Lệ Hằng, Thụy Vũ... cũng đậm mà chưa đặc, chưa đủ mặn. Ai là người đánh trống, cầm cờ về đề tài này? Có thể là Trần Vũ, Trân Sa hay Kiệt Tấn, Ngô Nguyên Dũng, Hồ Trường An và nhất là Lê thị Thấm Vân. Truyện sẽ không viết, sẽ không đọc, nếu không có trai gái.