ĐÊM CỦA EM
Đêm của em
Và đêm của trăng
Đêm muôn trùng gió băn khoăn bụi trần
Cồn cào chiếc lá khỏa thân
Dấu khuya bẽn lẽn ái ân cỏ hồng
Dế kêu hổn hển cánh đồng
Rã rời da thịt nhói lòng thiên thu
Dậy thì tiếng nấc phù du
Đất chênh chao vọng lời ru ngọt ngào
Ngón thon khuấy động ba đào
Tái tê ngực cỏ khát khao vén rèm
Giọt trinh đỏ thắm môi mềm
Thời gian rụng trắng bên thềm hoa cau
Trăng đã tàn
Và em đã Ngâu.
MÙA HÈ LỬA
Những oan khiên
Những đọa đày
Gánh quê hương trĩu vai gầy con thơ
Bao năm áo trắng dại khờ
Phượng hồng thắp lửa đợi chờ ve ran
Dấu xưa ngực cát mịn màng
Bàn tay rạo rực ngỡ ngàng cỏ non
Những câu thơ
Những tủi hờn
Những khuôn mặt đá môi son ngọt ngào
Lặng nghe máu mẹ rì rào
Vọng trong lòng đất nghẹn ngào ban mai
Vẫn vẹn nguyên tấm hình hài
Vẹn nguyên hạt lệ chia tay mùa hè
Những thân xác
Những cơn mê
Trăng non…Cát trắng…Người về…Sương sa
Đêm này chỉ một mình ta
Một mình ta với sơn hà chênh vênh
Hồn ai sóng biếc lênh đênh
Nụ hôn vụng dại gập ghềnh trên vai
TRẦN QUANG PHONG
- Từ khóa :
- TRẦN QUANG PHONG