- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

MỘT ĐỜI CON NỢ MẸ

09 Tháng Năm 20199:22 CH(Xem: 20245)


BAT LIEU
Bạt Liêu -ảnh Nguyễn Hoàng Nam

 

Một đời con nợ...

 

Con nợ mẹ gió mùa thu

Năm canh thao thức lời ru mỏi mòn

Chăm con từng giấc ngủ tròn

Gió mùa thu thoảng nỉ non bên trời.

 

Con nợ mẹ cả một đời

Đong đưa nhịp võng nghe vời vợi đau

Ngoài vườn man mác hương cau

Vầng trăng chênh chếch nghiêng sầu bên song.

 

Con nợ mẹ một dòng sông

Cuộn phù sa lắng vào lòng mênh mang

Nhấp nhô sóng nước thênh thang

Đẩy đưa những chuyến đò ngang theo dòng.

 

Con nợ mẹ bao chênh chông

Vòng tay êm ái ủ nồng tháng năm

Ánh mắt dõi tận xa xăm

Hoàng hôn lặng lẽ rơi thầm vào đêm...

 

Con nợ mẹ cả khoảng im

Lẻ loi một bóng, lệ mềm môi run

Đầu non cuối bãi chon von

Thân cò lầm lũi chờ con trở về.

 

Con nợ mẹ chiều lê thê

Mưa giăng hiu hắt mỏi mê bóng chiều

Mẹ về trong cõi tịch liêu

Hồi chuông ngân vội quạnh hiu đất trời.

 

Con đi khắp nẻo mù khơi

Trĩu lòng những tiếng ơi hời mẹ ru

Nợ mẹ đến mãi thiên thu

Nén hương con thắp mịt mù âm dương.

 

Biển Cát

 

Gọi mùa hạ cũ

 

Chờ ai về giữa mênh mông

Tháng tư một đóa phượng hồng mong manh

Treo trên sợi nhớ long lanh

Thả chùm dĩ vãng vào xanh màu trời.

 

Bâng khuâng đôi mắt trông vời

Lá rơi lắc rắc bời bời như mưa

Bàn tay góp những nhặt thưa

Ôm lòng chao chát ngỡ chưa qua mùa.

 

Còn nghe từng ngọn gió lùa

Vương trên sợi tóc ai đùa xôn xao

Áo người trắng đến chênh chao

Ngàn sau còn dấy nỗi đau ngậm ngùi.

 

Loang vào hạ những bồi hồi

Hàng cây ngăn ngắt chảy trôi nắng vàng

Một màu phượng thắm mênh mang

Chùn chân buốt tiếng ve ran rã rời.

 

Chờ ai trên đỉnh sầu phôi

Chiều hoang hoải gió dạt lời phù vân

Nhớ gì phượng thắp rưng rưng

Gọi mùa xưa cũ mịt mùng âm hao.

 

Biển Cát

Rớt vào đâu


Đầy trong ta

Những nỗi buồn

Không dưng

Mà nước mắt tuôn thành dòng

Nghe ngày

Từ những hư không

Thắp lên màu nắng

Mênh mông ngậm ngùi

Rớt vào đâu

Nụ cười vui

Để còn lại

Nỗi bùi ngùi xót xa.

 

Vạt mây nào

Bay ngang qua

Giữ giùm ta

Kỷ niệm buồn và vui

Mai này

Lòng có chơi vơi

Ta nhìn mây trắng

Nghe vời vợi đau.

 

Đời mình

Rồi cũng qua mau

Từng cơn sóng vỡ

Chênh chao cuối ghềnh

Lênh đênh

Đầu bãi lênh đênh

Một dòng nước chảy

Chòng chềnh trôi xuôi.

 

 

Biển Cát


 

Ôm hết chơi vơi

 

Cũng đành một khúc chia xa

Buồn như những đám mây nhoà nhạt trôi

Bàn tay nâng chén ly bôi

Nước mắt đọng giữa bờ môi ngậm ngùi.

 

Ngập ngừng một tiếng chia phôi

Vầng trăng ngã bóng chia đôi nụ sầu

Ngày vui cũ lạc về đâu

Chỉ còn hun hút mắt sâu trông vời.

 

Thời gian như dòng nước xuôi

Vươn tay ta níu những vời vợi đau

Áo xưa rồi cũng sẽ nhàu

Mênh mông trời rộng tìm nhau phương nào ?

 

Cuộc tình thôi đã xanh xao

Hắt hiu quên nhớ chênh chao một đời

Ôm về hết những chơi vơi

Đếm từng mảnh vỡ rơi vào vực sâu.

 

Biển Cát

 

Tràn tiếng thở dài

Cho tôi nhé

Một ngày vui

Mắt long lanh ướt

Môi cười hân hoan

Cùng người

Bước giữa thênh thang

Cỏ xanh bát ngát

Hoa vàng lắt lay.

 

Và bàn tay

Ủ trong tay

Có sợi tóc

Vờn bay áo người

Nhẹ nhàng

Nghe chiếc lá rơi

Vương theo cánh gió

Chơi vơi bên trời .

 

Cho tôi

Thắp vội môi cười

Quên cơn mộng dữ

Quên tình hư hao

Ngỡ chưa

Lạc mất đời nhau

Dẫu lời ru

Đã chênh chao ngậm ngùi.

 

Cho tôi

Thôi mộng rã rời

Giữa khuya thức giấc

Nửa vời nỗi đau

Hương hoàng lan

Thoảng đưa mau

Tựa vào tường lạnh

Mà đau đáu sầu.

 

Cho tôi

Hái vạn vì sao

Cất đầy túi mộng

Lao xao lối về

Đừng tàn

Một giấc vàng kê

Chạnh lòng lại thấy

Đường lê thê dài.

 

Từng vốc cát

Chảy qua tay

Tràn mênh mang

Tiếng thở dài vu vơ

  

 

Biển Cát

 

 

 

Ý kiến bạn đọc
05 Tháng Sáu 20193:25 SA
Khách
Cảm ơn bạn Bình Nguyễn !
03 Tháng Sáu 20196:11 SA
Khách
Cảm ơn bạn Bình Nguyễn !
11 Tháng Năm 20191:28 SA
Khách
Thơ miên man, ý đẹp, rót vào tâm tư. Nếu nhạc sĩ cảm nhận phổ thành nhạc sẽ tuyệt vời.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83128)
III. ĐOẠN KẾT KHỦNG HOẢNG Trong tháng 8, Việt Nam trải qua một giai đoạn đầy biến động, trên bối cảnh chính trị quốc tế. Một mặt, phe Đồng Minh bắt đầu thực thi các kế hoạch hậu chiến đối với Việt Nam, từ giải giới quân Nhật tới chia chác vùng ảnh hưởng; mặt khác, ngay tại Đông Dương, người Nhật bị tê liệt không những chỉ vì lệnh đầu hàng đột ngột vô điều kiện mà còn vì viễn ảnh bị Đồng Minh trừng phạt. Với người Việt, các quan tướng Nhật bị phân chia theo yếu tố tâm lý và ý thức hệ.
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 75457)
II. CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM (17/4 - 25/8/1945) Mặc dù chính phủ Trần Trọng Kim chỉ là một thứ “tai nạn lịch sử,” được khai sinh do nhu cầu quân sự của Nhật, chính phủ được Nhật bảo trợ này soi sáng mặt trái của đồng tiền cách mạng 1945 tại Việt Nam, mà cho tới năm 2010 còn bị che phủ bởi đủ loại tài liệu tuyên truyền.
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 80413)
(*).LTG: Bài này rút ra từ Phần II, “The End of An Era” [Đoạn Kết của Một Thời Đại], của Luận án Tiến sĩ [Ph.D.] sử học “Political and Social Change in Viet Nam between 1940 and 1946” đệ trình tại Đại học Wisconsin-Madison vào tháng 12/1984, dưới sự hướng dẫn của cố Giảng sư John R. W. Smail; và đã in trên Journal of Asian Studies [Tạp chí Nghiên Cứu Á Châu] vào tháng 2/1986, XLV: 2, pp. 293-328, với cùng tựa “The Other Side of the 1945 Vietnamese Revolution: The Empire of Viet-Nam (March-August 1945).” Phần tư thế kỷ sau, nhân dịp sinh nhật thứ 68, và kỷ niệm 65 năm cách mạng 1945, hiệu đính lại lần chót hầu phổ biến rộng rãi hơn trong giới người trẻ Việt muốn đi tìm sự thực lịch sử.
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85456)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88633)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91903)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89551)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110839)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91478)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90998)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH