- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ

24 Tháng Mười Hai 201812:39 SA(Xem: 22213)

nk 9
tranh Nguyễn Khai



QUÊN

Nhiều thứ chạy qua trước mắt
cô chủ nhỏ dắt con chó nhỏ bướng bỉnh bên vạt cỏ
kẻ li hương cầu thực nôn nao lạ
rũ mát một tâm hồn

 

gặp nó lúc còn rất bé
giờ chống cự không lại
vô định bí ẩn

muỗi

 

say đắm một con trâu
triệu năm nào có cái gì 
làm một đám cỏ cho mi ăn liền.

 

NGỒI IM NGHE DỰ BÁO

 

Nơi đây
chiều nay lượng mưa hai mi li
nhan sắc cười mỉm
phai chút chẳng sao

 

thực ra đời đang nung đốt
ít kẻ can đảm
nhúng tay vào
nghe ngóng cho vui

 

bên lề
tiền vàng mả tự cháy
hồn về giữa nắng
mang đi

 

siêu bụi nhiệt điện rãi khắp miền nam mang về từ trung cộng
không chết già mà chết vì ung thư
bên vách nhà

 

tiết chế vô cảm
chờ họp
đi thăm làm việc và hợp tác
mãi bắt tay

 

thôi
dự báo
chiều nay lượng mưa hai mi li.

 

 

KHÔNG HỒI ĐÁP

 

Hạt mưa cuối cùng sót lại
êm ã bỏ rơi thanh âm
lấp mất mùa vàng xao xác

 

lửng lơ sợi khói cuối trời
ta nghe tiếng ngày gãy rụng
buồn đau còn đọng mắt người

 

ý tưởng quên mình chớp lóe
tuyệt vọng sao mãi lung lay
dưới đống hoang tàn đổ nát

 

tìm ai nhặt dấu chân trần
của người vẫn chưa mười tám
tóc xanh bỗng đổi tóc màu

 

mộng trang hoàng trưa đến
mầm xuân ngủ mãi trên môi
đời say trời luôn mau tối

 

tình ta có gì đáng nhớ
mãi không đồng vọng thề hồi.

 

ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ

 

Ngươi không chạy kịp nữa
thời gian nói
lặng nghe 
rồi chim bỏ đi đâu mất
lần mò vào núi thanh âm

 

ta ăn không nổi trái ớt
cay độc đầy tràn tim gan
vô hình đột nhiên sờ thấy
vẹn nguyên để hạt gieo trồng

 

suối nguồn đầu ta cũng cạn
lệ khô máu cũng lạnh tanh
chắc cần lá khô châm lửa
tự nhiên hôn phối cho mình

 

giờ ta chống cự cái chết
nên phải nhuộm tóc cạo râu
sao mình không thả lỏng
thì ra muốn đẹp mắt trời.

 

 

CÂY

 

Trong hơi thở cây gặp lại tôi năm mươi năm trước
quanh quanh mê man thẳm xa
thật gần trong hiện hữu
mơ sâu

 

ta không thể lê gốc rễ đi thăm anh
thuở bám mòn thân ta
hiền hòa

 

ném trái cho anh trên ấy
chắc chiu chút nhựa cỗi cằn
quên hương

 

không cần gặp gỡ nhau
nghe thấy hơi thở anh
có cơn đau ở ngực
thì phải?

 

TRONG LÚC RƠI

 

Rực rỡ sẵn sàng
hương ngọt ngào kiếp trước
sự cho

 

cú phóng không chướng ngại
đám ấy cán lên nhau nát bấy
tiêu diệt tư duy độc
truyền 
xuống
thế hệ

 

mặt đất không còn bình minh
về nơi sanh ra
ai có ánh sáng
cho xin

 

xác hoa dính trên bàn chân
hình như hơi thở người chết.

 

RẤT LÂU KHÔNG ĐẾN VỚI NHAU

 

Dường mọi ngả đường bị lấp san bí lối
lí trí hỏi con tim mỏi mòn thinh lặng
mạch máu chẳng đập về nhau
cái đẹp xóa đi vĩnh viễn

 

dường mùi hương cây lá thuở ấy đã già 
mãi mãi
đón nhận trong cõi sống
chôn sâu chúng ta
héo hắt không bao giờ đến bình minh.

 

RỖNG

 

Mặt mãi nghe rền vang vực lửa
giọng gió lời chuông rộng
sa mạc thời cúi xuống
giả cháy

 

còi cấp cứu lao lại
trả người nhà
xác chết

 

không ai hiểu lúc sống
vây quanh
xem hạ huyệt

 

bên ngoài túi
chân không.

 

GỌI

 

Thẳng đứng vực âm chiều thanh sâu ý nghĩ
xác xơ chân đá sỏi
ngực triều va đập
ném bóng núi đỉnh không nhìn thấy
miền trôi trời ấm mắt huyền không
vạn cuộc người qua đi sông một mình ngồi lại
đơn chiếc cái nhìn gọi sóng mồi côi

vòng tình xuất lá non bi kịch bướm
vườn người xa ngơ ngác lá về
nát rách bóng tán từ viền kịch tính
lửa cao dâng đâu vào trú trong mình

tiếng gọi vô hình từ mẻ lưới vô thinh
khói tẩy đồng vướng víu
nướng tiếng chim thơm phức bóng người
hạt lúa sót ngọt đau từ vụ trước

nước lên mưa xuống bám gót chân trời
cánh đồng hụp dưới chân người thành phố
no đói thật gần
nỗi nhớ thì xa

gối đầu lên áng mây qua
sọat chân ngoài cõi ta bà lắng nghe…

Nguyễn Đăng Khương

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 96702)
C ái Tôi nội cảm cộng hưởng với cảnh đời riêng, tâm thế sáng tạo riêng đã hình thành kiểu tư duy kỳ lạ của thơ Loạn. Thơ Loạn ra đời dựa trên sự thăng hoa nghệ thuật của những nỗi đau, sự bung phá những giới hạn, sự phân ly và hòa hợp những đối cực, sự hợp lưu của nghệ thuật, tôn giáo và cuộc đời. Thế giới nghệ thuật trường thơ Loạn là ánh xạ đầy biến ảo của những cái Tôi trữ tình đau thương và khát vọng.
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 116068)
X a không chỉ từ thân xác Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ
09 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95981)
K hi ta nói chuyện một con sông, thì chủ yếu là nói đến một khúc sông, như khúc sông Hương chảy qua thành phố Huế. Nói về một tác giả cũng vậy, thường ưu đãi ấn tượng về một tác phẩm nào đó. Với một sự nghiệp văn học đã trải qua nhiều ghềnh nhiều thác như của Thảo Trường, đánh giá toàn bộ là một việc khó.
28 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 94244)
Đ êm qua tôi thấy Mèo con trong giấc mơ. Vẫn nét mặt bầu bầu, vành môi cong lên cười tươi thắm. Trong mơ tôi thấy 2 đứa vẫn trẻ như một ngày năm cũ, nhưng lại có một thoáng ngại ngần, rồi Mèo con lên tiếng như giữa chúng tôi chưa hề có khoảng cách 15 năm. Mười lăm năm, mười lăm năm ấy biết bao tình[...]Chả biết là phòng hội hay phòng ăn, tôi vào lấy thức ăn như khi xưa từng lấy cho nhau.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 81199)
B ao nhiêu năm qua ở xứ ngưới, anh vẫn còn nhớ lại có những chiều trên đảo, anh đứng một mình trên đồi, nhìn biển rộng mênh mông, nhìn những đám mây bay lang thang trên nền trời xanh, nhìn những đám cỏ may theo gió thổi chạy vờn về cuối đảo, tự nhiên làm cho anh thấy mong nhớ một cái gì xa xôi. Mây và cỏ may thường làm gợi nhớ đến dĩ vãng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95360)
C huyện này chắc ít ai biết. Nhạc sĩ Thu Hồ ngày xưa vốn là ca sĩ. Lần đầu tiên ông xuất hiện hát ở Huế vào năm 1936, ông đã trình bày bài “La Chanson du Gondolier” và được công chúng hoan nghênh nhiệt liệt. Lúc đó tôi chưa ra đời. Nhưng bài hát anh chèo thuyền gondola thì chúng ta hầu như ai cũng biết.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95707)
S huhun mang ánh mắt của một lời nguyền, thứ ánh mắt in trên một thỏi sắt. Nhìn hắn như một lưỡi kiếm bén mang linh hồn của Musashi Miyamoto. Tôi biết đến Musashi khi nào tôi không thể xác định, tên của võ sĩ vang danh trên khắp lục địa Bắc Á. Musashi trao cho Nhật Bản sức mạnh của kẻ yếm thế: Go rin no sho. Thuật xâm chiếm của vũ trụ như hai giải ngân hà nhập một, như hai lưỡi kiếm của hai mắt phải nhập một.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 93621)
H ằng đêm tôi sống trong lo sợ. Chung quanh tĩnh lặng, tối ám đến hoang mang. Gió lộng đánh phần phật trên các cánh cửa. Cứ độ giữa đêm, tiếng chân thình thịch đến từ xa, từng bước dẫm nặng nề. Tôi thu mình, rúc sát vào vách. Tôi trong suốt trong màu mực của đêm, không nhìn thấy cả chính mình...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 118431)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 92596)
P hật giáo đã đồng hành cùng dân tộc gần hai nghìn năm qua, có những đóng góp quan trọng không chỉ trong sự phát triển văn hóa dân tộc, mà còn trong công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước thời kỳ đầu quốc gia tự chủ vô vàn gian khó... nhận thức rõ hơn cái “nhiệm trọng đạo viễn” của mình trước đất nước và dân tộc, chứ không phải chỉ biết chăm chú xây chùa đúc tượng...