- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Phạm Hồng Ân

04 Tháng Mười Hai 201810:51 CH(Xem: 21579)


Ho Dong Tuyen Lao Cai - UL
Hồ Đồng Tuyên Lào Cai- photo UL

CÁI BÓNG

 

đêm, em là cái bóng

rực sáng một góc đời

lửa, từ thân xác mộng

chập chờn cháy nám tôi

 

ngồi trong lòng tâm thức

rớt xuống sinh mệnh trời

tôi như cành lá mục

bón sầu em xanh tươi

 

tôi ôm hoài cái bóng

làm chiếc phao tập bơi

giữa muôn trùng lượn sóng

tôi vẫn bơi, vẫn rơi

 

sóng từ tâm hơn người

cuộn tôi từ dòng trôi

đẩy về em, cái bóng

chập chờn đốt cháy tôi...

 

Phạm Hồng Ân

(08/11/2018)

 

 

 

CÁM ƠN TẶNG PHẨM EM

 

cám ơn em, tặng phẩm

gói bằng lá gai thơ

những đường gân buốt đẫm

giọt máu tình vừa  khô

 

tôi tiền kiếp là rắn

lột xác hóa thành người

em lỡ ăn trái cấm

đành thất tiết vì tôi

 

vòng đua thơ quay ngược

từng ngôn ngữ rụng đầu

đường quay tôi tới trước

bắt kịp mùa vọng nhau

 

xin một đời là sông

ôm phù sa em cuốn

những mảng đất thành luống

trụ bờ đợi bờ trông

 

xin một đời là tượng

trầm tư trên vách đền

ngó cánh chim em lượn

tìm bóng tình linh thiêng

 

xin một lần treo cổ

dòng thơ tôi lạc đường

mỗi ngôn từ độc tố

tàn phá từng mùi hương

 

cám ơn tặng phẩm em

gói bằng gai thơ nhọn

đâm buốt hồn linh mọn

từ nỗi nhớ êm êm...

 

Phạm Hồng Ân

(23/10/2018)

 

 

CHÂN DUNG

chân dung ta - một kẻ trôi sông

và lạc chợ từ khi thua trận

từ thuở thanh niên đã mang lận đận

mất cửa, tan nhà, vỡ mộng, bay mơ

 

chân dung ta - một đứa làm thơ

lúc đi học hiền như cục bột

thơ bắt ta làm người thật tốt

lỡ yêu ai, dùng chữ để ngợi ca

 

nghe theo thơ, ta hết sức thật thà

đem mộng đắp thành non thành núi

rồi có ngày mộng rơi như suối

chảy xuôi dòng ra cửa sông chơi

 

ta hóa thân tên lính chọc trời

khuấy nước thách nghịch thù ngạo mạn

tánh cọc cằn nhưng vẫn còn lãng mạn

vẫn yêu thơ và cũng vẫn yêu em

 

hôm nay gặp mày, dù chưa một lần quen

nhưng rất khoái - vì ngày xưa - là lính

dù bên này hay bên kia, cũng lính

cũng chửi thề cầm súng bắn nhau

 

rồi hôm nay hai đứa sống lao nhao

mày thắng cuộc, tau thằng thua cuộc

thắng chỉ để làm thằng nô bộc

còn thua thì...lạc mất quê hương

 

hôm nay gặp nhau, nâng cốc đoạn trường

nhắc mày nhớ sơn hà đang nguy biến

nhắc mày nhớ nước nhà đang lâm chiến...


Phạm Hồng Ân

(Hiên Thư Các, 02/03/2017)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91494)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81780)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86264)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 87284)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.
09 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 78387)
Cuối cùng rồi tôi cũng đọc quyển hồi ký ấy, quyển hồi ký gắn liền với một cái tên suốt 25 năm dài. Làm như người ấy tái sinh với tên cũ dài hơn: Cao Xuân Huy Tháng Ba Gãy Súng.
07 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 100433)
Đọc truyện ngắn “ Trả lại tiền ” in trong tập truyện “ Vài mẩu chuyện ” của nhà văn Cao Xuân Huy (tạp chí Văn Học xuất bản, 2010), tôi không khỏi mỉm cười bởi cái phong cách khôi hài đen của câu chuyện—truyện của Cao Xuân Huy đa phần đều như thế...
12 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 81352)
LTS: Bài phỏng vấn nhà thơ Đặng Hiền được thực hiện bởi nhà thơ Go Hyeong Ryeol Tổng biên tập tạp chí Thi Bình (The poet society of Asia ) trong số mùa Đông 2009. Phần chuyển ngữ do Giáo sư Tiến sĩ Yang Soo Bae thuộc đại học Pusan University of Foreign Studies tại Hàn Quốc biên dịch. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quí văn hữu và độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.
05 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 192357)
LTS: ... Nhân dịp cuộc đàm phán Việt-Hoa về Hoàng Sa và Trường Sa đang khởi sự - mà theo chúng tôi Việt Nam nên từ chối ký bất cứ một văn kiện tay đôi nào với Bắc Kinh,và cương quyết đòi hỏi một hội nghị quốc tế do Liên Hiệp Quốc bảo trợ, để tránh ô danh đời đời trong lịch sử dân tộc như cha con Hồ Quí Ly, Mạc Đăng Dung... xin trân trọng giới thiệu với quí độc giả thân quí những giải đáp thuần túy chuyên nghiệp về sử học của sử gia Vũ Ngự Chiêu. TẠP CHÍ HỢP LƯU
31 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 84836)
ĐNV_5: Nếu một nhà xuất bản trong nước nhìn ra được giá trị thực của “ Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch” , và họ muốn in để phát hành trong nước, và điều kiện tiên quyết là phải có giấy phép. Mà để có được giấy phép xuất bản, họ phải "biên tập" lại nhiều đoạn, nhiều câu có tính chất "nhạy cảm" theo cách hiểu của nhà xuất bản, và trường hợp xấu nhất, là phải cắt đi một số chỗ. Vì nếu không, dù là một người có tâm huyết với đất nước hay một nhà xuất bản có nặng lòng với vấn đề chung, cũng không thể xuất bản được. Vậy quyết định của anh trong vấn đề này như thế nào, và tại sao?
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 114823)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ