- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

AI NGOÀI CỬA SỔ

05 Tháng Chín 20189:59 CH(Xem: 23408)


Hoi An-2003
Hội An - tranh Nguyên Khai


AI NGOÀI CỬA SỔ

 

Lưng chừng cao độ nào đấy trong đời
không dám nhìn ra ngoài
có người đã rơi, nàng nói

 

Phải nai nịt cẩn thận
vì ta treo thân lau kính tầng cao thời đại
ánh mắt trông phía đoàn tụ
mùa xuân

 

Những trinh nữ trắng rời bỏ thành phố theo người
cánh chim đã mang đi rất xa
bao đỉnh núi, vực sâu
sánh bước cùng gã trai thô kệch lắm tiền

 

Đeo bên mình trời cao đất rộng
sống chết không còn là những gợn sóng
trong lòng phố mãi ồn ào chen chút…

Nguyễn Đăng Khương

 

RƠI VÔ VỌNG

 

Gởi đính kèm niềm đam mê 
người trả sự im lặng
dấu răng buốt nhức hợp thư số phận

 

Bế tắc với ung nhọt chế độ

bất tài vô dụng
bọn trẻ chửi và rủa
tưới tung quanh tàn
bão rớt không ngăn cản ai

 

thủ đô trên đường rơi
nơi chạm là vô vọng
chỉ vậy thôi
trái đất cũng lăn về phương ấy…

Nguyễn Đăng Khương

 

TƯỢNG

 

Thời háo hức mê say ư
con tim đui mù không bao giờ được dùng súng
ngắm vào cái quá khứ ngọt lịm

 

Trong phòng việc bừa bộn 
mèo bị thiến cất tiếng hỏi ai ngồi đấy
gọi gì tôi ngang qua không thấu tỏ

Đây u ám đất trời hay lòng người
cái bức bối dựng tượng vàng ròng
cho mắt lão đầu sỏ

 

Trái đất quả trứng đẻ rớt
lấm láp máu me dần khô
bàn tay quê hương buồn đau nhoi nhói

 

Bao kỳ vọng bị băm nát
sụp lỡ ai cứu vãn
lúc này
mê say háo hức vào mùa?

 
Nguyễn Đăng Khương


ĐIỀU KHÔNG TRÔNG NGÓNG

 

Sợi dây duyên nợ ba sinh đứt lìa nhưng nàng nhan sắc
thông minh hơn người thường
không phân biệt

ngoại hình, nội tâm
muốn tận tường nhờ ai theo đuổi

 

Giống chuyến đi đến đắm mê
rụng rơi theo vạt cỏ
đất dưới chân không mong 
sao lại chạm mặt

 

Là gì chỉ trái tim đầm phá của đại dương nhạt nhẽo
nước mắt người ấy tuôn rơi
điều tôi không trông ngóng…

 

Nguyễn Đăng Khương

 

NGÀY ĐẦU TIÊN HỒI HƯU

 

Tập dưỡng sinh từ đêm trước
sớm hôm nay số phận bánh xe

 

Lời thiên hạ ngọt ngào khen tặng
nay ông mất dạy rồi, khỏe chứ
bà hàng xóm nói

 

Nay ông anh mất dạy
thằng bạn nhậu nói
lúc tỉnh táo giữa trưa

 

Thật là mất dạy vô lương
chiều tối vợ luôn miệng cằn nhằn
căn nhà mưa dạt nốt.

 

Nguyễn Đăng Khương


BÊN MỘ PAUL CELAN

 

Từng mang tập thơ kính tặng thầy đã dạy mình môn văn
đặt lên bàn ông không cầm, chẳng nhìn cũng không nói
rồi người tất bật một tiệc rượu để đãi bạn bè ở cơ quan sở


Suốt buổi mắt tôi không rời tập thơ khốn khổ 
may khi khuất mình tôi tiếp cận lấy lại tập thơ rồi chuồn thẳng

 

Rất nhiều năm tôi không dám nghĩ

luôn tránh mặt khi ông ấy xuất hiện
giờ đối với tôi dạy văn chương trên lớp chỉ lãnh lương và lãnh lương

 

Âm thầm tôi khóc bên mộ Paul Celan.

 

Nguyễn Đăng Khương


 

NGỌN CÂY CHẾ ĐỘ

 

Bóng nghiêng ngã lay lắt bên này bên kia
nhưng thân cây sẽ đổ lên thời đại khác
thật lòng 
không hô hào
cái gì cũng dân
làm gì có bản chất

 

Chưa bao giờ cái chết rập rình con người đến thế
gã chuyên hốt xác nói
sau ly rượu
không ăn được thịt tôi ăn chay
tất cả là lừa dối bay tung
lá cờ mất gió
giả 
chết tan xác là thật

 

Thôi thơ bỏ chú mầy mà làm vườn
may ra
còn cây
để hít thở ở thời đại khác

 

Nửa người chợp mắt muốn chuyển đổi phần số
giấc mê quẩy đạp bụng núi
không lay chuyển đời này

 

Chỉ điệp trùng rung lắt
thành quả tự động mất tích
trong huấn tập họ nói đến làm tình
giữa giang bạch thanh trăng

 

Đến tuổi không còn bạn
núi đè bẹp mọi quan hệ
thổn thức lưng khòm đi ẩn dật

 

Mùa đóng mong bán được mây 
chuyến săn ăn vạ 
tiếng cười từ khẩu súng

thú rừng treo mình trên cầu vồng
chờ đợi âu lo và sợ hãi 
sấm sé
t gọi tên mình

bán cầu não sụp đền đài 
dãy
núi điệp trùng vô nghĩa 
nói chung phải đốn và đào bới 
tìm hình thù vầng sáng lí tưởng

rồi rút vào hang 
tim lắt lay
vết chém

 

Rồi nát dưới cổ xe ngựa 
thịt xương tự tìm lại với nhau 
được làm xác thân nguyên vẹn 
tự đâu rêu không mọc 
bầy ngựa hí vang quyền lực 
sự thật mệt lã ai tin

lưỡi ta không nghiêm chỉnh trong cơn say 
nhất là trước mấy nàng đổ vỡ 
lời đầy "tiềm lực" 
túi tiu nghỉu mây xa

 

Giọng mình tự chui vào chai 
luận bàn im
mảnh vỡ thủy tinh
tự dính lại
ca từ cho tất cả

mặc mưa nắng tưới vào

quả lạ lùng 
từng mảng thịt trả thời cuộc

hoảng loạn sau cơn lốc



 Nguyễn Đăng Khương

              Bến Tre, 8/2018.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Chín 20238:36 CH(Xem: 6214)
Dáng đi cô gái làm tôi bâng khuâng ngưỡng mộ như chứng kiến một tuyệt tác tạo hóa vừa ban tặng cho nữ giới. Vóc người cao cao, thanh mảnh với những bước chân bắt chéo uyển chuyển, nhẹ nhàng. Điều tôi muốn lưu ý: Cô ấy đi rất tự nhiên, không như các cô người mẫu luôn luôn sượng sùng vì cố phô trương những điều khác, hơn các bước đi được mẹ thiên nhiên ban tặng...
04 Tháng Chín 20238:30 CH(Xem: 6053)
Trong ngót hai chục phim truyện điện ảnh tham dự tranh Giải Cánh Diều năm nay của Hội Điện ảnh VN, có thể nói “Em & Trịnh” là một tác phẩm hoành tráng bậc nhất. Và cũng cần phải thẳng thắn điều này: những người làm “Em & Trịnh” đã rơi vào cả hai tình huống đặc biệt của Điện ảnh: a. thực hiện một bộ phim chân dung vốn đầy thử thách, b. đặc biệt là phim ca nhạc sẽ cực kỳ khó khăn về các yếu tố kỹ thuật!
15 Tháng Tám 20237:29 CH(Xem: 6299)
kiếm điểm / giật / mình / nghìn trang đã giở tới / hình thiên chương / viết như thuyền say độ đường / thước chim /
15 Tháng Tám 20237:13 CH(Xem: 7165)
anh không phải là con chim / cánh mỏi đường bay … / nhưng giọt lệ Người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ…
15 Tháng Tám 20236:52 CH(Xem: 6522)
Chẳng biết tôi có tưởng tượng hay không, nhưng hôm nay rõ ràng là mặt biển nhìn cao hơn bờ, dù hãy còn thấp thoáng từ xa lắm. Trời trưa nắng gắt, lối đi dẫn xuống bãi biển dường như cứ tiếp tục trải dài thêm theo từng bước chân của tôi. Chưa thấy nhà của ông Morpheus ở đâu cả. Hai bên đường là những cụm xương rồng tua tủa trông dữ tợn, nhưng lại lác đác điểm những bông hoa màu sắc rực rỡ. Gió biển khô khốc, nồng nồng trong mũi tôi. Tiếng sóng vỗ nghe chập chờn từ tít ngoài xa. Tôi cố nhìn xem có những dấu hiệu gì đặc biệt hai bên đường để khi quay về có thể lần theo ra lại đường cái. Toàn là xương rồng và xương rồng, không có lấy một cái cây cao hay một mỏm đá. Dưới chân tôi là cát trắng lẫn vào sỏi đá, khiến đường đi thấy gập ghềnh, không mời gọi.
15 Tháng Tám 20235:39 CH(Xem: 6433)
Trước sân anh thơ thẩn / Đăm đăm trông nhạn về / Mây chiều còn phiêu bạt / Lang thang trên đồi quê / In the yard I was pacing / Longing for faraway news / Whilst the clouds kept wandering / High above the rural hills /
05 Tháng Tám 20239:50 CH(Xem: 6205)
“Khi người ta 19 tuổi, người ta là bà hoàng” - đó là một câu trong bộ tiểu thuyết sử thi “Con đường đau khổ” của nhà văn Nga A. Tolstoy mà bố từng lấy làm đề từ cho bài cảm ngôn “Viết dành cho con gái năm con 19 tuổi” từ những năm bố còn là một chàng trai mơ mộng lang thang trên những nẻo rừng Tây Bắc. Vài chục năm sau, vào lúc con đọc những dòng này của bố, khi con chuẩn bị bước vào năm thứ hai đại học, cũng là lúc cả xã hội ta đang trong một cơn xáo động kinh hoàng với bao giá trị đảo lộn quay cuồng khiến những cô cậu sinh viên quen sống trong vòng tay gia đình che chở như con phải hoang mang, ngơ ngác, hoảng sợ…
04 Tháng Tám 20236:06 CH(Xem: 6865)
Ta về dỗ giấc chiêm bao / Lặng nghe bao tiếng thì thào của đêm / Ta về dỗ giấc mơ em / Dỗ cho giấc mộng cũ mèm, mới ra
04 Tháng Tám 20235:53 CH(Xem: 6754)
Từ bao giờ thấy 'mọi sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e hố / từ bao giờ biết 'nhiều sự không là gì cả' / rồi giật mình, nói ra e thừa / từ bao giờ thấy không nên nói chi nữa/ rồi giật mình, ồ mình thành cục đất rồi / từ bao giờ / đất có trên đời?
04 Tháng Tám 20235:45 CH(Xem: 7276)
Em hong tóc mùa nắng vàng / Thoảng lên ngày Hạ nồng nàn vai thơm / Gió đùa hôn ngọn tóc vương / Đong đưa nhánh phượng rơi hương bên thềm