MAI ANH VỀ NHÀ
Anh sẽ làm cho đêm bên nhau chậm lại
Sẽ làm cho ngày mong chờ qua nhanh
Anh là ly sữa đậu nành mỗi bình minh
Là người "chào em" đầu tiên mỗi buổi sáng
Là người em gặp sau cùng khi đêm về
Là người chăm chú lắng nghe,
Và hỏi em:
- Rồi sao nữa?
Anh là tin nhắn khi em đi xa
- Em, em đã đến nơi chưa?
- Bao giờ em về nhà?
Anh không ở trong giấc mơ
Anh là bàn tay mát rượi trên trán
Anh không trống rỗng như im lặng
Anh có mùi bánh mì phết bơ đường
Và hương cà phê bốc khói giữa hai bàn tay ủ ấm.
Anh là email đến sau một ngày đi xa:
- Em ngủ ngon nhé, mai anh về nhà!
Lê Duy Nguyên
EM XƯA
Thì em cũng chỉ là xưa
Tình em cũng chỉ là mưa ngang trời
Một ngày tình bỏ đi hoang
Mình em lặng lẻ thắp nhang cho chiều
Bây giờ nói với lặng thinh
Còn ai nhắc chuyện chúng mình yêu nhau
Lê Duy Nguyên
CON QUÁI VẬT VÀ EM
Những lúc anh bỏ đi
Anh để lại em một mình và con quái vật màu xanh!
Những lúc em nhớ anh
Em chỉ là em
Những lúc em ghét anh
Em chính là con quái vật!
Nhưng biết không anh?
Con quái vật nó xấu xí, nó cay độc
Nhưng nó rất thật
Nó nói lời tẫm thuốc độc
Từ trái tim hờn ghen
Nó bóp nát trái tim em
Bằng nghi ngờ tăm tối
Nhưng nó không bao giờ nói dối
Vì con quái vật không có tim
Khi em nhớ anh trong đêm
Em trở lại là em!
Khi em quay quắt trong đêm
Em trở thành con quái vật!
Có lúc em là em
Có lúc em là con quái vật!
Em chỉ khác con quái vật
Vì em biết yêu anh!
Lê Duy Nguyên
CHUYỆN CỦA VƯỜN
Mùa mưa đến rồi
Người bắt đầu cuộc trốn tìm cùng mãi mãi
Trả lời nhớ thương bằng ra đi không nghoảnh lại
Trả lời tình yêu băng lặng im
Trả lời cho bình minh bằng bóng đêm
Trả lời chờ đợi của em bằng những ưu phiền
Ngày của em lấp đầy dấu hỏi
Người trả lời khi em gọi:
Bằng vắng mặt của người!
Lê Duy Nguyên
KHÔNG TIN ANH NÓI THẬT
Sau khi đã tập tành yêu anh
Em tập tành chia tay, tập tành giận dỗi
Tập tành nghi ngờ anh nói dối,
(Rồi không tin anh nói thật bao giờ)
Nếu như yêu phải dằn vặt với nghi ngờ
Em muốn mình đừng yêu nữa
Thôi mình đừng vội vã lấp đầy nhung nhớ
Bằng quấn quit môi bằng ôm ghì tay
Thì mình yêu nhau như con diều bay
Như thằng bé nằm gối đầu lên cỏ
Ồ ra nghe thì thầm đâu đây
Tiếng con dế than nĩ non với gió
Mình yêu nhau mình đừng chạm vào nhau
Da thịt lìa xa da thịt sẽ đau
Nuốt nhầm hơi thở sẽ trống vắng
Trái tim chứa thêm một người sẽ quá nặng
Vòng tay ôm một lần sẽ hụt hẫng
Gối ngủ lên ngực nhau sẽ đánh mất giấc mơ
Khi nói mình đừng yêu nhau nữa!
Em hỏi anh đã thấy đủ an toàn chưa?
Lê Duy Nguyên
LỜI CỦA MƯA
Một đám mây đen sa sầm trên bầu trời thành phố
Trong hơi em thở
Có mùi cơn mưa
Nên em nói lời sũng nước!
Lê Duy Nguyên
- Từ khóa :
- LÊ DUY NGUYÊN