- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GỬI CHÚT SƯƠNG MÙ

21 Tháng Bảy 20183:26 CH(Xem: 23154)


TranhDinhCuong
Tranh Đinh Cường

giọt nắng cầm tay

 

xót xa một khoảng trời đầy

chiều cầm giọt nắng trên tay lặng thầm

sầu tràn đau một hồn câm

mưa treo lũng thấp nắng bầm núi cao

 

dở dang ứa một câu chào

người về héo úa dội vào tim nhau

sợi tình còn níu nghìn sau

mà hờ hững đã nhạt màu son phai

 

rã rời năm tháng cầm tay

thời gian mòn những gót giày phù du

tôi ngồi đếm những mùa thu

mà nghe dâu bể đánh đu phận mình

 

một đời với bóng chênh vênh

chơ vơ thắp ngọn mê tình mênh mang

chiều rồi sương khói vừa tan

rớt trên tay giọt nắng tàn hư không...

 

nguyễn minh phúc

 

 

gửi chút sương mù

 

gửi em một chút sương mù

hiên trời Đà Lạt mùa thu gió lùa

lưng đồi khói đổ chiều mưa

ngồi rưng rức nhớ cuối mùa mây trôi

 

gửi chiều Đà Lạt chơi vơi

mi mo sa thắm dốc đồi hoa rơi

mốt mai đi hết kiếp người

trong tôi còn thắp một trời mộng mơ

 

gửi em lại những trang thơ

cầm câu lục bát tôi chờ đợi em

từ cơn mưa nhỏ êm đềm

sao quên Đà Lạt vàng nghiêng dốc đồi

 

gửi luôn em những nụ cười

ngàn thông và gió và lời chia phôi

nhỡ mai tôi tuổi cuối đời

vẫn còn mơ một chân trời sương giăng...

 

nguyễn minh phúc

 

 

 

khúc phù vân

 

nghe tình xưa đã úa nhàu nhan sắc

còn lại đây hiu hắt chỗ tôi ngồi

tay người đã băm ngọt ngào dao cắt

vết thương nào cũng sẹo những lằn roi

 

tôi xuẩn ngốc hay người vương lầm lỡ

sá chi tình một thuở dấu yêu xưa

con sóng tạt nghìn mãnh tình vụn vỡ

ngày xa nhau chút nắng cũng thay mùa

 

thầm khẽ gọi tên người thành kỷ niệm

nén ngậm ngùi đau buốt một trời mơ

khi hạnh phúc là nỗi lòng câm nín

tiếng yêu xưa chỉ còn dấu bụi mờ

 

đành thôi vậy cuộc tình trôi cuối gió

người đã xa và tôi cũng quên dần

mốt mai thoáng có lần nào tưởng nhớ

để tôi còn nghe vọng khúc phù vân...

 

 

nguyễn minh phúc

 

Ý kiến bạn đọc
22 Tháng Bảy 20184:30 SA
Khách
cám ơn Tạp chí Hợp Lưu và anh Đặng Hiền đã ưu ái sử dụng tác phẩm tôi gửi đến..trân trọng
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Năm 20153:39 SA(Xem: 32730)
Hiện nay Trung Quốc đang xây con đập thứ 8: đập Miêu Vĩ/ Miaowei sẽ hoàn tất phát điện năm 2016, [2]và TQ cũng tiếp tục xây thêm những con đập khác trên dòng chính con sông Lan Thương/ Lancang Jiang tên TQ của con sông Mekong.
27 Tháng Năm 20152:59 SA(Xem: 37564)
Sáng nay anh không thức dậy sớm Cùng em bước trên con đường đầy sương trắng Em khoác cái mũ lên cao Giữ đôi tai trong im lặng Và anh có nghe tiếng rêu chảy Trong cái hồ nhỏ bên bờ thành? Em hứa với anh sẽ viết một bài thơ tình Sớm nay sương mãi trắng mái đầu Chưa đánh thức giấc ngủ muộn
26 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 32649)
Tôi vớt tôi mùa ngược nắng Mang bão bùng đi qua Chớp bể mưa nguồn biến động Tôi còn chấp chới phong ba
26 Tháng Năm 20151:17 SA(Xem: 32128)
Trời đầu tháng năm Cali nắng chan hòa ngoài đường nhưng Thanh còn thấy lạnh. Thế này dù sao cũng còn đỡ hơn ba tháng trước thật nhiều khi Thanh mới theo chồng từ quê nhà sang Mỹ vào đúng giữa mùa đông. Đồng hồ trên lò microwave chỉ mười giờ sáng. Trong vòng vài phút thế nào Thanh sẽ thấy con bé tóc vàng ở nhà cuối đường đẩy xe có đứa bé trai tóc đen đi ngang qua.
23 Tháng Năm 20153:54 SA(Xem: 35073)
Nền văn chương minh họa và phải đạo bén rễ sau thời Nhân Văn Giai Phẩm (NVGP) kéo dài hơn hai mươi năm bỗng hóa thân vào thời đầu Đổi Mới năm 87- 89 với những tác phẩm vượt trội. Xin tri ân tướng Trần Độ. Xin cám ơn nhà văn Nguyên Ngọc. Cả hai vị này đã phà duỡng khí hồi sinh vào thây ma của thứ văn chươngvô hồn rập khuôn chính sách văn hóa Liên-Xô đã tạo ra những Quần Đảo Ngục Tù ( goulag) rồi còn lại kẹp thêm tính Mao-nhiều &Mao-ít hậu phong kiến đội tên giả là xã hội chủ nghĩa.
22 Tháng Năm 20153:47 SA(Xem: 42850)
Xung quanh câu chuyện Nguyễn Thị Lộ (NTL) và mối hoạ chu di của dòng họ Nguyễn Trãi quả đã không ít giấy mực bàn cãi, kể cả lý luận, nghiên cứu cho đến văn , thơ, kịch... đã có đến hàng trăm bài viết. Nhìn chung các loại ý kiến chưa thật thống nhất và tính thuyết phục chưa thật cao (1)...Chúng tôi xin được bàn thêm đôi điều về nghi án này với quan điểm không để tình cảm, thiên kiến lấn át sự thật.
22 Tháng Năm 201512:00 SA(Xem: 84034)
Đã 40 năm trôi qua, kể từ mùa Xuân-Hè rực lửa 1972. Trận đánh còn to hơn Điện Biên Phủ 1954 này—thí dụ như sử dụng tới hơn 90,000 quân, so với 40,000 trong trận Điện Biên Phủ—chưa được nghiên cứu tường tận. Một trong những lý do chính là tài liệu; chính xác hơn, thiếu tài liệu khả tín, và quá nhiều cung văn hay đào mộ. Trận chiến Quốc-Cộng 1945-1975 là một trận chiến bị ô nhiễm nặng hệ tuyên truyền kiểu Maoist—tức phe tự nhận “Cộng Sản” không thể thua, chỉ có thể toàn thắng, vô địch...Ở lần hiệu đính thứ sáu này, chúng tôi sử dụng tên thật các tác nhân CSVN hơn bí danh cách mạng của họ. Như Linov Nguyễn Sinh Côn thay vì Hồ Chí Minh, Phan Đình Khải thay vì Lê Đức Thọ, Nguyễn Thị Yến Sa thay vì Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Chấn mà không Trần Văn Trà, Phạm Văn Thiện, không Phạm Hùng, v.. v ..
21 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 35353)
"Nếu dưới góc độ tình nghĩa , sự phủ nhận những gì đã nuôi dưỡng mình thời trẻ là điều đáng trách thì nhìn từ góc độ khác - góc độ nhận thức chẳng hạn - sự từ bỏ những gì có thời mình đã ngoan ngoãn tiếp nhận đôi khi lại là điều đáng mong đợi. Lấy ví dụ như những người từng học ở Trường Plekhanov chuyên dậy quản lý kinh tế theo phương pháp kế hoạch hóa - tập trung bao cấp thì đạt điểm càng cao sau này càng dễ gây tác hại (!) khi làm việc trên thực tế. Họ chỉ có thể ăn nên làm ra khi “phản tỉnh”, ngộ ra một điều đơn giản : kinh tế thị trường là thành quả lớn lao của trí tuệ loài người."(Phan Hồng Giang)
21 Tháng Năm 201512:52 SA(Xem: 31505)
Em thật thà,hay cố tình không biết Thơ anh làm,đâu phải chỉ cho em Thơ không tội,tình yêu không có lổi Chỉ có lòng tin,em vội đặt nhầm
17 Tháng Năm 20155:10 SA(Xem: 31765)
…Tôi bước lên những bậc thềm mịn rêu, bước chậm, sợ mình sẽ bị trượt ra sau, cái ngã ngửa chẳng khác nào cái rớt xuống trần gian đầy ngỡ ngàng của hai chàng Lưu Nguyễn. Tôi chưa muốn thế, tôi đang muốn sống cõi phi thực kia với từng rung động e dè chậm chậm, để nghe chạm vào cánh cổng đã hoen rỉ tháng năm, và dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ ghê răng bởi tiếng rít của một cánh cửa lâu ngày không mở.