- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GỬI CHÚT SƯƠNG MÙ

21 Tháng Bảy 20183:26 CH(Xem: 23152)


TranhDinhCuong
Tranh Đinh Cường

giọt nắng cầm tay

 

xót xa một khoảng trời đầy

chiều cầm giọt nắng trên tay lặng thầm

sầu tràn đau một hồn câm

mưa treo lũng thấp nắng bầm núi cao

 

dở dang ứa một câu chào

người về héo úa dội vào tim nhau

sợi tình còn níu nghìn sau

mà hờ hững đã nhạt màu son phai

 

rã rời năm tháng cầm tay

thời gian mòn những gót giày phù du

tôi ngồi đếm những mùa thu

mà nghe dâu bể đánh đu phận mình

 

một đời với bóng chênh vênh

chơ vơ thắp ngọn mê tình mênh mang

chiều rồi sương khói vừa tan

rớt trên tay giọt nắng tàn hư không...

 

nguyễn minh phúc

 

 

gửi chút sương mù

 

gửi em một chút sương mù

hiên trời Đà Lạt mùa thu gió lùa

lưng đồi khói đổ chiều mưa

ngồi rưng rức nhớ cuối mùa mây trôi

 

gửi chiều Đà Lạt chơi vơi

mi mo sa thắm dốc đồi hoa rơi

mốt mai đi hết kiếp người

trong tôi còn thắp một trời mộng mơ

 

gửi em lại những trang thơ

cầm câu lục bát tôi chờ đợi em

từ cơn mưa nhỏ êm đềm

sao quên Đà Lạt vàng nghiêng dốc đồi

 

gửi luôn em những nụ cười

ngàn thông và gió và lời chia phôi

nhỡ mai tôi tuổi cuối đời

vẫn còn mơ một chân trời sương giăng...

 

nguyễn minh phúc

 

 

 

khúc phù vân

 

nghe tình xưa đã úa nhàu nhan sắc

còn lại đây hiu hắt chỗ tôi ngồi

tay người đã băm ngọt ngào dao cắt

vết thương nào cũng sẹo những lằn roi

 

tôi xuẩn ngốc hay người vương lầm lỡ

sá chi tình một thuở dấu yêu xưa

con sóng tạt nghìn mãnh tình vụn vỡ

ngày xa nhau chút nắng cũng thay mùa

 

thầm khẽ gọi tên người thành kỷ niệm

nén ngậm ngùi đau buốt một trời mơ

khi hạnh phúc là nỗi lòng câm nín

tiếng yêu xưa chỉ còn dấu bụi mờ

 

đành thôi vậy cuộc tình trôi cuối gió

người đã xa và tôi cũng quên dần

mốt mai thoáng có lần nào tưởng nhớ

để tôi còn nghe vọng khúc phù vân...

 

 

nguyễn minh phúc

 

Ý kiến bạn đọc
22 Tháng Bảy 20184:30 SA
Khách
cám ơn Tạp chí Hợp Lưu và anh Đặng Hiền đã ưu ái sử dụng tác phẩm tôi gửi đến..trân trọng
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Bảy 201511:10 CH(Xem: 27074)
Ruben là một danh họa bậc nhất ở Mexico, ông lại yêu say đắm Isabel, cô người mẫu của mình. Ấy vậy mà ngược lại, cô nàng lại tỏ ra tình tứ với tình địch của ông, gã này chẳng tiếng tăm gì cả. Isabel vẫn hay gọi ông Ruben là “Churro” bé nhỏ của nàng. “Churro” vốn là tên một loại bánh ngọt, mà cũng là tên thường gọi của người Mễ cho những chú chó con nuôi trong nhà. Ruben lại cho đó là một cái tên gọi tuyệt vời. Bởi thế cho nên hễ có ai đến thăm nơi ông vẽ, ông lại hí hửng khoe: “Ấy, nàng lại sắp gọi tôi “Churro” đấy”. Mỗi khi ông cười, chiếc áo lót như muốn bật tung ra, bởi lẽ ông càng ngày càng béo ra.
07 Tháng Bảy 20153:38 SA(Xem: 31805)
LTS: Đông Duy là bút hiệu của Hoàng Kiếm Nam. Ông là nhà thơ, nhà văn, bên những sáng tác văn chương , ông còn có nhiều tác phẩm về hội họa và ca khúc, đồng thời cũng là nhà báo kỳ cựu trong làng báo Việt Nam ở hải ngoại. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những thi phẩm của thi sĩ Đông Duy Hoàng Kiếm Nam.
07 Tháng Bảy 20152:08 SA(Xem: 28537)
“ Bản quyền cho những công trình trí tuệ đã tự động có hiệu lực ngay từ phút đầu khi được sáng tạo mà không cần phải được xác nhận hay công bố. Tác giả không cần phải đăng ký, hoặc xin biên lai bản quyền (copy right) ở những quốc gia sở tại .
06 Tháng Bảy 20153:00 SA(Xem: 18341)
Ngày 4/7/1407, tại Kim Lăng, kinh đô đầu tiên của Đại Minh từ 1368 tới khoảng năm 1421, Chu Lệ hay Đệ [Zhou Li] miếu hiệu Thành Tổ (Ming Zhengzu, 17/7/1402-22/8/1424) họp triều thần, chấp thuận lời xin của “1120” kỳ lão xứ Giao Châu [An Nam] hơn hai tháng trước là “con cháu nhà Trần đă chết hết không người thừa kế…. Giao Châu là đất cũ của Trung Hoa xin đặt quan cai trị, để sớm được thánh giáo gột rửa thói tật man di.” (1) Hôm sau, 5/7/1407, Chu Lệ ban chiếu thành lập “Giao Chỉ Đô Thống sứ ti” [Jiaozhi dutong tusi], một đơn vị quân chính cấp phủ hay tỉnh [Provincial Commandery]. (2) Và, như thế, sau gần 500 năm tái lập quốc thống dưới tên Đại Việt—hay An Nam, từ 1164/1175—nước Việt trung cổ tạm thời bị xóa tên.
05 Tháng Bảy 20152:32 SA(Xem: 31383)
LTS_ Người Quân Tử là truyện ngắn trích từ Tầu Ngựa Cũ, tác phẩm văn học được trao giải thưởng văn chương 1961. Người Quân Tử và Áo Mới của Linh Bảo đã được Trung tâm Văn Bút Quốc tế / PEN International tuyển chọn là hai trong số 26 truyện ngắn hay nhất thế giới năm đó.
05 Tháng Bảy 20151:57 SA(Xem: 29782)
Linh Bảo là một tên tuổi văn học của Miền Nam từ những năm 1950s. Các tác phẩm của Linh Bảo được lần lượt xuất bản tại Miền Nam từ 1953 tới 1975. Chỉ có Mây Tần là tuyển tập đoản văn duy nhất được xuất bản ở hải ngoại (1981). Sau 1975, không có một tác phẩm nào của Linh Bảo được in ở trong nước.
02 Tháng Bảy 20153:15 SA(Xem: 33198)
Lửa cháy cao, kêu lốp bốp. Lão nhìn ngọn lửa hồi lâu và định sẽ đếm số tiền lần cuối cùng. Đây là ngọn lửa lớn nhất, cũng là thứ ánh sáng rực rỡ nhất từng ấy năm ở căn nhà này. Lưỡi lửa ăn vào gỗ, và cao lớn thêm. Cánh cửa ngập trong lửa, khói bốc nghi ngút. Ngọn lửa nuốt lấy ngôi nhà, cái miệng nó thật rộng, ăn cũng thật nhanh. “….” – Bất chợt lão gào lên. Giọng lão khàn đặc, mấy con chữ như bị tắc và gãy từ trong họng. Và khi lão gào thêm một tiếng nữa, chúng văng ra thành những cục máu. Mồ hôi lão nhễ nhại nhưng không phải vì nóng. Những giọt mồ hôi lạnh như nước đá. “Cướp…Ối giời ơi…Cướp…”
21 Tháng Sáu 20151:37 SA(Xem: 31322)
Mặc Đỗ nhà văn, nhà báo, dịch giả là một trong những tên tuổi của văn học Miền Nam trước 1975. Sau 1975, sang Mỹ tỵ nạn ở cái tuổi 58 còn tràn đầy sức sáng tạo nhưng anh đã chọn một cuộc sống quy ẩn, chữ của Mai Thảo. Mặc Đỗ gần như dứt khoát không xuất hiện hay có tham dự nào trong sinh hoạt cộng đồng văn chương ở hải ngoại -- [biển ngoài, chữ của Mặc Đỗ], thái độ chọn lựa đó khiến tên tuổi anh hầu như rơi vào quên lãng.
07 Tháng Sáu 20152:55 SA(Xem: 31351)
Lẩn thẩn với màu Sắc Bây giờ quá nửa đêm Có thể giữa ngày- và Lại đi trên đường dài
06 Tháng Sáu 201511:54 SA(Xem: 34114)
em và mùa hoa ngọc lan sót lại chỉ vài cánh mỏng so le thành phố bây giờ không còn những mái mây che những góc xưa bộn bừa